Danh mục

Kỷ Niệm Xa Rồi - Trần Thị Bảo Châu

Số trang: 116      Loại file: doc      Dung lượng: 541.00 KB      Lượt xem: 15      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đợi gã thư sinh mặt trắng như bột ẻo lả lạng chiếc DH khỏi cổng nhà Vy, Triết đứng bên này nói vọng sang: - Ê, Vy! Nhặt ở đâu cái thằng giống thái giám quá vậy? Mặt hơi đỏ lên, Vy chống nạnh gườm gườm: - Giống ai thây kệ người ta. Mắc mớ gì tới ông mà nhiều chuyện! Triết cười tủm tỉm: - Anh thấy sao nói vậy thôi mà. Nhưng đúng phải không? Không thèm trả lời, Vy liếc một cái muốn đứt đôi những kẻ yếu bóng vía rồi hầm hầm bỏ vô nhà. Thái...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Kỷ Niệm Xa Rồi - Trần Thị Bảo ChâuĐợi gã thư sinh mặt trắng như bột ẻo lả lạng chiếc DH khỏi cổng nhà Vy, Triết đứng bên này nói vọng sang:- Ê, Vy! Nhặt ở đâu cái thằng giống thái giám quá vậy?Mặt hơi đỏ lên, Vy chống nạnh gườm gườm:- Giống ai thây kệ người ta. Mắc mớ gì tới ông mà nhiều chuyện!Triết cười tủm tỉm:- Anh thấy sao nói vậy thôi mà. Nhưng đúng phải không?Không thèm trả lời, Vy liếc một cái muốn đứt đôi những kẻ yếu bóng vía rồi hầm hầm bỏ vô nhà. Thái độ tứctối của Vy làm Triết thích thú. Anh huýt sáo bài Oh! Carol rồi thong dong đi vào bếp khi nghe có tiếng gọi.Bạch Vân lừ lừ mắt:- Mày lại chọc gì nhỏ Vy phải không?Triết cho hai tay vào túi quần, mắt liếc qua bên kia rào, miệng lẩm bẩm:- Đồ mách lẻo, nhỏ mọn!Bạch Vân lắc đầu:- Mày già rồi mà cứ đi chọc con bé.Triết phân bua:- Ai thèm chọc gì nó. Lúc nãy em chỉ vui miệng chọc thằng bạn của nó bột quá. Vậy cũng tự ái. Đúng là đồmỏ nhọn.Bạch Vân chép miệng:- Mỏ nhọn là mày thì đúng hơn. Đàn ông con trai ai lại nói như vậy. Hồi nhỏ hai đứa thương nhau như anhem, sao bây giờ cứ như chó với mèo vậy?Triết nhăn mặt:- Chị ví von hay thật! Đem chó mèo so sánh với em trai mình.Bạch Vân phì cười:- Chớ không đúng sao? Tao hiểu không nổi tụi bây rồi đó! Đứa nào cũng có thể lấy vợ gả chồng rồi mà còncứ như trẻ con. Nhất là mày. Sắp tốt nghiệp đại học rồi mà chả nên thân nên tuồng gì hết. Hở một chút làtheo chọc con bé, rồi gây gổ, rồi lại hòa y như hề.Triết thản nhiên đáp:- Học nhiều căng thẳng quá cũng nên làm trẻ con, làm hề cho vui.Mở tủ lạnh lấy ra một bịch táo, Vân ấn vào tay Triết:- Đem qua cho Phượng Vy đi.Lấy một trái đưa vô miệng cắn cái rốp, Triết hỉnh mũi:- Cho nhỏ đó ăn uổng. Để em ăn.Đập vào vai Triết , Bạch Vân nói:- Mày không có phần đâu. Cái này tao mua riêng cho nhỏ Vy.Triết cắn thêm miếng nữa:- Vậy sao chị không đưa cho nó mà mượn em? À... chắc là... là... khai thật đi. Chị định nhờ mỏ nhọn đưabịch trái cam này cho ai? Phải cho cậu Út nó không?Bạch Vân nhảy dựng lên:- Thằng quỷ nói bậy. Không đưa thì trả lại cho tao!Giơ bịch táo lên khỏi đầu, Triết vừa nhai rau ráu vừa chạy vòng vòng trong bếp làm Vân không tài nào lấy lạiđược. Cô dậm chân tức tối:- Khôn hồn thì trả lại đây, nếu không tới lúc bạn mày lại chơi tao sẽ gọi mày là Cu Đen. Lúc đó đừng có tráchchị Hai này không lịch sự nha!Nghe Bạch Vân nhắc tới cái tên hồi còn đi nhà trẻ, Triết hơi nao núng.Anh rối rít:- Thôi được! Để em mang táo qua cho nhỏ Vy.Bạch Vân khoanh tay đắc chí:- Đi mau rồi về mua gạo nha Cu Đen!Triết hậm hực xách bịch táo nhảy qua hàng rào. Vừa nhảy anh vừa tranh thủ lấy vài ba trái táo bỏ vào túi.Hai nhà cách nhau một hàng rào tre thấp trồng mồng tơi xanh rờn đúng y như thơ của Nguyễn Bính, nhưngcon nhỏ mỏ nhọn ấy chưa bao giờ, và sẽ không đời nào là nàng của Triết hết.Cắn trái tao làm đôi và ngấu nghiến nhai, Triết không vội vào nhà, anh tọa xuống cái xích đu đã được sơn đisơn lại rất nhiều lần, và lần nào hình như cũng có bàn tay họa sĩ của Triết cọ quẹt giúp với lý do nhàPhượng Vy không có con trai.Tết vừa rồi cũng chính Triết cạo sửa, sơn lại cái xích đu này chứ ai. Dù nhỏ Vy bây giờ bạn trai cả đống,nhưng vì cô Ánh có nhờ được thằng nào đâu. Nhiều lúc thấy bọn chúng đong đưa trên xích đu rồi cười đùahỉ hả, Triết tiếc công đến đau ngực.Hừm! Năm nay trở đi, đừng hòng Triết này phụ trợ gì nữa nhá. Tất cả những việc như sửa lại hàng rào, gắnbóng đèn, thay ổ điện, cứ để cho cái thằng thái giám ấy làm. Phần Triết sẽ lo phục vụ girlfriend của mìnhchớ tội vạ gì.Vung tay ném cái hạt táo, Triết hết hồn khi thấy trúng bà Ánh.Anh chàng vội bật dậy:- Cháu xin lỗi cô...Bà Ánh mỉm cười:- May quá! Cô định tìm cháu đây!- Cô... Có chuyện gì không ạ?Bà Ánh tỏ vẻ quan trọng:- À có. Đường dây điện trong phòng con Vi bị chạm hay sao ấy. Con nhỏ bật đèn, mở quạt gì cũng khôngchạy hết. Cháu vào coi giùm cô xem!Dường như quên béng những lời vừa tự hứa với mình, Triết xông xáo theo bà Ánh vô nhà. Nhìn Phượng Vyngồi tỉnh bơ chu mồm ăn yaourt, Triết thấy ngứa mắt.Anh đặt bịch táo xuống bàn:- Của chị Vân gởi cho Vy đó!Con nhỏ hất mái tóc dài qua một bên, giọng chua hơn yaourt:- Cám ơn nhen!Triết bắt lỗi:- Đâu phải của anh mà cám ơn?Phượng Vy khinh khỉnh:- Cám ơn anh chuyện sửa điện, dù là mẹ nhờ chứ không phải em.Triết làm thinh. Nhỏ Vy này sao càng lớn càng vô duyên thế nhỉ? Nghe giọng nó xốc óc mình hết cả hứngthú. Đã thế thì phải... đì cho nó biết tay.Ngang nhiên bước vào khuê phòng của Vy, Triết ra lệnh:- Sang bên ấy bảo chị Vân đưa hộp đồ nghề rồi đem sang bên này.Phượng Vy nhăn nhó:- Anh về không hay hơn em qua bển sao?Triết lầm lì:- Đây mà về là về luôn đó!Phượng Vy bĩu môi:- Lâu lâu nhờ một tý bày đặt làm eo.Mặt Triết tỉnh như ruồi:- Đi hay không thì bảo?Phượng Vy hất hàm:- Không đi thì sao?- Thì anh sẽ nói với cô Ánh sửa không được chớ sao nữa!Phượng Vy kéo dài giọng:- Xí! Đồ nhỏ mọn.Triết vờ vịt:- Cái gì? Nhọn mỏ hả? Chà! Hổng biết ai nói tiếng ...

Tài liệu được xem nhiều: