Danh mục

Lãnh đạo trong khủng hoảng (Phần II)

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 225.41 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Có thể là vô trách nhiệm khi nghĩ về kinh doanh khi xảy ra chiến tranh. Nhưng khả năng lãnh đạo sẽ thật sự được thử thách khi bạn phải tiến hành công việc kinh doanh trong bom đạn. (Hồi ức của Dov Frohman, tổng giám đốc công ty Intel tại Israel, trong thời kỳ chiến tranh vùng Vịnh lần thứ nhất). Cuộc tấn công đầu tiên Vào lúc 2h sáng ngày Thứ Sáu, 18/01, tôi bị đánh thức bởi âm thanh gầm rú của máy bay. Tôi cùng với vợ và cô con gái nhỏ nhanh chóng chui...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Lãnh đạo trong khủng hoảng (Phần II) Lãnh đạo trong khủng hoảng (Phần II) Có thể là vô trách nhiệm khi nghĩ về kinh doanh khi xảy ra chiến tranh. Nhưng khả năng lãnh đạo sẽ thật sự được thử thách khi bạn phải tiến hành công việc kinh doanh trong bom đạn. (Hồi ức của Dov Frohman, tổng giám đốc công ty Intel tại Israel, trong thời kỳ chiến tranh vùng Vịnh lần thứ nhất). Cuộc tấn công đầu tiên Vào lúc 2h sáng ngày Thứ Sáu, 18/01, tôi bị đánh thức bởi âm thanh gầm rú của máy bay. Tôi cùng với vợ và cô con gái nhỏ nhanh chóng chui vào phòng trú ẩn trong nhà và nghe tin tức từ radio. Tám quả tên lửa đã được phóng sang Tel Aviv và Haifa . Không như các nhà chức trách lo sợ, đã không có quả bom hóa học nào. Tôi gọi điện cho các thành viên lãnh đạo và bảo họ đến gặp tôi tại nhà máy. Mang theo mặt nạ phòng độc, tôi đi ngay đến nhà máy tại Jerusalem . Khi tôi đến nhà máy lúc 3h30, trong những căn phòng sạch sẽ đã sẵn sàng tiếp tục công việc. Mỗi khi có âm thanh báo động, các nhân viên lại chui vào phòng trú ẩn, ngoại trừ một vài người đồng ý ở lại để giám sát những máy khắc axít nhằm để nguyên liệu sản xuất tiếp tục chảy. Ngay sau khi có bản thông báo rằng các cuộc ném bom kết thúc, nhân viên đều có thể gọi điện thoại về nhà trước khi quay lại các phòng làm việc. Mọi thứ khá căng thẳng nhưng dần dần trở lại bình thường. Khoảng 75% nhân viên Intel đã có mặt tại nhà máy vào lúc 7h00 hôm sau cuộc tấn công. Mặc dù không nói ra nhưng trước đó, tôi hy vọng chỉ khoảng 50% nhân viên đi làm đã là thành công. Tỷ lệ nhân viên đi làm cao như vậy đã chứng tỏ sự đúng đắn trong quyết định của chúng tôi. Buổi tối, sau 16 tiếng làm việc tại nhà máy, tôi gọi điện cho các nhà lãnh đạo cấp cao của Intel tại Santa Clara . Tôi ở lại nhà máy vì tôi không muốn gọi từ nhà. Tôi không biết họ - những nhà lãnh đạo cấp cao của Intel- sẽ phản ứng thế nào, nhưng tôi muốn cho họ thấy nhà máy tại Israel vẫn tiếp tục hoạt động như bình thường. Tôi giải thích rằng: chúng tôi vẫn tiếp tục duy trì hoạt động của nhà máy nhưng không buộc mọi nhân viên phải đi làm nếu họ không cảm thấy thoải mái, và hiện tại nhà máy vẫn hoạt động rất tốt. Họ đã đưa ra rất nhiều câu hỏi. Chúng tôi cùng thảo luận về những rủi ro tiềm tàng. Nhưng thực tế thì họ ở cách xa những 7.500 dặm, và trong hoàn cảnh này họ chỉ có cách duy nhất là phải tin vào chúng tôi. Vẫn tiến hành kinh doanh như thường Sau vài ngày đầu tiên, bước vào thời kỳ mà tôi gọi là “vẫn tiến hành công việc kinh doanh như thường lệ bất chấp các cuộc không kích”. Các cuộc tấn công vẫn tiếp diễn. Ví dụ, vào tối ngày Thứ Tư, sau hai ngày không kích, bên ngoài Tel Aviv có 4 người chết, 96 người bị thương và hàng trăm người mất nhà cửa. Nhưng chúng tôi vẫn tiến hành mọi việc như thể không có gì xảy ra và cũng không có ai cố ngăn cản chúng tôi. Vào giữa tuần, một thông báo của các nhà chức trách khuyến cáo mọi người dân có thể quay lại làm việc. Vì vậy, việc chúng tôi vẫn tiếp tục mở cửa kinh doanh không còn là điều bất thường. Tuy nhiên, do các trường học vẫn phải đóng cửa nên sự vắng mặt không lý do ở hầu hết các công sở vẫn còn ở mức cao. Đường phố đã đông đúc trở lại, và chúng tôi - các nhà lãnh đạo chi nhánh - đã có thể thúc đẩy tinh thần làm việc của nhân viên. Giống như đề nghị đưa ra trong đêm xảy ra cuộc tấn công đầu tiên, việc liên lạc thường xuyên là cực kỳ cần thiết. Đội ngũ lãnh đạo của chúng tôi gặp nhau hàng ngày để cập nhật những thay đổi đang diễn ra nhanh chóng và lập kế hoạch liên lạc. Chúng tôi sử dụng mọi phương tiện có thể: điện thoại; e-mail; gặp mặt; nói chuyện trực tiếp nhằm thông báo cho nhân viên những diễn biến mới nhất. Tôi liên tục di chuyển giữa 3 cơ sở của Intel: nhà máy tại Jerusalem , trung tâm thiết kế tại Haifa và một cửa hàng bán và giới thiệu sản phẩm nhỏ tại Tel Aviv để gặp gỡ các quản lý và nhân viên trong các quán cà phê hay tại dây chuyền sản xuất. Với cương vị là lãnh đạo chi nhánh, tôi cảm thấy cần phải “xuất hiện bằng xương bằng thịt” trứơc mặt các nhân viên dưới quyền. Chúng tôi cũng chú ý giữ liên lạc với trụ sở Intel nhằm thông báo cho các nhà lãnh đạo cấp cao những thông tin mới nhất về tình hình . Những ngày đầu sau cuộc tấn công, tôi đã gửi một bức thư điện tử cho ban lãnh đạo miêu tả những gì chúng tôi đang gặp phải là “thách thức” và thể hiện lòng tận tâm của chúng tôi đối với tập đoàn. Andy Grove đã trả lời chúng tôi với sự ủng hộ mạnh mẽ. Thông báo chính thức của ông về sự ủng hộ của mình có tác động rộng rãi đến tinh thần làm việc của nhân viên. Có một câu chuyện đã thu hút được sự chú ý của trụ sở chính tại Mỹ. Một đội từ trung tâm phát triển Haifa đã gọi điện bàn luận với tổng hành dinh Intel tại Mỹ khi còi báo động cuộc tấn công của người Scud cất lên. Trước sự ngạc nhiên của các đồng nghiệp Mỹ, các thành viên trong đội bình tĩnh yêu cầu tạm dừng cuộc gặp để họ có thể vào trong phòng trú ẩn được đặt trong trung tâm và vài phút sau, khi cuộc tấn công kết thúc họ gọi lại và bàn luận như thể không có gì xảy ra. Sau cuộc chiến Cuộc oanh kích cuối cùng là vào ngày 25/01. Vào Thứ Năm, ngày 28/01, chính quyền thông báo chấm dứt tình trạng khẩn cấp. Tổng kết lại, có 39 cuộc tấn công của người Scud vào 18 vùng lãnh thổ của người Israel, không có cuộc tấn công nào bằng hóa học. Mặc dù chỉ có vài người chết do bom đạn thì có đến 74 người chết sau đó vì các nguyên nhân gián tiếp, hơn 200 người bị thương, 4.000 nhà sụp, 1.600 người mất nhà cửa, thiệt hại lên đến hàng triệu USD. Chiến tranh cũng tác động gián tiếp lên nền kinh tế. Theo thống kê của bộ tài chính , giá trị sản xuất công nghiệp chỉ đạt 75%. Thiệt hại cho nền kinh tế theo ước tính khoảng 3 tỷ USD. Còn tại chi nhánh Intel, chúng tôi là những người cực kỳ may mắn. Không một máy bay nào tấn công vào nhà máy tại Jerusalem , nơi làm việc ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: