Cảm xúc của con người có khi như một khối vuông rubik với sáu mặt mang màu sắc khác nhau. Nhưng niềm tin dành cho nhau thì chỉ có một… “Chuyện tình mình giờ sẽ đi về đâu Khi bao nhiêu yêu thương kia giờ đã nhạt màu…” Tháo tai nghe, tôi nhìn ra cửa sổ xe buýt. Trời Sài Gòn vào ngày mưa lạnh se sắt. Tôi nhớ Long. “Nhã. Cậu giúp tớ một chuyện đi, giúp tớ “nối lại tình xưa” với Hạnh đi. Không có cô ấy, tớ sống không nổi” ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Khối vuông sáu mặt Khối vuông sáu mặtCảm xúc của con người có khi như một khối vuông rubik với sáu mặt mang màusắc khác nhau. Nhưng niềm tin dành cho nhau thì chỉ có một…“Chuyện tình mình giờ sẽ đi về đâuKhi bao nhiêu yêu thương kia giờ đã nhạt màu…”Tháo tai nghe, tôi nhìn ra cửa sổ xe buýt. Trời Sài Gòn vào ngày mưa lạnh se sắt.Tôi nhớ Long.“Nhã. Cậu giúp tớ một chuyện đi, giúp tớ “nối lại tình xưa” với Hạnh đi. Không cócô ấy, tớ sống không nổi” - Long đã năn nỉ tôi như thế.“Tại sao lại là tớ?” - Tôi nói mà nghe đầu lưỡi mình đắng ngắt. Tôi có cảm tưởngnhư tất cả những gì tôi dành cho Long suốt 3 tháng qua, đều bị hất đi.Tôi luôn thích làm “người thứ 3”, thíchkhám phá, thích tìm tòi, và khi đã đạtđược điều mình muốn, tôi lại bỏ chạy vàkhám phá cái mới. Đó là lí do khiếnchuyện tình yêu của tôi luôn chớpnhoáng, lúc này lúc khác, Hạnh thở dài:“Đến khi nào mi mới thật sự dừng chânđây?”. Tôi nháy mắt với cô bạn: “Lo chomi trước đã”.Hạnh và Long có một tình yêu trải qua vàinăm.Một ngày nọ, Long đến tìm tôi và bảo: “Hôm nay dành cho Long một buổi đi”.Suốt chặng đường chở tôi đi, cậu ấy hoàn toàn im lặng.“Dạo này Hạnh có người khác hả Nhã?” - Cuối cùng, Long là người chủ động lêntiếng.Rồi Long kể cho tôi nghe rất nhiều. Về việc Long đã từng đợi Hạnh 3 tiếng đồnghồ dưới nhà để Hạnh làm bài tập xong, từng năn nỉ Hạnh hết mực khi Hạnh giậndỗi, nhảy xuống xe và đi bộ trên đường, Long từng phải giải thích cả tuần chỉ vì lỡlưu lại tin nhắn trêu ghẹo của cô bạn cùng lớp. Tôi biết, nếu tôi là Hạnh, hẳn cũngsẽ “làm giá” như thế để được người yêu nuông chiều. Nhưng Hạnh đâu có tínhcách giống tôi? Nghe Long kể, tôi mới nhận ra rằng, hóa ra mỗi người như một cụcrubik, không ai có thể thấy được 6 mặt cùng một lúc.“Sao Long biết tui vậy? Hạnh chưa một lần giới thiệu tui với Long mà”.“Chịu khó tìm hiểu một chút là ra thôi. Khi yêu Hạnh, Long quan tâm tới mọi thứxung quanh Hạnh mà” - Không hiểu sao câu nói ấy khiến tôi khó chịu vô cùng. DùHạnh là bạn thân đi nữa, thì cũng thật bất công khi tôi bị “ra rìa” thế này. Hóa ratôi được biết đến chỉ vì Hạnh thôi sao?Trong suốt ngày hôm đó, tôi chỉ im lặng nghe Long chia sẻ. Rồi chúng tôi đi chơivới nhau khắp nơi. Chơi hết các trò chơi trong khu thương mại, ăn cá viên ở gầnmột cư xá, và la hét thật lớn ở một bãi đất trống có căn nhà hoang. Có vẻ như khichia sẻ cảm xúc cho nhau, chúng tôi nhận ra chúng tôi khá hợp ý, về quan điểm lẫntính cách. Tôi cũng có nói với Long rằng, hãy giữ mãi sự chung thủy đó, đừng nhưtôi, 18 tuổi đầu mà chưa một lần được yêu thật lòng.Kể từ lần đó, chúng tôi đi chơi ngày một nhiều. Long vẫn quan tâm đến Hạnh,nhưng bắt đầu để ý đến tôi hơn.Chưa một lần tôi kể cho Hạnh nghe chuyện này. Có lẽ chuyện tình cảm lén lút luônlà chuyện tình cảm mãnh liệt nhất. Nhưng tôi bắt gặp Hạnh hay khóc thầm, thithoảng lại gạt nước mắt. Tôi hỏi, Hạnh chỉ nhìn tôi, cười đầy ẩn ý, rồi bỏ đi. Tôicầm khăn giấy, hoang mang. Cô ấy biết được gì rồi?Tôi bắt đầu cảm thấy ghen khi Long ngoái nhìn các cô gái khác. Tôi nhớ Long dadiết, đồng thời cảm thấy ghét cậu ấy vô cùng, khi cậu ấy quá ga - lăng với một côgái lạ, để tôi phải loay hoay giữa nơi đông người. Khi ý thức được rằng mình đangngày càng sai lầm, khi đã lỡ lừa dối bạn thân của mình mà lại còn vi phạm quy tắccủa bản thân, tôi đã tránh mặt Long trong một tháng. Lạ một điều là, Long khônghề có ý định tìm tôi. Điều này khiến tôi đã phải cố gắng rất nhiều mới vượt quađược. Giờ thì Long lại muốn tôi giúp cậu ấy “quay lại” với Hạnh. Tôi không khócđược, vì trong một tháng tránh mặt Long, tôi buồn và khóc rất nhiều rồi.“Cậu hiểu hết rồi chứ. Chuyện là vậy. Long đã đi tìm tớ và bảo muốn quay lại vớicậu. Cậu ấy có tình cảm với cậu chân thành” - Tôi nói với Hạnh.“Hãy nói với Long rằng, tình cảm của tớ hết rồi. Nếu Nhã yêu cậu ấy thì cứ tiếntới, tớ không phản đối gì cả” - Câu nói của Hạnh khiến tôi giật thót. Cô ấy biết mọichuyện từ lâu ư?Hạnh kể cho tôi nghe rằng, cô ấy và Long thường xuyên bất đồng quan điểm. Longrất đa tình, và khó hiểu. Có khi hôm nay cậu ấy nói rằng có tình cảm với Hạnh,hôm sau lại đòi chia tay, hôm khác nữa lại gọi điện và mắng Hạnh xối xả, rồi lạiđứng trước cửa nhà hàng giờ để xin lỗi...“Cậu không tưởng tượng được mọi chuyện khủng khiếp đến thế nào đâu. Tớ phảinhờ một người khác đóng giả làm người yêu của tớ, để có thể tránh mặt Longđấy”.Không hiểu sao, tôi vẫn tin rằng, Long có một nỗi niềm nào đó khó giải thích.“Tới trạm cuối rồi, xuống xe buýt thôi Nhã ơi” - Tôi quay ra sau lưng, giật mình.Long ngồi đó từ bao giờ.“Ơ... Sao... Long biết là tui đang... ở đây chứ? Long ngồi sau từ khi nào vậy?”.“Từ khi Nhã lên xe buýt kìa. Đầu óc để đâu đâu ấy”.Tôi im lặng xuống xe buýt. Rốt cuộc thì chuyện tình cảm cũng chỉ là một cụcrubik, chỉ khác ở chỗ, người ta xoay đi xoay lại để xáo trộn hình dáng, để ta nhìnsai, và muốn sắp xếp lại, cần có thời gian để thẩm định, từ từ ...