KHÚC HÁT CUỒNG SAY - Zarathustra đã nói như thế
Số trang: 17
Loại file: pdf
Dung lượng: 164.13 KB
Lượt xem: 9
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Trong khi đó, tất cả mọi người đều lần lượt đi ra ngoài nơi thoáng khí trong đêm tối tươi mát trầm mặc, và đích thân Zarathustra cầm tay dẫn Kẻ xấu xí nhất loài người để chỉ cho hắn thấy thế giới ban đêm của mình, mặt trăng tròn vành vạnh, lửng lơ và những dòng thác bạc réo trào bên cạnh hang đá. Sau cùng, cả bọn ngừng lại đó, đứng gần bên nhau, tất cả những con người già cả nhưng quả tim được an ủi và dũng cảm đó kinh ngạc tận nơi sâu kín...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
KHÚC HÁT CUỒNG SAY - Zarathustra đã nói như thế Zarathustra đã nói như thế KHÚC HÁT CUỒNG SAY Trong khi đó, tất cả mọi người đều lần lượt đi ra ngoài nơi thoáng khítrong đêm tối tươi mát trầm mặc, và đích thân Zarathustra cầm tay dẫn Kẻxấu xí nhất loài người để chỉ cho hắn thấy thế giới ban đêm của mình, mặttrăng tròn vành vạnh, lửng lơ và những dòng thác bạc réo trào bên cạnh hangđá. Sau cùng, cả bọn ngừng lại đó, đứng gần bên nhau, tất cả những conngười già cả nhưng quả tim được an ủi và dũng cảm đó kinh ngạc tận nơisâu kín cõi lòng mà thấy rằng mình rất thoải mái trên mặt đất; trong lúc đó,sự thân mật của ban đêm càng lúc càng tiến đến gần quả tim của họ. Và mộtlần nữa, Zarathustra lại nghĩ thầm trong trí: “Ồ! Giờ đây những con ngườithượng đẳng đó làm ta vui sướng dường nào!” - nhưng hắn không nói rađiều đó, vì hắn kính trọng hạnh phúc cùng sự im lặng của họ. Nhưng lúc bấy giờ, có một chuyện đáng kinh ngạc nhất xảy ra trongcái ngày đầy rẫy những chuyện kinh ngạc này: Kẻ xấu xí nhất loài người đãbắt đầu lại một lần cuối cùng để kêu ọc ọc và thổi phì phì, sau cùng, khi hắnđã tìm ra được chữ, thì ô kìa, một câu hỏi phát ra từ cửa miệng hắn, rõràng và chính xác, một câu hỏi tốt lành, sâu thẳm và sáng sủa làm rung độngquả tim của tất cả những người nghe. Kẻ xấu xí nhất loài người cất tiếng hỏi: “Hỡi các bạn của ta, đang tụ họp nơi đây, các bạn giống với cái gì?Nhờ ngày hôm nay, đây là lần đầu tiên ta hài lòng vì đã sống cuộc đời ta trọnvẹn. Chỉ chứng nghiệm điều đó không thôi, là điều chẳng đủ đối với ta.Sống trên mặt đất là chuyện đáng bõ công: một ngày, một cuộc lễ vớiZarathustra đã dạy cho ta biết yêu thương mặt đất. “Đời sống có phải là thế đó chăng?” ta sẽ hỏi cái chết như thế. “Đượcrồi! Nào, chúng ta hãy khởi đầu lại!” Hỡi các bạn của ta, các bạn nghĩ thế nào? Há các bạn chẳng muốn nóivới cái chết giống như ta: “Đời sống có phải là thế đó chăng? Được rồi, vìtình yêu Zarathustra, chúng ta hãy khởi đầu lại!” Kẻ xấu xí nhất loài người nói như thế; và lúc ấy trời đã gần Nửa đêm.Và các bạn nghĩ rằng chuyện