Thông tin tài liệu:
Cách nay không lâu, tác giả tình cờ đọc mẩu tin trên mạng kể lại rằng vào một ngày của năm 1998, có một tàu đánh cá bắt gặp một phụ nữ trang phục thuộc giới quý tộc của đầu thế kỳ 20. Bà ta xưng tên là Kate và bảo rằng trước đó mấy ngày bà là nạn nhân của vụ đám tàu Titanic và may mắn còn sống trôi giạt đến hòn đảo này. Không lâu sau đó, một tàu nghiên cứu hải dương lại phát hiện ở một hòn đảo khác một người đàn ông trang phục...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
LỜI TỰA CUỐN “ĐẢO MÂY”Cách nay không lâu, tác giả tình cờ đọc mẩu tin LỜI TỰA CUỐN “ĐẢO MÂY” Cách nay không lâu, tác giả tình cờ đọc mẩu tin trên mạng kể lại rằng vào một ngày của năm 1998, có một tàu đánh cá bắt gặp một phụ nữ trang phục thuộc giới quý tộc của đầu thế kỳ 20. Bà ta xưng tên là Kate và bảo rằng trước đó mấy ngày bà là nạn nhân của vụ đám tàu Titanic và may mắn còn sống trôi giạt đến hòn đảo này. Không lâu sau đó, một tàu nghiên cứu hải dương lại phát hiện ở một hòn đảo khác một người đàn ông trang phục sĩ quan hải quân tự xưng là Smith, thuyền trưởng tàu Titanic vừa bị đắm cách đây mấy hôm. Người này hoàn toàn trung thực bởi vì sau đó, người ta đã kiểm tra dấu vân tay và so đúng dấu vân tay của ông trong thư tịch lưu trữ. Năm 2005 Vụ đám tàu Titanic nổi tiếng thế giới đã xảy ra vào năm 1912 đó các bạn.Thế mà hơn tám mươi năm sau, người ta lại tìm thấy hai con người của tàuTitanic còn sống sót mà theo họ chỉ qua hai ba ngày gì đó thôi thì được cứu ! Cónghĩa là hai con người này đã trải qua một quãng thời gian khác biệt hẳn với thờigian mà chúng ta đang sống. Ông cha ta vẫn thường nói một ngày trên thiênđàng bằng mấy mươi năm trên Trái Đất Vậy hai người này đã lạc vào thiên đàngchăng ? Ở nước ta, chuyện xưa kể Từ Thức và Giáng Hương cũng có hoàn cảnhtương tự. Từ Thức đã được Giáng Hương mời đến đảo Bồng Lai ở chơi mấytháng, sau đó Từ Thức về lại quê nhà thì đã “vật đổi sao dời”. Cuốn sách này nói về một hòn đảo trù phú mà chính Giáng Hương đã mờiTừ Thức đến thăm. Từ Thức bây giờ không còn, đương nhiên, nhưng GiángHương thì vẫn ở đó, trẻ trung, xinh đẹp, sống mãi với thời gian. Hòn đảo ấy cótên là “Đảo Mây” và tác giả đã ghi lại bao nhiêu biến cố lạ lùng từng xảy ra ở đóđể hầu chuyện bạn đọc. LỜI KỂ CỦA BẠN TÔI Tôi có may mắn quen thân với một người bạn làm nghề địa chất hơn tôimấy tuổi. Câu chuyện của anh đặc biệt ly kỳ chưa bao giờ xảy ra trên thế giớinày, vì những gì mà anh đã trải qua sau chuyến thám sát thềm lục địa miềnTrung vào khoảng đầu năm 1980. Hiện giờ, đối với cơ quan mà anh công tác, kểcả đối với chúng ta, anh được coi là người bị mất tích trong thời bình, mất tíchkhông phải lần đầu mà là lần thứ hai và lần này tôi biết là vĩnh viễn. Nhưng mấttích không có nghĩa là chết. Tôi biết rất rõ hiện anh đang ở đâu, đang sống trong 1một thế giới thanh bình hạnh phúc, hoàn toàn không có chém giết chiến tranhgiành giật môi trường sống. Một thế giới không có bất cứ thói hư tật xấu nào, ởđó con người không hề bị ốm đau bệnh tật, sống trường thọ mà không phải dùngbất cứ bí quyết gì. Sau đây là câu chuyện anh kể sau lần mất tích thứ nhất kéo dàikhoảng 20 năm do một trận đắm tàu. Tôi chợt tỉnh lại và mơ hồ nghe tiếng rì rào của sóng biển rõ dần nhưđược ai vặn lớn từ từ nút tăng âm của loa. Tôi mở mắt nhưng vì quá chói nên vộinhắm lại và chợt nhận ra như có bóng dáng một khuôn mặt trẻ con đang chồmbên trên đầu tôi. Tôi lẩm bẩm khẽ nhưng đủ rõ để đứa bé nghe được : - Đây là đâu.... ?Tức khắc, một giọng trẻ con vui vẻ và thanh thoát reo lên : - Ông ơi, chú ấy nói tiếng mình, chú ấy đã tỉnh lại !Thế là thoát rồi ! Không rõ các bạn có được may mắn như mình không ? Trí óctỉnh táo đã hẳn, nhưng tôi vẫn cảm thấy còn mệt. Tai tôi cảm nhận rất rõ tiếngbước chân lạo xạo trên cát của nhiều người và rồi có ai đó di mạnh ngón tay lênhuyệt đạo của môi trên ngay bên dưới sống mũi tôi. Tôi tỉnh hẳn và lần này mởto mắt nhìn mọi người đang vây quanh : - Tôi... đang ở....đâu đây ? - A, chú tỉnh hẳn rồi !Tôi ngồi nhổm dậy và thấy quanh mình, ngoài hai ông cháu còn khoảng mươingười nữa hầu hết là thanh niên nam nữ. Ông già râu tóc muối tiêu, nét mặtphương phi, đôi mắt rất nhanh nhẹn, tinh anh. Thanh niên ai nấy đều khoẻmạnh, vạm vỡ, còn các cô thì cô nào cũng duyên dáng, đẹp xinh. Mọi người hầuhết đều mặc những bộ quần áo nâu sồng, may theo kiểu cũ ở các vùng nôngthôn miền Bắc ngày trước. Thanh niên buộc búi tó sau gáy. Phụ n ...