Lời chia tay bất ngờ quá!
Số trang: 4
Loại file: pdf
Dung lượng: 256.74 KB
Lượt xem: 23
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Lời chia tay bất ngờNó làm quen với cuộc sống thiếu Huy, mặc dù rất khó khăn. Huy không một lần liên lạc, cũng chẳng thèm nhìn mặt nó nữa, cậu ấy biến mất như bong bóng xà phòng...PikayajtaBuông tay Nguyên, nó chạy vội theo bóng Huy, oà khóc. Mới sáng nay thôi, nó khám phá ra tại sao Huy không cằn nhằn về việc nó hay bận rộn nữa. Hà, nhỏ bạn thân, bỗng dưng kéo nó ra một chỗ: -Như, mày và Huy dạo này thế nào rồi? Có chuyện gì giận nhau à? -Giận nhau??- Nó ngơ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Lời chia tay bất ngờ quá! Lời chia tay bất ngờNó làm quen với cuộc sống thiếu Huy, mặc dù rất khó khăn. Huy không mộtlần liên lạc, cũng chẳng thèm nhìn mặt nó nữa, cậu ấy biến mất như bongbóng xà phòng... PikayajtaBuông tay Nguyên, nó chạy vội theo bóng Huy, oà khóc.Mới sáng nay thôi, nó khám phá ra tại sao Huy không cằn nhằn về việc nó hay bận rộnnữa. Hà, nhỏ bạn thân, bỗng dưng kéo nó ra một chỗ :-Như, mày và Huy dạo này thế nào rồi? Có chuyện gì giận nhau à?-Giận nhau??- Nó ngơ ngác không hiểu - Giận cái gì mà giận nhau?- Thế sao một đứa thì chúi đầu chúi mũi vào công việc... quên sầu. Còn một đứa thì suốtngày cặp kè với đứa khác... Thế không phải giận nhau là gì?- Hà nheo mắt- Tao nói thậtlòng, thằng Huy là thằng khá, mày đừng cố chấp quá mà bỏ thì uổng lắm.Tai nó lùng bùng, ngay lập tức chưa hiểu những gì Hà nói. Chúi mũi vào công việc? Lànó sao? Vậy còn ai cặp kè? Chẳng lẽ là Huy? Chợt nó nhìn Hà, hỏi dồn dập:-Cặp kè? Mày bảo Huy cặp kè với ai cơ?-Ngọc, con nhỏ xinh nhất C3 ấy- Hà dẩu mỏ- đừng nói với tao là mày không biết đấynhé.Nó lắc đầu quầy quậy:- Không! Tao thề là tao không biết gì cả... Nhưng mà... như thế là sao hả Hà? Huy vớiNgọc thích nhau á?- nó rối rít.- Tao cũng không chắc...- Hà nói nhỏ xuống- chỉ là tao thấy hai đứa nó hay đi với nhauthôi. Còn thì... Hay là mày thử hỏi thẳng nó xem.- Điên à!- nó thừ ra.Hà đặt tay lên vai nó:- An tâm, chắc không sao đâu... Có lẽ tại tao nhạy cảm quá thôi.- Không, có vấn đề thật đấy...Nó nhớ lại, dạo gần đây, tuy Huy vẫn thường gửi sms chúc nó ngủ ngon, gọi nó dậy vàobuổi sáng, nhưng những tin nhắn đó không nhiều và tình cảm như trước. Gần như chỉ cònlà một thông lệ, hay một thói quen. Khi hai đứa đi chơi với nhau, có thật nhiều nhữngkhoảng thời gian Huy im lặng không nói gì, và thật nhiều nụ cười rất gựơng. Huy bận rộnnhiều hơn, hay ít ra là cáo bận nhiều hơn khi nó rủ Huy đi đâu đó . Vì bận rộn, nó nghĩ đócũng chỉ là Huy bận rộn hay cái gì đó tương tự. Nhưng nếu cái gì đó tương tự lại làNgọc...Vừa xin Nguyên nghỉ làm sớm một hôm, nó cảm thấy thật mệt mỏi. Huy lại bận, nó đilang thang không mục đích dọc mấy tiệm trà sữa. Chợt nó dừng lại, nép vào sau bứctường, nghẹt thở và hụt hẫng với những gì mình vừa nhìn thấy. Huy choàng tay quanh vaiNgọc, bình thản bước qua.Quyết định rất nhanh, nó sẽ ra đi trong kiêu hãnh. Không muốn mình là một con mèođáng thương bị bỏ rơi, nó sẽ cho Huy thấy, cậu ta chẳng-là-cái-gì-cả.Mặc dù, thật ra, Huy là tất cả.Đó là lí do nó nắm tay Nguyên hồi nãy, và cũng là lí do lúc này, nó khóc.Huy đã biến mất. Nó cuốc bộ thêm mấy con phố nữa, cảm thấy mình... thất thiểu vànhếch nhác. Nó ghét khói bụi, ghét nắng, ghét những khuôn mặt tươi cười. Nó đã đứngtrước cửa nhà mình, nhưng lại chùn bước. Nhà nó tràn ngập những hình ảnh về Huy, trênbàn nó vẫn còn một tấm ảnh chụp chung với Huy. Nó cần một nơi nào đó để chạy trốn.Nó quay trở lại Dịu.Cửa khép hờ. Nó khẽ đẩy, bước vào. Tiếng ghi-ta trầm buồn vang lên. Chưa bao giờ thấyNguyên chơi ghi-ta, nó cứ ngỡ cây ghi ta treo đấy chỉ đơn thuần để trang trí. Bản nhạc kìlạ, phản phất nét buồn của Romance, nó chưa nghe bao giờ nhưng lại có cảm giác vôcùng thân thuộc.Nguyên giật mình, ngừng tay, ngẩng lên nhìn nó ngồi phịch xuống ghế .-Em xin lỗi... hồi nãy không phải em có ý...-Anh biết rồi- Nguyên nhún vai- nhìn em là anh biết.Như gật nhẹ, cổ họng nó khô khốc, nhưng mắt nhoà đi. Một cảm giác trống rỗng kinhkhủng. Mất Huy, bên trong nó chẳng còn cái gì cả. Tình yêu đầu tiên của nó, trong veo vàmãnh liệt. Một bầu trời kỉ niệm về Huy, những mess vui vui, những cuộc gọi, giọng nóiấm áp, cái chạm tay. Mới đây thôi mà đã nhớ. Dòng sông cảm xúc lại trào ra, nó lại gụcmặt xuống bàn, khóc nức nở.Một bàn tay đặt lên vai nó, ấm áp và tin cậy, là Nguyên.- Vẫn thích cậu ta, tại sao em lại làm thế?- Vì... Ngọc.Nguyên hiểu ngay khi Như kêu tên một đứa con gái khác. Anh đẩy li kem về trước mặtnó:-Rồi mọi chuyện sẽ qua thôi- giọng Nguyên đầy quan tâm và ấm áp, khác hẳn lúc bìnhthường.- Anh không hiểu đâu!- nó lắc đầu như một đứa con nít làm nũng...- Anh hiểu chứ!Anh không hiểu, không thể nào hiểu đựơc nó. Một người như anh có bao giờ phải đaukhổ vì yêu? Lạnh lùng và kiêu hãnh. Không, anh không thể.Nhưng nó cần phải thoát khỏi cảm giác này, càng nhanh càng tốt. Nó cố trấn tĩnh, quẹtnước mắt, ngẩng lên tìm mắt Nguyên.- Anh biết chơi ghi-ta?- Nó cố kiếm một đề tài để bắt chuyện.- Uhm...- Anh chơi thử đi!- nó lấy giọng vui vẻ- Thế mà em chưa được nghe bao giờ.Nguyên liếc nhìn nó, rất nhanh, ánh mắt anh loé lên một cái gì đó lạ lùng, nhưng ngay lậptức lại trở về với cái vè bình thản và lãnh đạm. Lưỡng lự một lúc, rồi anh đặt cây ghi-talên đùi. Từng nốt nhạc bay lên, ấm áp và sâu thẳm...***Khách đến, Nguyên đứng phắt dậy, treo cây đàn về chỗ cũ. Nó chỉ kịp láu táu:- Lần sau anh đàn cho em nghe cái bài lúc đầu nhé !- Sẽ không có ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Lời chia tay bất ngờ quá! Lời chia tay bất ngờNó làm quen với cuộc sống thiếu Huy, mặc dù rất khó khăn. Huy không mộtlần liên lạc, cũng chẳng thèm nhìn mặt nó nữa, cậu ấy biến mất như bongbóng xà phòng... PikayajtaBuông tay Nguyên, nó chạy vội theo bóng Huy, oà khóc.Mới sáng nay thôi, nó khám phá ra tại sao Huy không cằn nhằn về việc nó hay bận rộnnữa. Hà, nhỏ bạn thân, bỗng dưng kéo nó ra một chỗ :-Như, mày và Huy dạo này thế nào rồi? Có chuyện gì giận nhau à?-Giận nhau??- Nó ngơ ngác không hiểu - Giận cái gì mà giận nhau?- Thế sao một đứa thì chúi đầu chúi mũi vào công việc... quên sầu. Còn một đứa thì suốtngày cặp kè với đứa khác... Thế không phải giận nhau là gì?- Hà nheo mắt- Tao nói thậtlòng, thằng Huy là thằng khá, mày đừng cố chấp quá mà bỏ thì uổng lắm.Tai nó lùng bùng, ngay lập tức chưa hiểu những gì Hà nói. Chúi mũi vào công việc? Lànó sao? Vậy còn ai cặp kè? Chẳng lẽ là Huy? Chợt nó nhìn Hà, hỏi dồn dập:-Cặp kè? Mày bảo Huy cặp kè với ai cơ?-Ngọc, con nhỏ xinh nhất C3 ấy- Hà dẩu mỏ- đừng nói với tao là mày không biết đấynhé.Nó lắc đầu quầy quậy:- Không! Tao thề là tao không biết gì cả... Nhưng mà... như thế là sao hả Hà? Huy vớiNgọc thích nhau á?- nó rối rít.- Tao cũng không chắc...- Hà nói nhỏ xuống- chỉ là tao thấy hai đứa nó hay đi với nhauthôi. Còn thì... Hay là mày thử hỏi thẳng nó xem.- Điên à!- nó thừ ra.Hà đặt tay lên vai nó:- An tâm, chắc không sao đâu... Có lẽ tại tao nhạy cảm quá thôi.- Không, có vấn đề thật đấy...Nó nhớ lại, dạo gần đây, tuy Huy vẫn thường gửi sms chúc nó ngủ ngon, gọi nó dậy vàobuổi sáng, nhưng những tin nhắn đó không nhiều và tình cảm như trước. Gần như chỉ cònlà một thông lệ, hay một thói quen. Khi hai đứa đi chơi với nhau, có thật nhiều nhữngkhoảng thời gian Huy im lặng không nói gì, và thật nhiều nụ cười rất gựơng. Huy bận rộnnhiều hơn, hay ít ra là cáo bận nhiều hơn khi nó rủ Huy đi đâu đó . Vì bận rộn, nó nghĩ đócũng chỉ là Huy bận rộn hay cái gì đó tương tự. Nhưng nếu cái gì đó tương tự lại làNgọc...Vừa xin Nguyên nghỉ làm sớm một hôm, nó cảm thấy thật mệt mỏi. Huy lại bận, nó đilang thang không mục đích dọc mấy tiệm trà sữa. Chợt nó dừng lại, nép vào sau bứctường, nghẹt thở và hụt hẫng với những gì mình vừa nhìn thấy. Huy choàng tay quanh vaiNgọc, bình thản bước qua.Quyết định rất nhanh, nó sẽ ra đi trong kiêu hãnh. Không muốn mình là một con mèođáng thương bị bỏ rơi, nó sẽ cho Huy thấy, cậu ta chẳng-là-cái-gì-cả.Mặc dù, thật ra, Huy là tất cả.Đó là lí do nó nắm tay Nguyên hồi nãy, và cũng là lí do lúc này, nó khóc.Huy đã biến mất. Nó cuốc bộ thêm mấy con phố nữa, cảm thấy mình... thất thiểu vànhếch nhác. Nó ghét khói bụi, ghét nắng, ghét những khuôn mặt tươi cười. Nó đã đứngtrước cửa nhà mình, nhưng lại chùn bước. Nhà nó tràn ngập những hình ảnh về Huy, trênbàn nó vẫn còn một tấm ảnh chụp chung với Huy. Nó cần một nơi nào đó để chạy trốn.Nó quay trở lại Dịu.Cửa khép hờ. Nó khẽ đẩy, bước vào. Tiếng ghi-ta trầm buồn vang lên. Chưa bao giờ thấyNguyên chơi ghi-ta, nó cứ ngỡ cây ghi ta treo đấy chỉ đơn thuần để trang trí. Bản nhạc kìlạ, phản phất nét buồn của Romance, nó chưa nghe bao giờ nhưng lại có cảm giác vôcùng thân thuộc.Nguyên giật mình, ngừng tay, ngẩng lên nhìn nó ngồi phịch xuống ghế .-Em xin lỗi... hồi nãy không phải em có ý...-Anh biết rồi- Nguyên nhún vai- nhìn em là anh biết.Như gật nhẹ, cổ họng nó khô khốc, nhưng mắt nhoà đi. Một cảm giác trống rỗng kinhkhủng. Mất Huy, bên trong nó chẳng còn cái gì cả. Tình yêu đầu tiên của nó, trong veo vàmãnh liệt. Một bầu trời kỉ niệm về Huy, những mess vui vui, những cuộc gọi, giọng nóiấm áp, cái chạm tay. Mới đây thôi mà đã nhớ. Dòng sông cảm xúc lại trào ra, nó lại gụcmặt xuống bàn, khóc nức nở.Một bàn tay đặt lên vai nó, ấm áp và tin cậy, là Nguyên.- Vẫn thích cậu ta, tại sao em lại làm thế?- Vì... Ngọc.Nguyên hiểu ngay khi Như kêu tên một đứa con gái khác. Anh đẩy li kem về trước mặtnó:-Rồi mọi chuyện sẽ qua thôi- giọng Nguyên đầy quan tâm và ấm áp, khác hẳn lúc bìnhthường.- Anh không hiểu đâu!- nó lắc đầu như một đứa con nít làm nũng...- Anh hiểu chứ!Anh không hiểu, không thể nào hiểu đựơc nó. Một người như anh có bao giờ phải đaukhổ vì yêu? Lạnh lùng và kiêu hãnh. Không, anh không thể.Nhưng nó cần phải thoát khỏi cảm giác này, càng nhanh càng tốt. Nó cố trấn tĩnh, quẹtnước mắt, ngẩng lên tìm mắt Nguyên.- Anh biết chơi ghi-ta?- Nó cố kiếm một đề tài để bắt chuyện.- Uhm...- Anh chơi thử đi!- nó lấy giọng vui vẻ- Thế mà em chưa được nghe bao giờ.Nguyên liếc nhìn nó, rất nhanh, ánh mắt anh loé lên một cái gì đó lạ lùng, nhưng ngay lậptức lại trở về với cái vè bình thản và lãnh đạm. Lưỡng lự một lúc, rồi anh đặt cây ghi-talên đùi. Từng nốt nhạc bay lên, ấm áp và sâu thẳm...***Khách đến, Nguyên đứng phắt dậy, treo cây đàn về chỗ cũ. Nó chỉ kịp láu táu:- Lần sau anh đàn cho em nghe cái bài lúc đầu nhé !- Sẽ không có ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Lời chia tay bất ngờ truyện ngắn hay nhất trà sữa tâm hồn truyện lứa tuổi teen truyện ngắn hiện đại văn học Việt NamGợi ý tài liệu liên quan:
-
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ sau cách mạng tháng Tám 1945): Phần 1 (Tập 2)
79 trang 373 12 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam giai đoạn 1945-1975: Phần 1 - Trường ĐH Thủ Dầu Một
142 trang 340 8 0 -
Oan và giải oan trong truyện Nghiệp oan của Đào Thị của Nguyễn Dữ
6 trang 256 0 0 -
Luận án tiến sĩ Ngữ văn: Dấu ấn tư duy đồng dao trong thơ thiếu nhi Việt Nam từ 1945 đến nay
193 trang 227 0 0 -
91 trang 180 0 0
-
Chi tiết 'cái chết' trong tác phẩm của Nam Cao
9 trang 166 0 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ đầu thế kỉ XX đến 1945): Phần 2 (Tập 1)
94 trang 149 6 0 -
Khóa luận tốt nghiệp: Sự ảnh hưởng của tư tưởng Nho giáo trong Hồng Đức Quốc âm thi tập
67 trang 138 0 0 -
Luận văn tốt nghiệp đại học ngành Ngữ văn: Đặc điểm truyện thơ Lục Vân Tiên của Nguyễn Đình Chiểu
85 trang 130 0 0 -
Báo cáo khoa học: Bước đầu hiện đại hóa chữ quốc ngữ qua một số truyện ngắn Nam Bộ đầu thế kỷ 20
5 trang 124 0 0