Marcus Antonius (trong tiếng Latin: M ANTONIVS M F M N[1]) (khoảng 14 tháng 1 năm 83 TCN - 1 tháng 8 năm 30 TCN) được biết đến trong tiếng Anh là Mark Antony, là một chính trị gia và một thống chế La Mã. Ông là một người ủng hộ quan trọng và là một người bạn trung thành của Gaius Julius Caesar như là tướng lĩnh quân đội và là người thừa kế tài sản trở thành một người cháu thứ 2 của Ceasar. Sau vụ ám sát Ceasar, Antonius chính thức thành lập một liên minh chính...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Marcus Antonius Marcus Antonius January 14 83 TCN–August 1 30 TCN (age 53) tượng của Mark Antony (Vatican Museums) Tiểu sử Rome, cộng hòa La mãNơi sinh Alexandria, Vương quốc PtolemyNơi mất Binh nghiệp cộng hòa La mãPhục vụNăm tại ngũ 83–30 TCN Thống chếCấp bậc Chiến tranh Gallic Nội chiến của Caesar Chiến tranh Antony ở ParthiaTham chiến Trận Mutina Trận Philippi Trận ActiumMarcus Antonius (trong tiếng Latin: M ANTONIVS M F M N[1]) (khoảng 14tháng 1 năm 83 TCN - 1 tháng 8 năm 30 TCN) được biết đến trong tiếng Anh làMark Antony, là một chính trị gia và một thống chế La Mã. Ông là một ngườiủng hộ quan trọng và là một người bạn trung thành của Gaius Julius Caesar như làtướng lĩnh quân đội và là người thừa kế tài sản trở thành một người cháu thứ 2 củaCeasar. Sau vụ ám sát Ceasar, Antonius chính thức thành lập một liên minh chínhtrị với Octavian (Augustus) và Marcus Aemilius Lepidus, được biết đến trong lịchsử ngày nay với tên chế độ tam hùng lần II.Chế độ tam hùng bị phá vỡ vào năm 33 TCN. Bất đồng giữa Octavian và Antonynổ ra cuộc nội chiến. Cuộc chiến tranh kết thúc cộng hòa La Mã vào năm 31 TCN.Antonius bị đánh bại bởi Octavian tại trận thủy chiến Actium và tại trận đánhquyết định bên ngoài Alexandria. Ông buộc phải tự tử và người tình của ông,Cleopatra, tự sát ngay sau đó.Mục lục 1 Khởi nghiệp 2 Ủng hộ Ceasar 3 Tham khảo 3.1 Nguồn chính o 3.2 Modern works o 3.3 Nguồn khác o 4 Liên kết ngoài [ ] Khởi nghiệpLà Một thành viên của dòng họ Antonia, Antonius đã được sinh ra vào mùa đông87-86 TCN, có lẽ là trong quân đội của Sulla vây hãm Athena trong chiến tranhMithridates. Người cha cùng tên với ông, Marcus Antonius Creticus, con trai củanhà diễn giả lớn Marcus Antonius Orator người đã bị giết hại và chém đầu theolệnh của Gaius Marius vào cuối năm 87 TCN. Mẹ của ông, Julia là con gái củaLucius Caesar (chấp chính quan năm 90, censor 89), một nạn nhân khác của pheMarian cùng với nhà hùng biện Antonius. Cha của ông (pháp quan năm 74 TCN)mất năm 71 TCN, trong khi ông đang chỉ huy cuộc chiến chống bọn hải tặc ở ĐịaTrung Hải, và Julia sớm tái hôn với Publius Cornelius Lentulus (Sura) (chấp chínhquan năm 71 )một quý tộc chính trị cao quý .Theo như tiểu sử của Plutarch, ông dành tuổi thiếu niên của mình lang thang trênđường phố của Roma cùng với em trai và những người bạn của mình, đặc biệt làGaius Curio (sau này là quan bảo dân năm 50 TCN).Plutarch nói rằng trước năm Antonius được 20 tuổi, ông đã mắc nợ số tiền khoảng250 talent.[2](khoảng 5 triệu USD ngày nay)[3]Sau thời kì liều lĩnh này, Antonius tới Hy Lạp để trốn các chủ nợ của mình và họchùng biện. Sau một thời gian họ tập với các triết gia của Athen, ông đã được triệutập bởi Aulus Gabinius, tổng trấn của Syria, để tham gia vào các chiến dịch chốnglại Aristobulus II ở Judea, và hỗ trợ cho vua Ptolemaios XII Auletes tại Ai Cập.Trong các chiến dịch sau này, ông đã chứng minh mình là một tướng lĩnh kị binhtài giỏi cùng với sự gan dạ và dũng cảm.[4][ ] Ủng hộ CeasarVào năm 54 TCN, Antonius trở thành một thành viên trong số các tướng lĩnhtrong quân đội của Ceasar ở Gaul và sau đó là Đức. Ông đã một lần nữa chứngminh tài năng chỉ huy quân sự dẫn đầu trong chiến tranh Gallic, nhưng tính cáchcủa ông là nguyên nhân gây ra sự không ổn định ở bất cứ nơi nào mà ôngđến .Antonius và Ceasar được kể lại là những người bạn rất thân thiết. Antoniusbao giờ cũng tự biến mình thành trợ thủ đắc lực cho Ceasar trong những chiếndịch của ông ấy.Dưới sự ảnh hưởng của Caesar, ông đã nhanh chóng vươn tới quền lực, trở thànhquan coi quốc khố, chiêm tinh gia, quan bảo dân của tầng lớp bình dân (50 TCN).Hai nhiệm kỳ làm thống đốc của Caesar, trong khoảng thời gian mười năm, đã hếthạn vào năm 50 TCN, và ông muốn trở về Rome để tham gia cuộc bầu cử chấpchính quan. Nhưng sự chống đối từ phe bảo thủ trong viện nguyên lão La Mã, dẫnđầu bởi Pompey, yêu cầu Caesar từ chức thống đốc và chỉ huy quân đội trước khiđược cho phép tham gia cuộc bầu cử chấp chính quan.Caesar sẽ không làm như vậy, vì hành động đó ít nhất là tạm thời sẽ làm cho ôngta chỉ là một công dân và qua đó khiến ông ta có thể bị đưa ra để truy tố đối vớihành vi của mình trong khi tổng đốc một tỉnh. Để ngăn chặn điều này xảy raCaesar hối lộ quan bảo dân Curio sử dụng quyền phủ quyết của mình để ngăn chặnmột nghị định của các nguyên lão mà sẽ khiến Caesar mất quân đội, chỉ huy cấptỉnh, và sau đó chắc chắn giúp Antonius được bầu làm quan bảo dân tiếp theo.Antony đã thực hiện quyền phủ quyết của quan bảo dân của mình, với mục đíchngăn chặn một nghị định của viện nguyên lão tuyên bố thiết quân luật chống lạiquyền phủ quyết, và đã bị trục xuất khỏi viện nguyên lão với một người ủng hộkhác của Caesar, Cassius, người cũng là một quan bảo dân của người bình dân.Caesar vượt sông Rubicon khi nghe về những công việc mà phe Cộng hòa mà đãbắt đầu cuộc nội chiến. Antony rời Rome và tham gia cùng Caesar và quân đội củaông tại Ariminium. Antonius cai quản Ý trong khi Caesar hủy diệt các quân đoàncủa Pompey ở Tây Ban Nha, và đã lãnh đạo quân tiếp viện đến Hy Lạp, trước khichỉ huy cánh phải đội quân của Caesar ở Pharsalus.Khi Caesar trở thành nhà độc tài lần thứ hai, Antonius trở thành tổng chỉ huy kịbinh, và với tư cách này ông vẫn còn ở Ý là người quản lý bán đảo trong năm 47trước Công nguyên, trong khi Caesar chiến đấu với những người cuối cùng củaphe Pompey, những người đã ẩn náu trên địa bàn tỉnh châu Phi.Trong năm 46 trước Công nguyên, ông dường như đã thực hiện hành vi phạm tộivì Caesar khẳng định về việc phải thanh toán cho số tài sản của ...