![Phân tích tư tưởng của nhân dân qua đoạn thơ: Những người vợ nhớ chồng… Những cuộc đời đã hóa sông núi ta trong Đất nước của Nguyễn Khoa Điềm](https://timtailieu.net/upload/document/136415/phan-tich-tu-tuong-cua-nhan-dan-qua-doan-tho-039-039-nhung-nguoi-vo-nho-chong-nhung-cuoc-doi-da-hoa-song-nui-ta-039-039-trong-dat-nuoc-cua-nguyen-khoa-136415.jpg)
KỂ CHUYỆN BÉ NGHE – TẤM CÁM THẾ KỶ XXI
Số trang: 8
Loại file: pdf
Dung lượng: 375.25 KB
Lượt xem: 9
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Chuyện kể rằng, ngày xửa ngày xưa, trong một gia đình nọ, có hai người con gái cùng cha khác mẹ. Tấm là con của bà vợ cả,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
KỂ CHUYỆN BÉ NGHE – TẤM CÁM THẾ KỶ XXIKỂ CHUYỆN BÉ NGHE – TẤM CÁM THẾ KỶ XXIChuyện kể rằng, ngày xửa ngày xưa, trong một gia đình nọ, có hai ngườicon gái cùng cha khác mẹ. Tấm là con của bà vợ cả, Cám là con của bàvợ lẽ. Người cha mất rồi, mẹ Tấm cũng mất, nên Tấm phải ở cùng với dìghẻ là mẹ của Cám.- Tấmmmm!!!!!!!!! Tao đã cấm mày xào nấm với dấm rồi cơmaaaaaaaaà. Đầu mày có bị ấm không? Cẩn thận tao cho vài đấm.- Tấmmmm!!!!!!!!! Mày hâm à, mày câm à. Sao mày đâm thủng cáimâm???Hàng ngày, những lời đay nghiến, chửi bới Tấm xảy ra như cơm bữa,cho dù gì ghẻ đã đôi lần bị phê bình trước tổ dân phố vì vi phạm nếpsống văn minh gia đình văn hoá. Tấm làm gì cũng bị bà mắng, trong khiCám cũng đâm thủng mâm lúc chơi đùa với Tấm thì lại được mẹ khen làvăn võ song toàn.Một ngày nọ, dì ghẻ bỗng thèm ăn tép xào khế. Bà liền gọi hai cô đến vàrằng: “Hai con! Hai con hãy ra ngoài ao tắm rửa giặt giũ cho sạch, chothơm. Nhân tiện lúc đi ngang qua đồng bắt cho mẹ ít tép. Đứa nào bắtđược nhiều tép về đây thì ta thưởng cho yếm đỏ, tôm thì càng tốt” .Hai cô vâng lời mẹ và chạy đi. Tấm chăm lam, chăm làm. Cô nhảy àoxuống đồng. Một tay cô mò từng con tép, bắt từng con tôm bỏ vào giỏ.Còn tay kia bứt từng con đỉa đang bám chặt vào đùi, nhìn trước ngó saurồi vứt mạnh về phía Cám đang say giấc trên bờ.Chẳng mấy chốc, giỏ tép đã đầy kín. Tấm cất tiếng gọi Cám đi về. Tỉnhdậy, Cám bỗng thấy hoảng sợ vô cùng khi nhìn thấy giỏ của mình trốngrỗng. Như thế này thì mẹ sẽ đánh mất. Vừa mới hôm qua thôi, Cám cònchứng kiến cảnh mẹ mình đấm lia lịa vào mõm con chó becgie vì nó trótxơi trộm của bà củ khoai lang. Con chó dữ tợn là thế mà phải bỏ chạy,để lại bốn chiếc răng cửa ở bãi chiến trường. Nhớ đến cảnh đó, Cám bấtgiác đưa tay che lấy miệng mình…Về đến nhà, dì ghẻ đon đả ra đón Cám và thưởng cho Cám cái yếm đỏ.Còn Tấm, cô khóc tấm tức rồi lủi thủi ra chiếc giếng sau nhà. Cô thấycuộc đời sau lắm trái ngang. Cô đã bỏ ra bao nhiêu công sức để bắt đầygiỏ tôm tép mang về cho mẹ ghẻ, vậy mà lúc lên bờ, cô đã cả tin khinghe Cám nói: “Chị Tấm ơi chị Tấm. Đầu chị lấm chị ngụp cho sâu kẻovề mẹ mắng”. Rồi lừa lúc Tấm quay đi, Cám đã tráo bỏ giỏ rỗng củamình lấy giỏ đầy của Tấm rồi phi trâu một mạch về lĩnh yếm mới, bỏ lạiđằng sau vài viên gạch do Tấm ném với theo.“Thôi thì của đi thay người”, Tấm tặc lưỡi. Sau đó cô nhẹ nhàng thả concá Bống trong giỏ xuống giếng. Con cá Bống này là của một người đànông lạ mặt tặng cho. Lúc ở ngoài đồng tép, đang nằm đập thùm thụp haitay xuống đất vì uất ức, bất chợt ngẩng lên, Tấm bỗng thấy ông ta từ đâuxuất hiện. Ông tự giới thiệu mình là Bụt. Tấm nhớ rõ lắm vì cái tên nàylần đầu tiên cô thấy có trên đời. Lúc đầu cô đã nghĩ thầm “Tên gì mà xâutệ, sao không giới thiệu tên Việt hay Hảo đi cho đẹp???”. Tuy nhiên, côđã trở nên có cảm tình khi nghe ông nhẹ nhàng hỏi: “Vì sao con khóc?”.Sau khi nghe Tấm kể lại mọi chuyện, ông Bụt mới cho Tấm con cá Bốngnày và dặn, mỗi khi cho Bống ăn cơm, hãy nhớ gọi: “Bống ơi Bống! Lênăn cơm vàng cơm bạc nhà ta. Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người.”Dặn xong, ông bỏ chạy vì bị con chó becgie mà Tấm mang theo nhe bộhàm thiếu bốn chiếc răng cửa ra dọa.Kể từ ngày đó, mỗi lần sau bữa ăn, Tấm đều lén trút một bát cơm nónghổi vào trong yếm và nhảy tưng tưng ra ngoài giếng để cho Bống.Những lúc như vậy, Tấm phải vừa nhảy vừa huýt gió để dì ghẻ và Cámkhỏi nghi ngờ về hành động của mình. Tuy nhiên, hành động đó củaTấm đã không qua được con mắt tinh đời của dì ghẻ.“Không điên! Không dở hơi! Không thần kinh! Vậy mà vừa ăn no xonglại nhảy chồm chồm như phải bỏng” – Dì ghẻ nghĩ thầm. “Rõ ràng làkhuất tất rồi đây.”Rồi mụ sai Cám rình Tấm mọi lúc, mọi nơi; ghi lại mọi diễn biến, việclàm thường ngày của Tấm. Cám ghi được tất, không bỏ sót bất kỳ mộthành động nào, kể cả những câu chửi thầm Tấm dành cho hai mẹ conCám mỗi khi nàng tủi phận. Và rồi Cám phát hiện ra chiếc giếng, nơiTấm thường nhảy tưng tưng đến mỗi khi ăn cơm xong. Ngay sau đó,Cám về thưa với mẹ. Dì ghẻ uất lắm. Bà nghĩ Tấm mang cơm cho giai…Ngay sáng hôm sau, lúc con gà còn chưa kịp cất tiếng gáy vì chiều hômtrước bị Cám đá vào cổ họng trong lúc tập võ, dì ghẻ đã gọi Tấm dậy:“Con ơi con ơi. Đi chăn trâu phải chăn đồng xa. Chớ chăn đồng gần,làng bắt mất trâu”. Tấm ức lắm. Nàng vừa làu bàu, vừa mắt nhắm mắtmở nhảy lên lưng trâu. Làm sao mà không tức cho được, khi mới hairưỡi sáng đã bị đánh thức, trong khi lịch ngủ thường ngày của nàng chỉđược bắt đầu vào lúc hai giờ mười lăm.Tấm vừa đi khuất, dì ghẻ và Cám vội chạy lại gần chiếc giếng. Từ đằngxa, hai mẹ con thi nhau nhặt gạch ném rào rào về phía đó. Chẳng biết họđã ném bao nhiêu viên, chỉ biết rằng chiều hôm đó cả làng phải nghechửi vì nhà hàng xóm bên cạnh tưởng mất trộm nguyên liệu.Tối đến, như thường ngày, Tấm lại mang cơm ra cho Bống ăn…“Bống ơi Bống! Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta. Chớ ăn cơm hẩmcháo hoa nhà người.” Người ta nghe Tấm gọi mãi, gọi mãi. Và rồi tiếngTấm rú vang khi chỉ thấy một cục máu nổi lên mặt nước. Tấm oà khóc.Kẻ nào đã hãm hại Bống? Kẻ nào đã đang tâm làm việc này? Và thế làtối hôm đó, lần thứ hai trong ngày, cả làng lại một lần nữa phải nghechửi.Bụt lại hiện lên và hỏi: “Vì sao con chửi?”. Sau khi nghe Tấm kể lại sựtình, Bụt mới bảo Tấm tìm xương Bống về cho vào bốn cái lọ và chônvào bốn góc giường nơi Tấm nằm. Nghe lời Bụt, Tấm quay về nhà tìmxương Bống. Tìm mãi mà không thấy, Tấm lại khóc. Khóc mãi thì cómột tiếng nói the thé vang lên “Cục ta cục tác, cho ta nắm thóc ta bớixương cho”. Ngẩng đầu lên, Tấm nhận ra con gà trống ngày nào, naychất giọng đã hoàn toàn thay đổi vì di chứng của lần bị Cám đá vào cổ.Tấm ném thóc cho gà. Gà bới một lúc thì tìm thấy xương. Tấm nhặt lấybỏ vào lọ và đem chôn dưới bốn chân giường nơi mình nằm…Ít lâu sau, nhà vua mở hội. Mọi người dân trong kinh thành đều đượcmời tới dự bữa tiệc do vua chiêu đãi. Mẹ con Cám nghe tin dậy từ sángsớm, chuẩn bị những bộ váy đẹp nhất, nhữ ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
KỂ CHUYỆN BÉ NGHE – TẤM CÁM THẾ KỶ XXIKỂ CHUYỆN BÉ NGHE – TẤM CÁM THẾ KỶ XXIChuyện kể rằng, ngày xửa ngày xưa, trong một gia đình nọ, có hai ngườicon gái cùng cha khác mẹ. Tấm là con của bà vợ cả, Cám là con của bàvợ lẽ. Người cha mất rồi, mẹ Tấm cũng mất, nên Tấm phải ở cùng với dìghẻ là mẹ của Cám.- Tấmmmm!!!!!!!!! Tao đã cấm mày xào nấm với dấm rồi cơmaaaaaaaaà. Đầu mày có bị ấm không? Cẩn thận tao cho vài đấm.- Tấmmmm!!!!!!!!! Mày hâm à, mày câm à. Sao mày đâm thủng cáimâm???Hàng ngày, những lời đay nghiến, chửi bới Tấm xảy ra như cơm bữa,cho dù gì ghẻ đã đôi lần bị phê bình trước tổ dân phố vì vi phạm nếpsống văn minh gia đình văn hoá. Tấm làm gì cũng bị bà mắng, trong khiCám cũng đâm thủng mâm lúc chơi đùa với Tấm thì lại được mẹ khen làvăn võ song toàn.Một ngày nọ, dì ghẻ bỗng thèm ăn tép xào khế. Bà liền gọi hai cô đến vàrằng: “Hai con! Hai con hãy ra ngoài ao tắm rửa giặt giũ cho sạch, chothơm. Nhân tiện lúc đi ngang qua đồng bắt cho mẹ ít tép. Đứa nào bắtđược nhiều tép về đây thì ta thưởng cho yếm đỏ, tôm thì càng tốt” .Hai cô vâng lời mẹ và chạy đi. Tấm chăm lam, chăm làm. Cô nhảy àoxuống đồng. Một tay cô mò từng con tép, bắt từng con tôm bỏ vào giỏ.Còn tay kia bứt từng con đỉa đang bám chặt vào đùi, nhìn trước ngó saurồi vứt mạnh về phía Cám đang say giấc trên bờ.Chẳng mấy chốc, giỏ tép đã đầy kín. Tấm cất tiếng gọi Cám đi về. Tỉnhdậy, Cám bỗng thấy hoảng sợ vô cùng khi nhìn thấy giỏ của mình trốngrỗng. Như thế này thì mẹ sẽ đánh mất. Vừa mới hôm qua thôi, Cám cònchứng kiến cảnh mẹ mình đấm lia lịa vào mõm con chó becgie vì nó trótxơi trộm của bà củ khoai lang. Con chó dữ tợn là thế mà phải bỏ chạy,để lại bốn chiếc răng cửa ở bãi chiến trường. Nhớ đến cảnh đó, Cám bấtgiác đưa tay che lấy miệng mình…Về đến nhà, dì ghẻ đon đả ra đón Cám và thưởng cho Cám cái yếm đỏ.Còn Tấm, cô khóc tấm tức rồi lủi thủi ra chiếc giếng sau nhà. Cô thấycuộc đời sau lắm trái ngang. Cô đã bỏ ra bao nhiêu công sức để bắt đầygiỏ tôm tép mang về cho mẹ ghẻ, vậy mà lúc lên bờ, cô đã cả tin khinghe Cám nói: “Chị Tấm ơi chị Tấm. Đầu chị lấm chị ngụp cho sâu kẻovề mẹ mắng”. Rồi lừa lúc Tấm quay đi, Cám đã tráo bỏ giỏ rỗng củamình lấy giỏ đầy của Tấm rồi phi trâu một mạch về lĩnh yếm mới, bỏ lạiđằng sau vài viên gạch do Tấm ném với theo.“Thôi thì của đi thay người”, Tấm tặc lưỡi. Sau đó cô nhẹ nhàng thả concá Bống trong giỏ xuống giếng. Con cá Bống này là của một người đànông lạ mặt tặng cho. Lúc ở ngoài đồng tép, đang nằm đập thùm thụp haitay xuống đất vì uất ức, bất chợt ngẩng lên, Tấm bỗng thấy ông ta từ đâuxuất hiện. Ông tự giới thiệu mình là Bụt. Tấm nhớ rõ lắm vì cái tên nàylần đầu tiên cô thấy có trên đời. Lúc đầu cô đã nghĩ thầm “Tên gì mà xâutệ, sao không giới thiệu tên Việt hay Hảo đi cho đẹp???”. Tuy nhiên, côđã trở nên có cảm tình khi nghe ông nhẹ nhàng hỏi: “Vì sao con khóc?”.Sau khi nghe Tấm kể lại mọi chuyện, ông Bụt mới cho Tấm con cá Bốngnày và dặn, mỗi khi cho Bống ăn cơm, hãy nhớ gọi: “Bống ơi Bống! Lênăn cơm vàng cơm bạc nhà ta. Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người.”Dặn xong, ông bỏ chạy vì bị con chó becgie mà Tấm mang theo nhe bộhàm thiếu bốn chiếc răng cửa ra dọa.Kể từ ngày đó, mỗi lần sau bữa ăn, Tấm đều lén trút một bát cơm nónghổi vào trong yếm và nhảy tưng tưng ra ngoài giếng để cho Bống.Những lúc như vậy, Tấm phải vừa nhảy vừa huýt gió để dì ghẻ và Cámkhỏi nghi ngờ về hành động của mình. Tuy nhiên, hành động đó củaTấm đã không qua được con mắt tinh đời của dì ghẻ.“Không điên! Không dở hơi! Không thần kinh! Vậy mà vừa ăn no xonglại nhảy chồm chồm như phải bỏng” – Dì ghẻ nghĩ thầm. “Rõ ràng làkhuất tất rồi đây.”Rồi mụ sai Cám rình Tấm mọi lúc, mọi nơi; ghi lại mọi diễn biến, việclàm thường ngày của Tấm. Cám ghi được tất, không bỏ sót bất kỳ mộthành động nào, kể cả những câu chửi thầm Tấm dành cho hai mẹ conCám mỗi khi nàng tủi phận. Và rồi Cám phát hiện ra chiếc giếng, nơiTấm thường nhảy tưng tưng đến mỗi khi ăn cơm xong. Ngay sau đó,Cám về thưa với mẹ. Dì ghẻ uất lắm. Bà nghĩ Tấm mang cơm cho giai…Ngay sáng hôm sau, lúc con gà còn chưa kịp cất tiếng gáy vì chiều hômtrước bị Cám đá vào cổ họng trong lúc tập võ, dì ghẻ đã gọi Tấm dậy:“Con ơi con ơi. Đi chăn trâu phải chăn đồng xa. Chớ chăn đồng gần,làng bắt mất trâu”. Tấm ức lắm. Nàng vừa làu bàu, vừa mắt nhắm mắtmở nhảy lên lưng trâu. Làm sao mà không tức cho được, khi mới hairưỡi sáng đã bị đánh thức, trong khi lịch ngủ thường ngày của nàng chỉđược bắt đầu vào lúc hai giờ mười lăm.Tấm vừa đi khuất, dì ghẻ và Cám vội chạy lại gần chiếc giếng. Từ đằngxa, hai mẹ con thi nhau nhặt gạch ném rào rào về phía đó. Chẳng biết họđã ném bao nhiêu viên, chỉ biết rằng chiều hôm đó cả làng phải nghechửi vì nhà hàng xóm bên cạnh tưởng mất trộm nguyên liệu.Tối đến, như thường ngày, Tấm lại mang cơm ra cho Bống ăn…“Bống ơi Bống! Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta. Chớ ăn cơm hẩmcháo hoa nhà người.” Người ta nghe Tấm gọi mãi, gọi mãi. Và rồi tiếngTấm rú vang khi chỉ thấy một cục máu nổi lên mặt nước. Tấm oà khóc.Kẻ nào đã hãm hại Bống? Kẻ nào đã đang tâm làm việc này? Và thế làtối hôm đó, lần thứ hai trong ngày, cả làng lại một lần nữa phải nghechửi.Bụt lại hiện lên và hỏi: “Vì sao con chửi?”. Sau khi nghe Tấm kể lại sựtình, Bụt mới bảo Tấm tìm xương Bống về cho vào bốn cái lọ và chônvào bốn góc giường nơi Tấm nằm. Nghe lời Bụt, Tấm quay về nhà tìmxương Bống. Tìm mãi mà không thấy, Tấm lại khóc. Khóc mãi thì cómột tiếng nói the thé vang lên “Cục ta cục tác, cho ta nắm thóc ta bớixương cho”. Ngẩng đầu lên, Tấm nhận ra con gà trống ngày nào, naychất giọng đã hoàn toàn thay đổi vì di chứng của lần bị Cám đá vào cổ.Tấm ném thóc cho gà. Gà bới một lúc thì tìm thấy xương. Tấm nhặt lấybỏ vào lọ và đem chôn dưới bốn chân giường nơi mình nằm…Ít lâu sau, nhà vua mở hội. Mọi người dân trong kinh thành đều đượcmời tới dự bữa tiệc do vua chiêu đãi. Mẹ con Cám nghe tin dậy từ sángsớm, chuẩn bị những bộ váy đẹp nhất, nhữ ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
cổ tích việt nam lịch sử cổ tích việt nam truyện cổ tích cổ tích thế giới tài liệu truyện cổ tích những câu chuyên cổ tích hayTài liệu liên quan:
-
3 trang 187 0 0
-
158 trang 77 0 0
-
15 trang 74 0 0
-
33 trang 67 0 0
-
219 trang 64 0 0
-
5 trang 53 0 0
-
3 trang 53 0 0
-
4 trang 51 0 0
-
Đề thi giữa học kì 2 môn Ngữ văn lớp 6 năm 2022-2023 có đáp án - Trường THCS Phan Bội Châu, Hiệp Đức
11 trang 50 0 0 -
5 trang 48 0 0