gì đã xảy ra vào lúc đó? Ngay khi những ngườithượng đẳng nghe xong câu hỏi của hắn, đột nhiên họ ý thức được sự hóathân cùng sự bình phục của mình, và họ hiểu rõ ai là kẻ đã đem đến cho họsự khởi thức đó; lúc bấy giờ, họ đổ xô về phía Zarathustra với lòng biết ơn,kính trọng đầy trìu mến, và mỗi người hôn bàn tay Zarathustra theo cách tháiriêng của mình: kẻ thì khóc, người thì cười. Trong lúc đó, lão Pháp sư giànhảy múa vì vui mừng; và nếu lão ta có hơi chếnh choáng say rượu vào lúcấy, theo ý kiến một vài người kể chuyện lại, thì chắc chắn là lão ta còn saysưa hơn nữa vì cuộc đời ngọt ngào dịu nhẹ, và lão đã bỏ rơi tất cả mọi nỗichán nản rã rời. Có người còn thuật lại rằng lúc bấy giờ ngay cả con lừacũng bắt đầu khiêu vũ: bởi vì không phải là chuyện vô bổ khi Kẻ xấu xí nhấtloài người đã cho con lừa uống rượu. Dẫu sự thực có thật là như thế haykhác đi chăng nữa, dẫu con lừa có thực sự khiêu vũ hay không vào buổi tốiđó, thì buổi tối ấy đã có những phép lạ vĩ đại và dị kỳ hơn là chuyện con lừabiết khiêu vũ. Nói tóm lại, “Chẳng có can hệ gì!” như Zarathustra sẵn lòngnói thế. 2 Trong khi chuyện ấy xảy đến cho Kẻ xấu xí nhất loài người, thờiZarathustra vẫn đứng đó, tựa như một kẻ say rượu: cái nhìn của hắn tắt lặng,lưỡi hắn líu lại, đôi chân hắn run rẩy như muốn ngã. Và ai có thể đoán đượcnhững tư tưởng nào đã xẹt qua tâm hồn Zarathustra vào lúc đó? Nhưngngười ta thấy rằng tinh thần Zarathustra đi thụt lùi và bay về trước, tinh thầnấy đang phiêu du ở một cõi miền rất xa xôi miên viễn, có thể nói được là “ởtrên một chỏm núi cao giữa hai mặt biển, - nối liền quá khứ và tương lai, tựa một đám mây nặng nề”, như cóngười đã viết. Dần dà, trong khi những con người thượng đẳng ôm lấyZarathustra, hắn hơi định tĩnh trở lại, và đưa tay ngăn bớt sự nồng nhiệt củađám đông những người tôn sùng và đang lo âu vì hắn; nhưng hắn vẫn im lìmkhông nói. Đột nhiên, Zarathustra quay đầu lại, vì hình như hắn vừa nghethấy một tiếng gì đó: lúc bấy giờ, hắn đặt ngón tay lên miệng ra hiệu và bảo:“Hãy đến đây!” Lập tức có một sự im lặng trầm tịnh kỳ dị bao quanh hắn; nhưng từcõi miền sâu thẳm, chậm chạp dâng vọng lên âm thanh của một tiếngchuông. Zarathustra lắng tai nghe ngóng, những con người thượng đẳngcũng làm thế; rồi Zarathustra đặt một ngón tay lên miệng ra dấu lần thứ nhìvà bảo lần nữa: “Hãy đến đây! Đến đây! Đã gần Nửa đêm rồi!” - và giọngnói của Zarathustra đã bị biến đổi. Nhưng Zarathustra chẳng hề nhích độngkhỏi chỗ: lúc bấy giờ, sự im lặng càng dàn trải ra sâu thẳm mịt mùng bí ẩnhơn nữa, và tất cả mọi người đều lắng tai nghe ngóng, kể cả con lừa cùng haicon thú vinh dự đi theo hầu Zarathustra, con ó và con rắn, và cả chiếc hangđá của Zarathust ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
KHÚC HÁT CUỒNG SAY - Zarathustra đã nói như thế Zarathustra đã nói như thế KHÚC HÁT CUỒNG SAY Trong khi đó, tất cả mọi người đều lần lượt đi ra ngoài nơi thoáng khítrong đêm tối tươi mát trầm mặc, và đích thân Zarathustra cầm tay dẫn Kẻxấu xí nhất loài người để chỉ cho hắn thấy thế giới ban đêm của mình, mặttrăng tròn vành vạnh, lửng lơ và những dòng thác bạc réo trào bên cạnh hangđá. Sau cùng, cả bọn ngừng lại đó, đứng gần bên nhau, tất cả những conngười già cả nhưng quả tim được an ủi và dũng cảm đó kinh ngạc tận nơisâu kín cõi lòng mà thấy rằng mình rất thoải mái trên mặt đất; trong lúc đó,sự thân mật của ban đêm càng lúc càng tiến đến gần quả tim của họ. Và mộtlần nữa, Zarathustra lại nghĩ thầm trong trí: “Ồ! Giờ đây những con ngườithượng đẳng đó làm ta vui sướng dường nào!” - nhưng hắn không nói rađiều đó, vì hắn kính trọng hạnh phúc cùng sự im lặng của họ. Nhưng lúc bấy giờ, có một chuyện đáng kinh ngạc nhất xảy ra trongcái ngày đầy rẫy những chuyện kinh ngạc này: Kẻ xấu xí nhất loài người đãbắt đầu lại một lần cuối cùng để kêu ọc ọc và thổi phì phì, sau cùng, khi hắnđã tìm ra được chữ, thì ô kìa, một câu hỏi phát ra từ cửa miệng hắn, rõràng và chính xác, một câu hỏi tốt lành, sâu thẳm và sáng sủa làm rung độngquả tim của tất cả những người nghe. Kẻ xấu xí nhất loài người cất tiếng hỏi: “Hỡi các bạn của ta, đang tụ họp nơi đây, các bạn giống với cái gì?Nhờ ngày hôm nay, đây là lần đầu tiên ta hài lòng vì đã sống cuộc đời ta trọnvẹn. Chỉ chứng nghiệm điều đó không thôi, là điều chẳng đủ đối với ta.Sống trên mặt đất là chuyện đáng bõ công: một ngày, một cuộc lễ vớiZarathustra đã dạy cho ta biết yêu thương mặt đất. “Đời sống có phải là thế đó chăng?” ta sẽ hỏi cái chết như thế. “Đượcrồi! Nào, chúng ta hãy khởi đầu lại!” Hỡi các bạn của ta, các bạn nghĩ thế nào? Há các bạn chẳng muốn nóivới cái chết giống như ta: “Đời sống có phải là thế đó chăng? Được rồi, vìtình yêu Zarathustra, chúng ta hãy khởi đầu lại!” Kẻ xấu xí nhất loài người nói như thế; và lúc ấy trời đã gần Nửa đêm.Và các bạn nghĩ rằng chuyện gì đã xảy ra vào lúc đó? Ngay khi những ngườithượng đẳng nghe xong câu hỏi của hắn, đột nhiên họ ý thức được sự hóathân cùng sự bình phục của mình, và họ hiểu rõ ai là kẻ đã đem đến cho họsự khởi thức đó; lúc bấy giờ, họ đổ xô về phía Zarathustra với lòng biết ơn,kính trọng đầy trìu mến, và mỗi người hôn bàn tay Zarathustra theo cách tháiriêng của mình: kẻ thì khóc, người thì cười. Trong lúc đó, lão Pháp sư giànhảy múa vì vui mừng; và nếu lão ta có hơi chếnh choáng say rượu vào lúcấy, theo ý kiến một vài người kể chuyện lại, thì chắc chắn là lão ta còn saysưa hơn nữa vì cuộc đời ngọt ngào dịu nhẹ, và lão đã bỏ rơi tất cả mọi nỗichán nản rã rời. Có người còn thuật lại rằng lúc bấy giờ ngay cả con lừacũng bắt đầu khiêu vũ: bởi vì không phải là chuyện vô bổ khi Kẻ xấu xí nhấtloài người đã cho con lừa uống rượu. Dẫu sự thực có thật là như thế haykhác đi chăng nữa, dẫu con lừa có thực sự khiêu vũ hay không vào buổi tốiđó, thì buổi tối ấy đã có những phép lạ vĩ đại và dị kỳ hơn là chuyện con lừabiết khiêu vũ. Nói tóm lại, “Chẳng có can hệ gì!” như Zarathustra sẵn lòngnói thế. 2 Trong khi chuyện ấy xảy đến cho Kẻ xấu xí nhất loài người, thờiZarathustra vẫn đứng đó, tựa như một kẻ say rượu: cái nhìn của hắn tắt lặng,lưỡi hắn líu lại, đôi chân hắn run rẩy như muốn ngã. Và ai có thể đoán đượcnhững tư tưởng nào đã xẹt qua tâm hồn Zarathustra vào lúc đó? Nhưngngười ta thấy rằng tinh thần Zarathustra đi thụt lùi và bay về trước, tinh thầnấy đang phiêu du ở một cõi miền rất xa xôi miên viễn, có thể nói được là “ởtrên một chỏm núi cao giữa hai mặt biển, - nối liền quá khứ và tương lai, tựa một đám mây nặng nề”, như cóngười đã viết. Dần dà, trong khi những con người thượng đẳng ôm lấyZarathustra, hắn hơi định tĩnh trở lại, và đưa tay ngăn bớt sự nồng nhiệt củađám đông những người tôn sùng và đang lo âu vì hắn; nhưng hắn vẫn im lìmkhông nói. Đột nhiên, Zarathustra quay đầu lại, vì hình như hắn vừa nghethấy một tiếng gì đó: lúc bấy giờ, hắn đặt ngón tay lên miệng ra hiệu và bảo:“Hãy đến đây!” Lập tức có một sự im lặng trầm tịnh kỳ dị bao quanh hắn; nhưng từcõi miền sâu thẳm, chậm chạp dâng vọng lên âm thanh của một tiếngchuông. Zarathustra lắng tai nghe ngóng, những con người thượng đẳngcũng làm thế; rồi Zarathustra đặt một ngón tay lên miệng ra dấu lần thứ nhìvà bảo lần nữa: “Hãy đến đây! Đến đây! Đã gần Nửa đêm rồi!” - và giọngnói của Zarathustra đã bị biến đổi. Nhưng Zarathustra chẳng hề nhích độngkhỏi chỗ: lúc bấy giờ, sự im lặng càng dàn trải ra sâu thẳm mịt mùng bí ẩnhơn nữa, và tất cả mọi người đều lắng tai nghe ngóng, kể cả con lừa cùng haicon thú vinh dự đi theo hầu Zarathustra, con ó và con rắn, và cả chiếc hangđá của Zarathust ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Zarathustra triết học theo Zarathustra triết học tài liệu triết học sách triết học triết học thế giới các tư tưởng của triết họcTài liệu liên quan:
-
27 trang 350 2 0
-
Tiểu luận triết học - Ý thức và vai trò của ý thức trong đời sống xã hội
13 trang 292 0 0 -
Tìm hiểu về khoa học nghịch lý: Phần 2
92 trang 274 0 0 -
Tiểu luận triết học - Vận dụng quan điểm cơ sở lý luận về chuyển đổi nền kinh tế thị trường
17 trang 256 0 0 -
Tìm hiểu về khoa học nghịch lý: Phần 1
93 trang 166 0 0 -
Tiểu luận đề tài : Triết học phật giáo
25 trang 134 0 0 -
12 trang 130 0 0
-
18 trang 129 0 0
-
13 trang 123 0 0
-
24 trang 121 0 0