Danh mục

Khái quát về chính quyền Mỹ - Chương 8: Chương 8: CHÍNH QUYỀN CỦA NHÂN DÂN: VAI TRÒ CỦA CÔNG DÂN

Số trang: 37      Loại file: pdf      Dung lượng: 204.48 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Xem trước 4 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chức năng của công dân là giữ cho chính quyền khỏi rơi vào sai lầm" - Robert H. Jackson, Phó chánh án Tòa án Tối cao Hợp chúng quốc, vụ Hội Truyền thông Mỹ kiện Douds, 1950Với việc soạn thảo Hiến pháp Hợp chúng quốc năm 1787, các Nhà khai quốc của nước này đã lập ra một hệ thống chính quyền mới.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Khái quát về chính quyền Mỹ - Chương 8: Chương 8: CHÍNH QUYỀN CỦA NHÂN DÂN: VAI TRÒ CỦA CÔNG DÂNKhái quát về chính quyền MỹChương 8: CHÍNH QUYỀN CỦA NHÂN DÂN:VAI TRÒ CỦA CÔNG DÂNChức năng của công dân là giữ cho chính quyềnkhỏi rơi vào sai lầm- Robert H. Jackson, Phó chánh án Tòa án Tối caoHợp chúng quốc,vụ Hội Truyền thông Mỹ kiện Douds, 1950Với việc soạn thảo Hiến pháp Hợp chúng quốc năm1787, các Nhà khai quốc của nước này đã lập ra mộthệ thống chính quyền mới. Ý tưởng đằng sau hệthống đó - hoàn toàn mang tính cách mạng ở thời bấygiờ - thoạt nhìn có vẻ đơn giản và rõ ràng. Quyền caiquản đến thẳng từ nhân dân, không phải do thế tậphay bằng sức mạnh của vũ khí, mà thông qua nhữngcuộc bầu cử tự do và công khai của công dân Hợpchúng quốc Hoa Kỳ. Trên lý thuyết có vẻ dễ dàng vàthẳng tắp, song trong thực tiễn vấn đề còn xa mớiđược khép gọn. Điều phức tạp ngay từ buổi ban đầulà vấn đề quyền bầu cử: ai được phép bỏ phiếu, và aikhông được phép.Đương nhiên, các Nhà khai quốc là những con ngườicủa thời đại mình. Theo họ, hiển nhiên là chỉ nhữngngười có quyền lợi trong xã hội mới có tiếng nóiquyết định ai sẽ là người cai quản xã hội đó. Họ tinrằng, do chính quyền được lập ra để bảo vệ tài sản vàtự do cá nhân, những ai tham gia vào việc lựa chọnđó phải có đôi chút gì của cả hai thứ này.Lúc bấy giờ điều đó có nghĩa là chỉ những người đànông da trắng theo đạo Tin Lành có tài sản mới đượcbầu cử. Phụ nữ không, người nghèo không, tôi tớ làmthuê không, người theo đạo Thiên Chúa và Do Tháikhông, nô lệ từ châu Phi hay người bản địa Mỹkhông. Nhà sử học Michael Schudson viết: Cũngnhư nô lệ và tôi tớ, phụ nữ được xác định bởi sự lệthuộc của họ. Tư cách công dân chỉ thuộc về nhữngai làm chủ cuộc sống của mình” . Do những hạn chếđó, chỉ có khoảng 6% số dân của Hợp chúng quốcHoa Kỳ vừa mới ra đời lựa chọn George Washingtonlàm vị tổng thống đầu tiên của nước này năm 1789.Cho dù những người Mỹ mới này tự hào về việc họđã rũ bỏ chế độ quân chủ và qúy tộc, người dânthường ban đầu vẫn tiếp tục trọng vọng tầng lớpcao sang. Vì vậy, thành viên các gia đình giàu cóvà có những mối quan hệ cao sang thường giànhđược những chức vụ chính trị mà không mấy bị phảnđối. Tuy nhiên, tình trạng đó không kéo dài. Kháiniệm dân chủ, tỏ ra mãnh liệt đến nỗi không thể kiềmchế được nó, và những người không thật giàu lắm vàkhông thật có những quan hệ cao sang lắm bắt đầu tinrằng cả họ nữa cũng phải có cơ hội giúp vào việc caiquản công việc.Mở rộng quyền bầu cửTrong suốt thế kỷ XIX, sân khấu chính trị tại Hợpchúng quốc, một cách chậm chạp nhưng không gìngăn lại được, bắt đầu mở rộng hơn. Những cách làmcũ bị bãi bỏ, những nhóm trước kia bị gạt ra ngoàinay tham gia vào tiến trình chính trị, và quyền bầucử, dần dần từng bước, được mở rộng ra cho ngàymột nhiều người hơn. Trước hết là việc loại bỏ nhữnghạn chế về mặt tôn giáo và sở hữu tài sản, khiến chođến giữa thế kỷ, hầu hết những người đàn ông datrắng trưởng thành đều có thể đi bầu.Tiếp đến, sau cuộc Nội chiến (1861-1865) về vấn đềchế độ nô lệ, ba điều sửa đổi Hiến pháp Hợp chúngquốc đã làm thay đổi đáng kể quy mô và bản chất nềndân chủ Mỹ. Điều sửa đổi thứ 13, được phê chuẩnnăm 1865, bãi bỏ chế độ nô lệ. Điều sửa đổi thứ 14,được phê chuẩn năm 1868, tuyên bố rằng sinh rahoặc nhập quốc tịch Hợp chúng quốc đều là công dâncủa nước này và của bang trong đó họ sinh sống vàdo đó các quyền của họ về sinh sống, tự do, sở hữutài sản, và quyền được sự che chở bình đẳng của phápluật sẽ được chính quyền liên bang thực thi. Điều sửađổi thứ 15, được phê chuẩn năm 1870, ngăn cấm cácchính quyền liên bang hoặc bang có sự phân biệt đốixử đối với các cử tri có thể có với lý do chủng tộc,màu da hay điều kiện nô lệ trước đây.Cái từ then chốt giới tính đã được để ngoài danhsách này, không phải vì bị lãng quên; do đó, phụ nữtiếp tục không được đi bỏ phiếu. Việc mở rộng quyềnbầu cử để bao gồm cả những nô lệ cũ đã đem lại mộtsức sống mới cho chiến dịch âm ỉ lâu đòi quyền bầucử cho phụ nữ. Cuộc chiến đấu này cuối cùng đãgiành được thắng lợi vào năm 1920, khi Điều sửa đổithứ 19 nói rằng không được khước từ quyền bỏ phiếuvì lý do giới tính.Trích:Các chính đảngNhiều người trong số các Nhà khai quốc của Mỹ cămghét ý nghĩ về chính đảng, các phe phái tranh cãinhau mà họ tin rằng chúng chỉ quan tâm đến việctranh giành nhau hơn là làm việc vì sự tốt đẹp chung.Họ mong muốn cá nhân các công dân bỏ phiếu chocác ứng cử viên riêng lẻ, không có sự can thiệp củacác nhóm có tổ chức - nhưng điều đó sẽ không thểdiễn ra.Trong những năm 1790, những ý kiến khác nhau vềcon đường thích hợp của đất nước mới này đã đượcphát triển và những ngươứi có những quan điểm đốilập nhau này đã tìm cách giành sự ủng hộ cho sựnghiệp của mình bằng cách tập hợp lại với nhau.Những người đi theo Alexander Hamilton tự gọimình là Những người chủ trương chế độ liên bang.Họ tán thành một chính quyền trung ương hùng ...

Tài liệu được xem nhiều: