Danh mục

Luôn sẵn sàng tặng cậu một cái ôm

Số trang: 22      Loại file: pdf      Dung lượng: 246.55 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: 8,000 VND Tải xuống file đầy đủ (22 trang) 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đừng ngại để người bạn yêu tựa vào vai bạn. Đừng ngại xuất hiện khi người yêu bạn đang cần. Đừng ngại trở thành điểm tựa. Và đừng ngại ngần làm tất cả cho người mình yêu. Tôi qua nhà đón Hân. Bao giờ cũng vậy, nó bắt tôi làm tài xế miễn phí mỗi dịp họp lớp, tụ tập hay thậm chí là hẹn hò
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Luôn sẵn sàng tặng cậu một cái ômLuôn sẵn sàng tặng cậu một cái ômĐừng ngại để người bạn yêu tựa vào vai bạn. Đừng ngại xuất hiện khi ngườiyêu bạn đang cần. Đừng ngại trở thành điểm tựa. Và đừng ngại ngần làm tấtcả cho người mình yêu.Tôi qua nhà đón Hân. Bao giờ cũng vậy, nó bắt tôi làm tài xế miễn phí mỗi dịp họplớp, tụ tập hay thậm chí là hẹn hò. Đã vậy, mỗi khi ngồi sau xe nó đều hỏi tôi mộtcâu sến của sến: “Nguyên, tớ ôm cậu được không?” khiến ai cũng nghĩ tôi và nócó “gì gì” đó với nhau. Cho nên mỗi lần bất đắc dĩ phải qua đón nó, tôi đều gắt ầmlên cứ như Hân là kẻ thù từ kiếp nào. Hân có thêm một tật nữa là rất hậu đậu. Điđâu nó cũng phải chải chuốt cả tiếng, để rồi cuối cùng nó vẫn áo phông, quần jean,tóc ngắn buộc lại bằng một sợi dây chun. Có thế thôi mà lúc nào cũng để tôi chờ.-Mời tiểu thư lên xe. Muộn cả tiếng rồi đấy cô ạ!-Khiếp, làm gì trù tớ ghê thế! Tớ vẫn xinh đẹp thế này cơ mà! – Hân vừa cười vừalên xe, không quên véo tôi một cái – Nguyên này, tớ…-Stop! Cậu mà nói câu đó nữa tớ sẽ ném cậu ở đây ngay lập tức! – Tôi gào lênđồng thời quay lại đe dọa.Hân lườm tôi.-Con trai gì mà điêu. Lại còn ki - bo. Ôm một cái thôi mà!-Đã bảo không là không. Đừng bắt tớ điên theo cậu chứ!-Bình thường thôi, cậu hiểu tớ mà. Nhỉ?-Không! – Tôi lè lưỡi – Chẳng qua là vì nghĩa vụ thôi nhá!-Nghĩa vụ gì?-Nghĩa vụ đón cậu. Nếu không thì…-Thì cậu đã “cắt băng” tớ từ lâu rồi phải không? – Hân giận dỗi.Tôi bật cười, đúng là trẻ con. Không biết bao giờ Hân mới lớn được.-Ai bảo thế, tớ luôn tự nguyện đón cậu mà!Hân mỉm cười.-Có thế chứ! Bạn tốt nhở!Cả lớp chỉ chờ mỗi tôi và Hân để xuất phát. Ai cũng la oai oái khi thấy cái mặt tôiđạp xe hùng hục tới. Chưa kịp để tôi giải thích, cả bọn đã nhận chìm tôi trong cơnmưa nước… bọt. Tôi nhìn Hân, sao nó lại có thể yên bình “tám” với lũ vịt giời nhưthế chứ? Đời thật phũ phàng, cái gì cũng đổ lên đầu mình cả. Hix.Chúng tôi cắm trại dưới chân núi. Lâu lắm rồi lớp mới họp mặt nên có rất nhiềuchuyện để nói với nhau. Chúng tôi cùng leo núi, hái sim và hát. Lớp tôi ai cũngthay đổi. Mỗi người theo một cách riêng. Bất ngờ nhất là có những cặp đôi. NhưHoàng với Ngân, ngày xưa bọn nó ghét nhau ghê lắm, cứ hễ đụng mặt là bốp chát.Vậy mà bây giờ đã chính thức công khai tình cảm. Rồi Hùng và Mai Anh, cứ hễgiận nhau là hội bà tám lại xoắn xuýt cả lên. Hằng và Tuân. Kiên và Trang nữachứ. Buối họp lớp cũng còn hợp duyên cho mấy đứa “tình trong như đã mặt ngoàicòn e”. Đúng là tất cả đã thay đổi.-Chỉ có Hân là vẫn vậy nhỉ? – Lớp trưởng “bà chằn” cầm cốc nước ngồi lại cạnhtôi.-Hả? – Tôi giật mình vì mải nhìn mấy bông lau trên vách núi.-Thì Hân đó… - Vân chỉ tay về phía Hân đang vui vẻ hái thêm hoa trà.-Ừ! Con nhỏ đó lúc nào chả thế! Lãng mạn. Trẻ con.-Nguyên không thấy gì à?-Thấy gì là thấy gì?-Hân có đặc biệt với cậu đó!-Thôi tớ xin, đừng đoán mò nữa. Ai mà thích nổi nó.-Nhưng… cậu không thấy là chính cậu cũng luôn quan tâm Hân à?-Vớ vẩn quá! Tớ đi lên đây một chút!Tôi đứng dậy, bước lên mấy hòn đá cheo leo trên vách núi. Tôi muốn hái mấybông lau cho Hân. Chắc nó sẽ vui đến nỗi hét toáng cho mà xem. Chợt tôi nhớ đếncâu nói của Vân. Phải rồi, luôn luôn là thế, như một điều hiển nhiên, tôi biết từngsở thích nho nhỏ của Hân và luôn cố gắng làm cho nó vui. Nói cách khác là tôi thậtsự quan tâm Hân. Hay đúng là tôi thích nó rồi nhỉ? Một lần nữa, tôi tự nói vớimình: “Vớ vẩn quá! Mình và nó là bạn, có gì lạ đâu!” Cầm mấy bông lau trên tay,tôi định đi xuống thì thấy Hân leo lên.-Đừng lên nữa, tớ xuống bây giờ!-Ở đó đi, tớ muốn lên! – Hân bướng bỉnh.Vừa thở phì phò, Hân vừa chỉ cho tôi thấy Ngân và Hoàng đang chụp hình vớinhau.-Lớp mình vui quá! Không ngờ bọn nó ghét nhau thế mà giờ lại thích nhau.-Thương nhau lắm cắn nhau đau mà!-Xem ra tớ với cậu cô đơn rồi. Hay mình cũng làm một đôi nhỉ?-Ừ! – Tôi đùa, đưa bó lau trắng cho Hân.-Tớ ôm cậu được không? – Hân mỉm cười ẩn ý.-Không!Nhưng câu nói của tôi vẫn không nhanh bằng hành động của Hân, vì ngay lập tứcnó đã nắm lấy tay tôi. Khoảnh khắc đó bị lũ quỷ lớp tôi chụp được. Chúng nhìn tôivà Hân, vỗ tay rầm rầm. Tôi rút tay ra khỏi tay Hân. Không hiểu sao tự nhiên giậncô bạn mình ghê gớm.-Hóa ra hai ông bà này… giấu kĩ thế!Tôi bước qua Kiên, không nói gì.-Xem này, tình cảm ghê chưa! – Kiên giơ ra trước mặt tôi bức ảnh vừa chụp được.-Cậu im đi! – Tôi gằn giọng.Cả lớp bất ngờ trước thái độ của tôi. Chúng nó đều im lặng nhìn tôi bước xuống.Còn Hân, hình như Hân có khóc.Tôi ngồi yên trong phòng, nghĩ mãi vẫn không thể nào hiểu được phản ứng củamình. Tại sao tôi lại nổi nóng khi bị bắt gặp nắm tay Hân? Tôi chỉ biết lúc đó timtôi đập nhanh và mặt thì nóng ran, rồi không làm chủ được hành động. Lúc về, Hânkhông ngồi xe tôi. Vân đưa Hân về nhà trước. Tôi cùng đường nên cũng dừng lạichào Hân. Nó không nói gì, còn tôi thờ ơ ngó qua chỗ khác, chỉ thoáng thấy mắtHân đỏ hoe. Vân hỏi tôi:-Cậu làm sao thế?-Chẳng sao cả! – Tôi đáp gọn rồi vù thẳng về nhà. Cơn gió chiều làm tôi dịu đi.Nhưng không làm tôi quên được những chuyện đã xảy ra. Tôi làm sao thế nhỉ?Mẹ gõ cửa phòng, đưa điện thoại cho tôi.-Hân gọi con đấy!Tôi lạnh lùng tắt máy. Mẹ ngạc nhiên ngồi xuống cạnh tôi.-Hai đứa có chuyện gì à?Tôi đã kể chuyện của tôi cho mẹ nghe. Mẹ vốn biết rõ tình bạn của tôi và Hân,cũng là người hiểu tôi nhất. Trong lúc này, chắc chỉ có mẹ mới giải mã được cảmxúc của tôi. Nghe xong, mẹ chỉ cười, nụ cười đầy ẩn ý giống Hân.-Thực ra con đang sợ đúng không? Con sợ đánh mất tình bạn, nhưng đồng thờicũng có tình cảm đặc biệt với Hân. Phản ứng của con rất bình thường. Nhưng đừngcố giấu cảm xúc của mình, tốt nhất con cứ hành động như con muốn, chàng traicủa mẹ ạ!Tôi chẳng biết mình nên làm gì. Mọi điều mẹ nói đều trúng “tim đen ...

Tài liệu được xem nhiều: