Danh mục

Lạc Loài

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 109.32 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Suốt đêm thằng Vũ cứ lăn qua lăn lại không ngủ được. Nỗi kinh sợ hồi trưa cứ chập chờn trong trí nó. Bên cạnh, anh Hai vẫn đang say ngủ. Ánh đèn đường lờ mờ đủ soi lên khuôn mặt gầy gò đen đúa của anh Hai. Mới ở tuổi mười lăm mà anh Hai nhìn như đã già lắm rồi. Nó lẩm bẩm tự trách phải chi đừng nhào đến vơ vét tô phở cặn ngoài chợ thì đâu bị chó cắn đểâ giờ đây phải nằm lì một chỗ như vầy. Nhưng nó lại tự biện hộ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Lạc Loàivietmessenger.com Hồng Ánh Lạc LoàiSuốt đêm thằng Vũ cứ lăn qua lăn lại không ngủ được. Nỗi kinh sợ hồi trưa cứ chập chờntrong trí nó. Bên cạnh, anh Hai vẫn đang say ngủ. Ánh đèn đường lờ mờ đủ soi lên khuônmặt gầy gò đen đúa của anh Hai. Mới ở tuổi mười lăm mà anh Hai nhìn như đã già lắm rồi.Nó lẩm bẩm tự trách phải chi đừng nhào đến vơ vét tô phở cặn ngoài chợ thì đâu bị chó cắnđểâ giờ đây phải nằm lì một chỗ như vầy. Nhưng nó lại tự biện hộ thì từ xưa nay nó cũnglàm vậy để thồn cho đầy bụng mà có hề hà gì đâu! Bực bội nó đập mạnh tay lên sàn chợ,miệng chưởi thầm: xui thiệt.Càng nghĩ nó lại càng nhớ con Mai. Trong đám trẻ côi cút này ngoài anh Hai ra con Mai làbạn thân của hai anh em nó. Có lẽ vì cùng xóm, cùng trang lứa lại theo nhau lên thành phốkiếm sống nên tụi nó thông cảm với nhau lắm. Thì nó nói cái gì mà con nhỏ không nghe theođâu.Trời ơi, những ngày đầu lạc loài biết là bao khổ sở. Từ ở dưới quê lên không biết ất giáp gìlại không có đồng xu dính túi, bọn nó đã trải qua những ngày đói lạnh may mà nhờ anh Ti(anh của con Mai) cùng với anh Hai nó lanh trí đi khiêng vác cho người ta; làm quần quậtmới gượng tới bây giờ. Chỉ tội anh Ti khi không ngủ từ đêm tới sáng rồi đi luôn không thèmnói một lời nào. Nó chỉ nghe người ta bàn tán là bị trúng gió mà chết, để lại con Mai mộtmình và con Mai bất đắc dĩ trở thành người thân trong gia đình anh em nó. Ba anh em quâyquần đùm bọc lấy nhau kể từ ngày đó.Giang sơn của ba đứa mồ côi là một góc nhỏ nơi hiên nhà lồng chợ với manh chiếu cũ, cáimền rách tả tơi, mấy bộ đồ cũ vá chằng vá đụp, cùng chút ít đồ lặt vặt kèm chai dầu nhịthiên đường phòng khi bấc trắc. Tất cả được xếp gọn trong cái giỏ đệm đậm màu. Hễ bọncông an đuổi bắt, bất cứ đứa nào trong ba anh em nó chụp lấy cái giỏ và sẵn sàng chạy bánsống bán chết. Gia tài to tát nhất là cái thùng đánh giầy mà anh Ti và anh Hai đã gầy dựngdùng kế kiếm sống từ bao năm nay.Mỗi ngày, khi trời chưa sáng cả ba đã bật dậy trả lại cái không gian tĩnh mịch cho mọi người.Ôi! Giấc ngủ bốn năm giờ sáng ở tuổi mười hai là giấc ngủ ngon nhất, nhiều mộng đẹp vậymà bọn nó phải lồm cồm ngồi dậy thu dọn, chuẩn bị cho một ngày kiếm sống vất vả. Banđầu, thuở mới lưu lạc lên đây, phải gắng lắm thằng Vũ mới lồm cồm bò dậy được. Anh Haithương Vũ nên cứ để cho nó ngủ nán đôi chút nhưng lâu dần chính Vũ là người dậy sớmnhất trong bọn.Anh Hai nói ở nhà lồng thì tránh được mưa gió lại vừa tiện để anh Hai kịp dậy bắt đầu chomột ngày mới. Thằng Vũ nghĩ đến ngày tháng trôi qua nghiệt ngã, đày đọa tuổi xuân nhưmột bông hoa vừa chớm nở đã bị trận bão đời thổi qua tàn nhẫn ném tả tơi xuống đất. Buồnrầu, nó lẩm bẩm:- Ừa! ngày mới thì cũng giống như những ngày hôm qua.Có lần thằng Vũ hỏi con Mai:- Ê Mai, nếu ai cho mầy một điều ước thì mầy ước cái gì ?Không nghĩ ngợi, con Mai trả lời liền:- Tao muốn có ba má, có anh Ti của tao và không phải sống lang thang. Tao cũng muốnđược ăn cơm mỗi ngày và được mặc áo đẹp.Vũ im lặng không trả lời. Nó nghĩ con Mai tham lam ước muốn nhiều quá. Có một điều ướcmà nó muốn tới ba bốn thứ lận. Vũ bâng khuâng tự hỏi có phải chính nó cũng mơ ướcnhững điều đó hay không?Một cơn gió thoảng nhẹ qua rớt lại chút hơi hướm man mác cho một buổi chiều. Trời đã bắtđầu vào mùa mưa mà sao vẫn còn oi bức lắm. Thằng Vũ cố thả hồn về với vùng sông lạchmiền Tây. Giá như ở nhà, giờ này nó đã nhảy đùng xuống ao ngâm mình cho thỏa thích. Nómường tượng tới cái dáng dấp hao gầy của má nó ngày nào khi đứng nhìn anh em nó ngụplặn trong ao.- Bơi qua đây, để má kỳ mình cho; hai anh em thiệt là ở dơ mà.- Nhất là thằng Vũ người ngợm gì đâu mà hòm không hà.Nó nhoẻn miệng cười như cố gom lại cái hạnh phúc tuyệt vời nhất trong đời. Rồi những nỗinuối tiếc, thương nhớ dâng tràn làm nó nghẹn ngào nấc lên má...má... Nỗi lẻ loi cùng sự bấthạnh mà thế nhân đã nhẫn tâm gieo lên cuộc đời anh em nó và cả nhà con Mai cứ mãi lẩnquẩn trong đầu. Thằng Vũ tự hỏi tại sao ba anh em nó lại khổ sở đến vậy nhưng vẫn khôngsao trả lời được. Cuối cùng nó tự an ủi chấp nhận và đổ lỗi cho số phận.Khi con Mai chào đời thì má thằng Ti cũng đi gặp ba nó luôn để lại hai anh em côi cút.Không hiểu những đày đọa trần gian đã hành hạ má nó chết hay đã đến lúc bà đã trả xongnợ nần của một kiếp người? Anh em con Mai được một người bà con sống cùng xóm nuôidưỡng. Từ đó anh em nó mới quen thằng Vũ. Thời buổi này ai cũng quá khổ nên cuối cùngchúng nó phải bỏ nhà ra đi và lưu lạc tới nơi này. Có người gặp nhiều chuyện không maythường tự an ủi mình bằng niềm hy vọng sau cơn mưa trời lại sáng; riêng thằng Vũ thì hoàntoàn nghĩ khác. Mặc dù chưa lớn hẳn nhưng nó cũng nhìn thấy ngoài xã hội đầy dẫy nhữngbất công như có lần nó nghe loáng thoáng một bài hát nào đó vọng ra từ chiếc máy cát-xétcuộc đời đen quá đen đen như đời ta. Nó lẩm nhẩm hát theo và xem như là bài đồng daocho chính những ...

Tài liệu được xem nhiều: