Quân Pháp - Tây Ban Nha tiến thẳng vào quân thù, chạm trán bên phải, ở giữa và bên trái hậu tuyến địch - Các tuyến phòng thủ An Nam bị gãy sau một trận đánh sắt máu kéo dài một tiếng rưỡi đồng hồ qua nhiều giai đoạn khác nhau...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Lịch sử cuộc viễn chinh nam kỳ năm 1861 - CHƯONG VLịch sử cuộc viễn chinh nam kỳ năm 1861CHƯONG V Đề cương: Quân Pháp - Tây Ban Nha tiến thẳng vào quân thù, chạm trán bên phải, ở giữa và bên trái hậutuyến địch - Các tuyến phòng thủ An Nam bị gãysau một trận đánh sắt máu kéo dài một tiếng rưỡi đồng hồ qua nhiều giai đoạn khác nhauSuốt đêm thật yên lặng: cả hai bên không có mộttiếng súng nào. 5 giờ sáng, pháo binh lên ngựa, mỗingười đều vào hàng ngũ của mình. các toán quân diđộng chung quanh căn nhà dùng làm tổng hành dinh,một số quân đứng sẵn gần ngay chỗ được sắp xếp,một số phải đi quanh để tìm đúng vào vị trí của mình.Mười giờ tất cả đạo quân đã vào vị trí, ngay hàngthẳng lối, cách xa mặt Bắc của đồn thành Kỳ Hòakhoảng 2 cây số. Hai cánh quân đánh bộ hai bên,giữa là pháo binh. Cánh quân bên trái gồm có côngbinh đi đầu mang thang, kế là thủy quân lục chiến vàbộ binh; 4 đại pháo nòng 12; 5 đại pháo nòng 4 cókhía; 2 súng cối miền núi thuộc hải quân tất cả dàntheo hàng ngang chiến đấu, rồi tiến lên phía địch đểyễm trợ cánh quân bên trái; cánh quân này cũng dựatheo đoàn pháo binh tiến lên. Cánh quân bên phảigồm có lính đánh bộ Tây Ban Nha, thủy quân đổ bộ:thủy quân xung kích thì đi đầu và giữ trách vụ nhưhôm qua tức là mở đường. Ba ổ súng cối miền núikéo theo cánh quân bên phải; 3 ổ súng này, nếu cóthể, sẽ tập trung bắn phá ngay giữa mặt thành, giúoquân xung phong dễ dàng hơn. Kể cả hai cánh quânbên mặt và bên trái, toán quân nào và đại đội nàohôm qua đi hàng đầu thì hôm nay làm quân trù bị đisau.Mặt đất cỏ dày chằng chịt, úa vàng vì sức nóng mặttrời, không gây ra tiếng động nào; lính thổi kèn đãngưng, không phóng ra những âm thanh man rợ nữa.Ta ngưng đánh trống, về phía địch cũng thế, thôiđánh chiêng và cũng ngưng đánh trống. các đại pháotrong thành Kỳ Hòa bắn ra, vang rền, tiếng nổ củasúng địch giống nhau nên rất dễ nhận, tiếng các quảđạn xé gió rít lên rồi im bặt, không có một tiếng độngnào khác. Lúc này, trong đầu quân lính, ý nghĩ cũngchỉ xoay quanh hai chữ xung phong, và cách tiến lênthế nào cho chắc chắn, họ đã từng để lại phía sau cácxác chết và những người bị thương, họ không bao giờlo sợ hiểm nguy. Họ không mặc áo thêu, không màumè lòe loẹt: quần áo chỉ có màu trắng với màu đen,may bằng vải len hay vải thô. Nơi họ chẳng có gìchói lòa, ngoài cái lưỡi lê trên đầu súng. Lời nói củahọ đầy nghị lực. lòng tin và sức mạnh. Mặc dù nơiđây thiếu hẳn cái hy vọng, mà người dân Pháp aicũng ham mưốn, hy vọng đó là được ngợi khen trướccông chúng, cái ý nghĩ được sống mãi sau khi chết,tức được kẻ khác biết đến và nổi danh. Họ sẽ ngãxuống, định mệnh đã chỉ định ai sẽ ngã xuống trongbóng tối ở một nơi tận cùng của Á Châu...Tiếng súng của đối phương, lúc đầu thưa thớt, dầndần nhặt hơn. Súng bắn mạnh và chính xác, nhất làvề hướng bắn thì rất đúng. Quân An Nam có lợi thếhơn vì mặt trời chiếu thẳng vào mắt quân Pháp. Pháobinh vừa đạt vị trí 1000 thước đã thấy có thiệt hại. Đãcó người và ngựa chết hoặc bị thương; một xe tải đạncó một bánh xe vỡ tan tành từng mảnh. Trung táCrouzat thúc quân kéo súng rất nhanh đến vị trí 500thước, rồi 200 thước; ở vị trí gần tránh bớt đượcnhiều bất lợi bị mặt trời chiếu vào mắt; tia nắng sớmgần như nằm ngang. Vị trí 200 thước là vị trí cuốicùng quân ta dừng lại trước khi xung kích; súngtrường tại các vị trí đầu thành rót xuống xối xả.__________________Hai bên bắn nhau kịch liệt. Ở khoảng cách này, tựnhiên thấy tường thành làm bằng đất và tre cao hẳnlên và các lỗ châu mai thì phun khói trắng liên tụcgần như mỗi giây một phát. Trên ruộng không có chỗnào ẩn núp, chỉ biết đưa thân cho súng đạn. Thiệt hạiđã khá rõ. Chỉ còn biết lợi dụng vào chiến thắng vừađạt được hôm qua khích động quân sĩ để họ xông lên.Túi đeo lưng bỏ xuống đất; bọn cu-li mang thangđược thay thế: thủy sư đề đốc ra lệnh cho hai cánhquân tiến lên. Bây giờ ta sẽ đặc biệt nói về cánh quânbên phải (có lẽ tác giả thuộc cánh quân này? - ND)và các hiệp tấn công của cánh quân này. Đại đội số 2(Thủy quân đổ bộ, đại úy là Proubet - TG) tiến lênxung kích; gồm 80 người tinh nhuệ xông lên mởđường. Có một mô đất duy nhất trong cánh đồng,cách tuyến địch độ 150 thước. Đại úy hải quân deLapelin hướng dẫn cánh quân bên phải tiến lên vị trímô đất này một cách can trường. Tại vị trí mô đấtquân lính bắt đầu nhận ra các hầm chông đầu tiêncách đó 50 thước, tức là cách bờ thành 100 thước. cácchướng ngại phòng thủ thứ yếu như hầm chông đượcbố trí hết sức là tinh xảo. Sáu hàng hầm chông có ràocản ngăn cách, tức là có bảy hàng cọc nhọn tất cả;tiếp theo là 2 hào sâu sát tường thành có đóng chôngtre vạt nhọn, nước và bùn ngập khoảng 3 chân (mỗichân bằng 0.324m - ND), sau 2 lớp hào là bờ đấtnghiêng dựa vào tường thành cắm chông nhọn tuatủa, trên đầu tường thành lại xếp một hàng bàn chôngrất chắc chắn; chà gai cắm trên đất phủ lên các bànchông: tay chân mà đổ máu rồi thì hết leo lên ...