Danh mục

Không tin vào tình yêu

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 341.65 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí tải xuống: 3,000 VND Tải xuống file đầy đủ (9 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Không tin vào tình yêuNho đó thay đổi nhiều quá và nhanh quá mà chính Nho cũng chẳng nhận ra. Những quần áo, những phấn son, sự nổi tiếng dường như cũng đó làm nờn một Nho hoàn toàn mới, xa lạ đến đau lũng.Không mảy may suy nghĩ về những lời đó núi, Nho trở về nhà bỡnh thản. Nho đó thay đổi nhiều quá và nhanh quá mà chính Nho cũng chẳng nhận ra. Những quần áo, những phấn son, sự nổi tiếng dường như cũng đó làm nờn một Nho hoàn toàn mới, xa lạ đến đau...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Không tin vào tình yêu Khụng tin vào tình yêuNho đó thay đổi nhiều quá và nhanh quá mà chính Nho cũng chẳng nhận ra.Những quần áo, những phấn son, sự nổi tiếng dường như cũng đó làm nờnmột Nho hoàn toàn mới, xa lạ đến đau lũng.Không mảy may suy nghĩ về những lời đó núi, Nho trở về nhà bỡnh thản. Nho đó thayđổi nhiều quá và nhanh quá mà chính Nho cũng chẳng nhận ra. Những quần áo, nhữngphấn son, sự nổi tiếng dường như cũng đó làm nờn một Nho hoàn toàn mới, xa lạ đến đaulũng. Nho mở cửa bước vào nhà và thấy Mít đó ngồi chờ sẵn: Em vừa đi phỏng vấn về à? – Mít hỏi bỡnh tĩnh - Vâng, em vừa đi phỏng vấn. - Cú gỡ đặc biệt không? - Bỡnh thường ý mà, như mọi lần thôi, chẳng có gỡ đặc biệt. - Thế người yêu của em là ai thế? Mít vẫn rất ôn tồn - À là… - Nho ngẫm nghĩ – Mà sao chị biết vậy? - Thỡ phúng viờn gọi đến nhà hỏi chị xem người yêu em là ai - Chị trả lời sao? - Chị bảo khụng biết. - Ừ. Tốt. Lập lờ thế càng tốt. - Chị khụng biết thật mà. - Ừ chị không cần biết đâu. Khi nào thích em sẽ giới thiệu. Em mệt quá, đi tẩy - trang rồi ngủ đây. Em nói chuyện với chị đó. - Đó bảo em buồn ngủ mà. - Buồn ngủ cũng phải nghe. - Sao hụm nay chị lắm chuyện thế nhỉ? - Sao em thay đổi nhiều thế hả Nho? - Em vẫn thế mà, có thay đổi gỡ đâu – Nho điềm nhiên trả lời. - Em rất hay bỏ học, cả học chớnh lẫn học thờm… - Mấy buổi đó không quan trọng mà. - Em có người yêu và coi đó là chuyện bỡnh thường đơn giản. Hồi vụ ảnh lộ ra - chị hỏi em là ai em không nói, bây giờ em trả lời thế hả? Sao chị hỏi em như hỏi cung thế? Em lớn rồi, không cần chị quan tâm. - Nhưng chị phải quan tâm. Em học hành ngày càng đi xuống. - Từ bao giờ chị xột nột em từng tớ một thế? Là học sinh ai chả cú lỳc này lỳc - kia, ai mà giỏi mói được. Chị hôm nay làm sao ý? Khụng phải chị làm sao, mà là em làm sao. - Em chẳng sao cả, em vẫn thế. Có điều xưa nay chị cứ cho em vào cái bao của - chị và nghĩ em xinh xắn bé bỏng như con thú bông thôi – Nho bắt đầu nổi nóng… Chị… chưa từng nghĩ như thế… - Chị chẳng cho em làm gỡ bao giờ, cỏi gỡ cũng phải nghe lời chị, học gỡ làm - gỡ đi đâu là chị quyết định, chị hơn em có 10 tháng, đâu lớn hơn nhiều đâu mà quyết định em phải sống như thế nào Chị…. – Mớt nghẹn lời. Những gỡ Nho núi đều đúng, nhưng sao mà phũ - phàng quá. Em có học Đại học không, có đỗ Đại học không, có người yêu như thế nào là - cuộc sống của em, em đủ lớn để quyết định rồi. Không, em chưa đủ. Nếu đủ chín chắn em sẽ không nói những câu như chiều - nay em nói, em sẽ không bỏ học đi mua quần áo, em là một Hot girl vừa xinh vừa học giỏi, chứ khụng phải một Hot girl khụng cú nóo với một cái tên thật hot thật kêu. Em phải là em chứ, em bị mấy thứ vớ vẩn đấy làm thay đổi rồi… Từ trước đến nay em vẫn thế, có điều chị chẳng bao giờ nhận ra – Nho bắt đầu - bực mỡnh - Chị đừng mang mớ lý thuyết học tập dạy em nữa, em mệt lắm rồi, chị thôi đi – Nho nói sỗ rồi đóng sầm cửa phũng lại trước mặt Mít.Nước mắt đó lăn trên khuôn mặt Mít từ lúc nào cô bé cũng không biết nữa. Từ lúc mẹmất đến giờ, trừ những lần khóc vỡ… hành tỏi, hỡnh như đây là lần đầu tiên Mít khócthật sự. Mít cảm thấy đang dần đánh mất đi một thứ gỡ quớ giỏ. Và hiện giờ Mớt cảmthấy bất an, Mớt thấy cú lỗi. Nước mắt cứ ló chó rơi…Táo gọi điện cho con bạn mấy chục lần không được bắt đầu lo lắng. Hay là Mít ốm đaugỡ nhỉ? Nghĩ đến đó Táo thấy hơi bồn chồn. Thằng bé quyết định phóng xe đến nhà Mítxem có nằm ốm chết dí ở nhà không… Con bé này dễ thế lắm.Khi Táo bấm chuông cửa nhà Mít đến hồi thứ n (Nho nằm trong nhà vẫn ngủ ngon lànhvỡ bịt tai và đóng chặt cửa chả nghe thấy gỡ), Mớt mới xuống nhà, mắt thỡ sưng húp, conbé mở cửa: Mày đến làm gỡ? - Mày làm sao thế? Sao mà mặt mũi lại thế này? - Tao… - Mít chẳng nói được gỡ, nú chỉ khúc thụi. Những lời của Nho khi nóy - như những lưỡi dao cứa vào tâm hồn Mít… Mít thấy giữa hai chị em như cách nhau cả một vũ trụ bao la, Mít thấy Nho như không cũn là em Mớt nữa, Mớt thấy mỡnh sai lầm, thấy em sai lầm mà không thể khuyên được…Nhỡn con bạn cứ đứng khóc đến là tội nghiệp, Táo chả nói được gỡ. Nú khụng giỏi mấykhoản ăn nói an ủi lắm, lại chẳng biết chuyện gỡ đang xảy ra. Nhưng đây là lần đầu tiêntrong suốt mười mấy năm giời Mít khóc… Này mày, cứ khúc thế à? - Ừ, tao xin lỗi, tao nín ngay đây… - Ai bảo mày nớn, khúc thỡ cứ khúc đi, tao cho mày mượn vai này. Đứng thế - trông tội nghiệp lắm… ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: