Danh mục

Kể chuyện Bác Hồ: Phần 2

Số trang: 100      Loại file: pdf      Dung lượng: 15.54 MB      Lượt xem: 17      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 31,000 VND Tải xuống file đầy đủ (100 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tiếp nối phần 1, mời các bạn cùng tham khảo phần 2 Tài liệu Kể chuyện Bác Hồ với các câu chuyện kể về Bác Hồ. Tài liệu góp phần giúp bạn đọc thêm hiểu, thêm yêu và người tài trí, đức độ của Người.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Kể chuyện Bác Hồ: Phần 2 Ạ» _ _Ạ r? / _ Đôi-chân v á c Đôi chân của Bác là đôi chân ngàn ngàn dặm.Chang có ai trong thòi đại Bác lại đi nhiều đến thế.Chỉ nói riêng trong thời gian chông Pháp, ở Việt Bắc,Bác đi rất nhiều. Anh em bảo vệ phục vụ Bác kể:Bác đi khiếp lắm, toàn đi bộ, thỉnh thoảng mới đingựa. Thoắt đã từ Tân Trào sang Thái, thoắt đã lênTuyên, thoắt ngược Bắc Kạn... Vừa đi vừa làm việc,viết báo, viết sách... Cánh thanh niên theo đưỢc Báccòn đến Tết. Thời gian ở Xiêm có ngày Bác đã đi bộ hơn 70kilômét đường rừng. Bác đi quen, sải chân đều, đúnggiò là nghỉ, hết giò nghỉ lại đi, dù mưa bão, hễ đãđịnh đến đâu là đên bằng được, ít khi 15 độ đường vìchủ quan. Ai đi theo Bác, mệt mỏi, Bác mách chocách xoa chân, bóp chân bằng nưốc tiểu, nấu canh lálốt rừng ăn cho đỡ... Còn đôi chân của Bác thì cứ nhưlà chân thép. Nhưng Bác lại hay thương anh em phải đứng lâu,đi nhiều. Một lần, các chiến sĩ quân đội được vào thăm Bác,xin Bác đưỢc chụp ảnh chung. Bác đồng ý. Bác mờiđồng chí nhiếp ảnh tới. Đe bảo đảm ăn chắc, nhànhiếp ảnh xin phép Bác lấy chân máy ảnh đặt máylên chụp. Chờ mãi mới mang được chân máy ra. Bácnói; - Chú tìm đưỢc chân máy thì chân Bác gãy rồi.../{é rỉtuypH Hô ...... -............... ........ ................. [161] Ai nấy đều vui vẻ hẳn lên, quên cả thời gian chòđợi. Lần khác, nhân dịp Bộ Quôc phòng chiêu đãi đoànđại biểu quân sự Liên Xô do Đại tướng p. Ba-tốp dẫnđầu, Bác tới dự. Đồng chí Tổng Tham mưu trưởngquân đội ta đọc diễn ván bằng tiếng Việt một đoạnrồi ngừng. Một cán bộ đối ngoại dịch ra tiếng Nganên mất nhiều thòi gian. Bác quay sang đồng chí Bộ trưỏng Quốc phòng: - Bài dài quá, mình đứng rục cả chân. Đồng chí Ván phân trần: - Thưa Bác, hôm nay có các đại biểu quốc tế, có ú yban giám sát đình chiến nên xin phép Bác... Sau đó đồng chí nói riêng với một cán bộ. Đồng chínày viết một tò giấy nhỏ chuyển tới đồng chí TổngTham mưu trưởng. Từ đây, chỉ đọc bản tiếng Nga.Cuối cùng, đồng chí Tổng Tham mưu trưởng mối nóilại bằng tiếng Việt, cám ơn quan khách... Tiếng vỗ tay chưa dứt, Bác đã cầm một cốc rượunhanh nhẹn đi chúc những người đứng xung quanh.Sau đó Ngưòi cầm,cái nĩa, giơ lên nói: - Bắt đầu thôi! Không thì mỏi chân lắm... Thật ra là Bác nói hộ mọi ngưòi. (Hồng Minh, trong Bác Hồ với chiến sĩ, tập 1, NXB Quân đội nhân dãn, Hà Nội, 2001)[ 162] ................................................................................................... ’/{é ’ ‘ffd dấc ấ\ thắm Tất Tết Đinh Dậu năm 1957, tôi được theo Bác tớithăm một số gia đình. Khoảng mưòi một giò đêm, Bác đã thăm được támnhà. Tới nhà thứ chín, xe dừng lại. Tôi chạy nhanhtói gõ cửa. Cửa mở, từ bên trong ánh đèn màu đỏ rựchắt ra và mùi hương, mùi hoa quả chín quyện lẫn vớinhau ngào ngạt, cả nhà đang sửa soạn đón giaothừa. Bà mẹ của gia đình khoảng ngoài sáu mươituổi. Vành khăn nhung đen nhánh làm nổi bật máitóc đã bạc, nước da hồng hào làm tôn thêm khuônmặt phúc hậu của bà. Bà đang ngồi trên giường bênđàn cháu nhỏ. Tấm huân chương Kháng chiến sángngòi trên ngực, càng tăng vẻ đẹp của tuổi già. Đây làmột bà mẹ có tới tám, chín ngưòi con trai, gái, dâu, rểtham gia bộ đội. Khi tôi vào, cả nhà đều nhìn ra. Tôi vừa kịp đứngsang một bên, Bác đã bước đến. Mấy cháu nhỏ kêulên ríu rít: Bác Hồ! Bác Hồ! Bà ơi! Bác Hồ!. Bà mẹluống cuông đứng dậy. Còn các con, có lẽ nhiều ngườiđã được gặp Bác trong khi công tác, nhưng lúc nàythấy Bác ỏ ngay nhà mình, lại càng cảm động. Quanét mặt, cử chỉ không bình thường của các anh, cácchị, tôi biết không ai nén được nỗi vui mừng. Khi Bác tới giữa nhà thăm hỏi gia đình về Tết, bàmẹ đang nhìn Bác, bỗng từ từ cúi đầu xuống và lâulâu một chút, bà mới nói nên lời: c ỈK tụ ê n ^ ßm - ’ iív ------------------------ ------------------— [163 - ơ n Bác, gia đình nhà cháu hơn mười năm ly tán,Tết này các cháu mới về đủ đấy ạ! Trong lúc Bác nói chuyện với gia đình, tôi đưa mắtnhìn kỹ lại gian nhà. Gian nhà khá rộng. Trên bànthò, một mâm ngũ quả vàng ốì những cam, bưởi,chuối... từng chồng bánh chưng xếp đầy cả hai bên. Bác đang nói chuyện, chợt thoáng nhìn qua khungcửa bên cạnh, Bác thấy lấp ló một sô ngưòi. Bác liềnbước vào chúc Tết. Đó là một gia đình nghèo ở trongmột gian buồng nối liền với dãy bếp. cả nhà, khithấy Bác vào, đều luốhg cuống như gia đình bà mẹ ởnhà ngoài, ồn g cụ chủ nhà chừng trên năm chụctuổi, nước da đen sạm, mặc chiếc áo màu nước dưa,vội vã chạy lại với tay lấy chiếc ghế, Bác ra hiệungăn lại và thân mật bảo mọi người ngồi xuổnggiường. Người hỏi thăm sức khỏe, công việc làm ăncủa gia đình. Trưốc sự ân cần của Bác, đôi môi ngườichủ nhà mấp máy như muốn nói điều gì mà khôngsao nói được. Lúc ấy, những người ở gia đình nhàngoài cùng vào cả trong sân. Bác trở ra thì cả hai giađình đều hòa lại quanh Bác. Bác bảo mấy người concủa gia đình nhà ngoài: - Nhà ta tổ chức Tết khá đầy đủ, nhà trong ăn Tếtcòn thiếu thốn! Các cô, các chú nghĩ th ế nào? Nên cósự yêu thương giúp đỡ lẫn nhau, thì Tết mới đoàn kếtvui vẻ chứ! Như chợt tỉnh ra, bà mẹ và mấy ngưòi con vừavâng một tiếng, thì các cô con dâu, con gái đều vộichạy lên trên nhà một lúc rồi mang bánh, mang giòxuông nhà dưới. Mấy chú bé cũng bảo nhau chia cho[ 164] .................................................................................................. -Jũ iAnyêtệnhững chú bé nhà dưới mấy quả cam, vài chiếc pháo. Sắp giao thừa rồi! Nhiều tiếng pháo đây đó đã nôvang xa, Bác lướt nhanh về phủ Chủ tịch, để Ngườikịp dự buổi mừng năm mới. Tết Nhâm Dần (1962), tôi lại được theo Bác đichúc Tết đêm ba mươi. Năm nay, Bác thăm khá nhiều gia đình. Đi cùngNgười còn có cả đồng chí Phó Bí thư Thành ủy vàChủ tịch ủy ban hành chính Hà ...

Tài liệu được xem nhiều: