Danh mục

Khe cửa hẹp

Số trang: 10      Loại file: pdf      Dung lượng: 125.43 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tôi là đứa con gái duy nhất của cha mẹ , và trời ban cho tôi một nỗi bất hạnh để tương ứng với niềm hạnh phúc của một đứa con chắc chắn được cưng chiều nhất . Tôi bị Liệt hai chân từ béChỗ ngồi muôn thuở của tôi là chiếc xe lăn đắt tiền . Nó khác con người ở chỗ khi di chuyển không bao giờ rời mặt đất . Nhưng giống đôi chân ta tức là theo năm tháng không cần lớn thêm lên ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Khe cửa hẹpKhe cửa hẹpTôi là đứa con gái duy nhất của cha mẹ , và trời ban cho tôi một nỗi bất hạnh đểtương ứng với niềm hạnh phúc của một đứa con chắc chắn được cưng chiều nhất .Tôi bị Liệt hai chân từ béChỗ ngồi muôn thuở của tôi là chiếc xe lăn đắt tiền . Nó khác con người ở chỗ khidi chuyển không bao giờ rời mặt đất . Nhưng giống đôi chân ta tức là theo nămtháng không cần lớn thêm lên . Tôi mười lăm tuổi . Với hình hài thiếu nữ và đôichân trẻ con . Cha mẹ tôi đi làm ban ngày . Bà giúp việc thì cặm cụi trong bếp .Còn tôi , tôi chia xẻ nỗi buồn với khe cửa hẹp . Cánh cửa thứ hai của nhà tôi khôngbao giờ mở , nó luôn bị lhoá là vì cha tôi không muốn thiên hạ nhìn vô nhà của tôi .Cha tôi khoá lại nhưng ông không ngờ rằng hai cánh cửa không bao giờ khép chặtđược và nhau tạo thành một cái khe khá rộng có thể ghé mắt nhìn ra ngoài . Quakhe cửa đó tôi luôn nhìn thấy một thế giới nhiều âm thanh và màu sắc đầy bí mật .Tôi biết rằng mình sẽ chẳng bận tâm và thích thú gì nữa nếu nhìn qua một khungcửa rộng , không gian càng hẹp càng tạo nên những góc khuất không nhìn tới ,càng khơi gợi trí tò mò . Tôi ngồi trên xe lăn và dán mắt vào khe cửa từ sáng đếntối trò chơi hấp dẫn và duy nhất của tôi ...Tôi mới mười lăm tuổi . Tôi thiếu nữ mà thế giới đàn ông sau khe cửa kia thật làmới lạ .Anh chàng tóc hơi xoăn ở trán kia đẹp trai quá chừng , anh ta mới hai mươi và ởphòng mang số 7 . Một ngày anh ta ra vào hành lang đến cả chục lần , tôi luônnhận ra anh ta nhờ tiếng dép anh ta hay lê lê giống như một bà lão già nua mệt mỏi, rồi anh ta xuất hiện . Da trắng , mắt sáng dong dỏng cao như gợi nhớ đến mộtbuổi ban mai dịu mát của sương cỏ , của cái mùi ngaiu ngái hơi đất sau một đêmmùa hạ . Và anh ta ca , giọng ca hơi buồn tẻ , ê a , . Nhưng không sao đâu phải lúcnào người ta cũng ca ? sẽ là không ca nếu như đang phải nói . Đấy anh ta đã ngừngca rồi- Mẹ thì lúc nào cũng tớn lên ! nó lớn rồi , mặc xác nó . Nó thích đàn đúm thì mặcxác nó ! Con gái con lứa mới mười bảy mười tám tuổi lúc nào cũng lang lác ngoàiđường . Mẹ ngày trước chắc cũng giống nó thôi chứ hơn gì ? giờ mẹ mới ba mươitám tuổi mà đã có hai đứa con hoang còn gìTôi và bà mẹ kia cùng nhăn mặt , giọng bà mẹ nhỏ lại rồi như rối vào nhau như chỉ- Mày định vạch áo cho người ta xem lưng hả thằng kia ? Câm ngay ! Vào trongnhà ! Đồ ******* ! Ai bảo chúng mày là con hoang ? Cha chúng mày sắp về ...- Về ! Sắp về từ mười mấy năm rồi đấyVà tiếng dép sền sệt của anh ta đi ngang qua nhà tôi . Bà mẹ đun đẩy cái lưng anhta cáu kỉnh nhưng không kém phần cuống quýt . Họ chắc đã vào nhà vì tiếng sậpcửa như một tiếng súng nổ- Em về nhé ! Em yêu ! Thiên thần bé bỏng của anh . Nhớ mơ thấy anh nhé . Ôisao mà anh yêu em quá ! Anh lại phải đếm từng giờ từng giây để mong cho thờigian chóng qua đi đến chiều mai ta gặp nhau . Bây giờ xa em anh sẽ phải ngắm sao, vì sao là mắt em . Anh sẽ nhìn trăng vì trăng là khuôn mặt em ngời ngợi ....Đó là tiếng của anh bạn trai của cô em gái anh chàng vừa vào nhà . Có lẽ anh ta làmột nhà thơ , hay nhà văn hay nhà viết kịch ? hay trưởng một gánh hát cải lươngnào đó ... Hôm nào tôi cũng nghe anh ta nói những lời tương tự , thậm chí anh tanhiều khi còn đọc cả thơ lúc tạm biệt nữa cơ đấy . Còn cô gái thì bẽn lẽn . Đôi khitôi có cảm giác cô gái khi nghe xong những lời anh ta nói hai cánh tay cô ta giangra như sắp bay lên . Hôm nay họ đã đưa nhau về sơm hơn thường lệ . Tôi có thểnhìn thấy gương mặt anh ta vì đèn hành lang đã bật . Cô gái đi qua trước , tôi nínthở nhìn . ..Chắc anh ta phải là người tao nhã đẹp trai và có học lắm . Họ đột ngộtdừng lại trước tầm mắt nhìn của tôi . Anh ta hôn trìu mến lên những ngón tay côgái đẩy nhè nhẹ Thiên thần bé bỏng của anh về phía trước Thiên thần bé bóng củaanh chạy vụt vào nhà mắt đầy lệ như đấy là lần gặp gỡ cuối cùng . Tôi ngước mắtnhìn anh chàng tao nhã thì Anh ta đang ngoáy mũi và khạc nhổ- Mẹ kiếp ! con bé bám dai như đỉa . Thiên với chả Thần bây giờ chỉ là rượu và rồivề dọn cửa hàng cho mụ vợ xề ở nhà thôi ( anh ta lẩm bẫm nói một mình )Có cái gì tôi nghe đau đau nơi ngực . Tôi nhắm mắt lại và mở mắt ngay ra khi nghetiếng bố tôi- Nào con gái ! Bố đưa con về phòng nhé , khuya rồi ..Có những buổi sáng tinh mơ đẹp đẽ như buổi mai này . Khi những chiếc lá vàngđập vào khung cửa sổ khoe sắc óng ánh vàng . Hành lang như vắng đi và ngái ngủ .Tôi nghe tiếng lạch xạch ... người đàn ông phòng số 4 đang dắt xe cho vợ đi làm .Một người đàn ông nhỏ thó , râu tóc lẫn với màu áo quần . Ông ta đang đi ngangtôi tiếng thở dài thườn thượt . Mùi nước hoa sực nức đi trước , cô vợ theo sau . Vàcũng hoàn toàn ngẫu nhiên , tôi nghe được câu chuyện của họ .- Chiều nay em về ăn cơm nhé , anh sẽ nấu canh sườn với khoay tây , có cả cáchiên nữa- Chẳng biết ! Xong việc thì về- Anh chờ cơm nhé , trời hơi lạnh sao em không quàng khăn ? cổ áo rộng thế kiaho cho mà xem- ...

Tài liệu được xem nhiều: