Danh mục

LẦM

Số trang: 14      Loại file: pdf      Dung lượng: 93.25 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Thành phố Hồ Chí Minh, ngày hè nắng đẹp. Anh đã trở về, sau 4 năm ròng miệt mài ở Singapo du học. Gia đình anh đều ra đón đủ cả, ba vui mừng nhìn con trai chững chạc trưởng thành, mẹ xúc động đến rơi nước mắt, cô em gái vòi vỉn quà, cảm giác thật đầm ấm.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
LẦM LẦMThành phố Hồ Chí Minh, ngày hè nắng đẹp. Anh đã trở về, sau 4 năm ròng miệtmài ở Singapo du học. Gia đình anh đều ra đón đủ cả, ba vui mừng nhìn con traichững chạc trưởng thành, mẹ xúc động đến rơi nước mắt, cô em gái vòi vỉn quà,cảm giác thật đầm ấm.Anh trở về nhà, đường phố giờ đây đổi khác đi nhiều quá, nhưng con đường dẫnvào nhà anh thì vẫn vậy, căn biệt thự nhỏ đã được ba thay một màu sơn khác tươimới hơn, đồ đạc trong nhà cũng được sắp xếp lại, duy nhất căn phòng của anh thìvẫn được giữ nguyên mọi thứ như ngày anh đi. Hít một hơi thật sâu, cảm nhận cáikhông khí trong lành yên ả thân quen đã gắn liền với anh suốt 20 năm đầu đời tươitrẻ.Soạn đồ đạc trong vali sắp xếp lại đúng vị trí của nó, bỗng trong ngăn kéo rơi ratấm hình, là cô ấy, người con gái đã chờ đợi anh suốt 2 năm, nỗi xúc động tronganh căng tràn, nhớ nhung da diết, anh muốn gặp cô ấy ngay lập tức…Lướt trên chiếc Air Blade mà anh đã nhờ ba mua hộ từ chính tiền làm thêm bênSing, anh muốn cô ấy thấy anh đã trưởng thành, đã thành đạt, đã có thể tự mua lấynhững gì mình thích. Anh đã đứng trước cửa nhà cô, dưới gốc cây bàng râm bóngmát, nơi anh đã chờ cô mỗi chiều cuối tuần để đèo đi ăn bò bía bằng chiếc xe đạpđiện. Anh đang lấy hết bình tĩnh để chạy tới bấm chuông, vừa định đề máy thìbỗng có một chiếc BMW chạy tới và dừng trước cửa, một bóng hình quen thuộcbước ra, nụ cười tươi sáng, mái tóc bồng bềnh, là em đang đứng đó, vẫy tay chào aiđó trong xe, nhưng sự tập trung của anh lúc này chỉ còn dồn vào cô ấy, chẳng cầnbận tâm ai đã chở cô ấy về, chiếc xe đi khuất, cô quay lưng đi vào nhà toan mởcổng thì anh gọi lớn:- Mai Hương!Cô quay lại, anh cũng vừa chạy tới, hai người tình gặp lại nhau sau 2 năm trời xacách. Nỗi xúc động dâng trào trên khóe mắt, nhưng nó chỉ đến từ phía anh, còn ánhmắt cô thì đang ánh lên vẻ gì đó như là kinh ngạc. Anh ôm chầm lấy cô:- Anh nhớ em nhiều lắm. Em biết không?- Anh… anh về khi nào?- Mới sáng nay thôi. Vừa dọn đồ đạc về nhà xong là anh đến tìm em liền đấy!Anh muốn gây bất ngờ cho em nên không báo trước ngày về.- Ờm… Em… bất ngờ lắm…Giọng nói cô gượng gạo, ấp úng, ánh mắt như cố né tránh anh, không có vẻ gì lànhớ nhung da diết cả. Anh cũng thoáng thấy điều đó…- Mai Hương? Em sao thế? Trông em không có vẻ gì vui mừng khi thấy anhvề cả!- Ơ… Đâu có… Em… vui lắm chứ!...- Hay em giận anh vì không báo trước? Anh xin lỗi… Chỉ là…- Không phải vậy đâu. Thôi giờ em có việc phải làm, anh về đi. Lúc khácchúng mình gặp nhau ha!- Khoan đã, em cho anh số điện thoại liên lạc đi. Số cũ của em không gọiđược!- À, anh cứ gửi tin nhắn yahoo là được rồi.Vừa nói cô nàng vừa hấp tấp mở cổng bước vào, rồi khóa cổng, quay mặt bước vàotrong mà không thèm chào anh một tiếng. Anh thấy ngỡ ngàng, sao thái độ cô ấylại kỳ lạ như thế? Hay Hương giận vì anh không hồi âm thư thường xuyên? Khôngđúng, vì cô thừa biết anh là người không giỏi trong việc thư từ mùi mẫn, nói lờiong bướm dịu dàng này nọ, những điều anh làm cho cô cũng đã đủ để cô nhận ratình cảm của anh lớn như thế nào rồi, vả lại dù anh không hồi ấm nhiều nhưng côvẫn đều đặn gửi mail cho anh mỗi tuần trong suốt 2 năm đấy thôi. Dù có những lúcphải đến cả tháng cô mới lại gửi, vì lý do bận ôn thi, nhưng rồi những lời yêuthương qua từng câu chữ lại khiến lòng anh ấm lại, hạnh phúc vô cùng.Lòng anh vẫn trằn trọc không yên, những dòng suy nghĩ liên tiếp bủa vây lấy tâmtrí. Hay là cô ấy bị mất trí nhớ? Không thể nào, nếu vậy lúc vừa gặp nhau, anh ômcô, thì cô phải đẩy ra rồi hỏi anh là ai?” chứ, đằng này cô vẫn nhận ra anh, nhưngvới thái độ không vui vẻ, như thể không hề mong chờ sự xuất hiện của anh vậy.Cũng có thể cô bị cha mẹ ép gả cho một người khác, rồi răn đe này nọ, vì lý do nàođó cô buộc phải im lặng để giữ lấy yên ổn cho anh. Nghĩ đến đó tim anh bỗng thắtlại, anh thấy mình có lỗi nhiều với cô ấy quá, tình yêu của Mai Hương dành choanh thật lớn lao. Thôi cứ nằm đó đoán già đoán non cũng chẳng ích lợi gì, cứ ngủmột giấc, sáng mai sẽ gặp cô ấy và hỏi cho rõ mọi chuyện.” Nghĩ thế anh liềnnhắm mắt và chìm sâu vào giấc ngủ.Sáng hôm sau, anh lập tức đến gặp Mai Hương. Cô nàng vừa bước ra khỏi cổng,nhìn thấy anh liền khựng lại, thoáng thở hắc ra tỏ vẻ chán chường.- Em đi uống nước rồi nói chuyện với anh chút được không?- Ừm… Xin lỗi… Em đang tính đi mua đồ.- Một chút thôi, sẵn tiện anh chở em đi cũng được mà!Cô miễn cưỡng nhận lời. Hai người ra quán café quen thuộc mà trước đây cả haithường tới.- Đã lâu rồi chúng ta không ra đây em nhỉ? Nhớ quá…- Nhớ làm gì. Chuyện xưa rồi mà anh!- Sao anh thấy em khác quá. Có chuyện gì xảy ra với em đúng không?- Chẳng có gì cả. Em vẫn sống tốt mà!- Thế sao em lại trở nên lạnh nhạt với anh thế?- Thì trước giờ vẫn vậy thôi! – Mặt cô lạnh tanh nói mà không thèm nhìn vàomặt anh một lần.- Em nói vậy là sao? Chẳng phải tuần nào em cũng đều gửi mail cho anh, bảorằng rất nhớ anh, mong anh học tốt, sớm hoàn thành khóa học để về với em sao???- Anh đang mơ ngủ đó hả? Tui nói vậy hồi nào?Anh lập tức mở laptop nhỏ bằng cuốn tập ra, nối wifi và mở mail cho cô xem.- Đây, chẳng phải đây là những bức thư em gửi cho anh sao?Cô nhìn qua một lượt rồi lãnh đạm nói:- Những bức thư này không phải tôi viết!- Không phải em thì là ai chứ? Rõ ràng địa chỉ e-mail là của em mà?!- Tôi đâu có rãnh mà ngồi viết cả tá thư cho anh! Với lại e-mail này tôi bỏ lâurồi.- Em nói dối, thế thì ai viết những bức thư này?- Làm sao tôi biết được, chắc có con nhỏ nào yêu thầm anh chăng?!- Không, anh không tin. Em nói dối anh đúng không? Hãy nói là em đang đùađi!- Tôi không có dư hơi mà đùa với anh. Tôi đã ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu cùng danh mục:

Tài liệu mới: