Mắt Giai Nhân Hạ Thu
Số trang: 129
Loại file: pdf
Dung lượng: 4.36 MB
Lượt xem: 19
Lượt tải: 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Chưa đêm nào vũ trường "Nhất Dạ Vương" đông khách như là đêm nay cả. Phải mở cửa, cúi đầu chào số lượng khách đông kỷ lục từ chiều đến giờ, anh bồi Hải Tâm nghe cơ thể rã rời. Mệt bở hơi tai! Theo cách nói của dân miền Bắc.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mắt Giai Nhân Hạ ThuMắt Giai Nhân Hạ Thu Mắt Giai Nhân Tác giả: Hạ Thu Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 25-October-2012Trang 1/128 http://motsach.infoMắt Giai Nhân Hạ Thu Chương 1 -Chưa đêm nào vũ trường Nhất Dạ Vương đông khách như là đêm nay cả. Phải mở cửa, cúi đầuchào số lượng khách đông kỷ lục từ chiều đến giờ, anh bồi Hải Tâm nghe cơ thể rã rời. Mệt bởhơi tai! Theo cách nói của dân miền Bắc.Mười giờ đêm, số lượng khách vắng dần. Tựa lưng vào cây cột đá lát men lạnh toát, anh đưa tayche miệng, kính đáo ngáp một cái dài rồi vặn vẹo người những khớp xương kêu răng rắc. Thật...sảng khoái!Lại có khách! Thấy một cô gái xăm xăm bước vềcổng vũ trường, Hải Tâm bật thẳng người lên,niềm nở với nụ cười chuyên nghiệp:- Cô cho soát vé.- Tôi không có vé và tôi cũng không đến vũ trường đâu.Giọng cô gái êm êm đầy ấn tượng. Không có vé, không đến vũ trường! Hải Tâm tròn đôi mắt.Bây giờ anh mới nhận ra cô gái trước mặt mình không giống người đến vũ trường để vui mộtchút nào.Cô mặc chiếc áo thun cộc tay màu trắng và chiếc quần Jean ôm sát người đã bạc màu. Chân điđôi dép da mòn xẹp lép và tay thì cầm theo ổ bánh mì. Gương mặt cô cũng thế, chẳng điểmphấn son và mái tóc ngang bồng rối bù lên. Như thể cô đã phải chạy trong gió một quãng đườngdài.Tôi nói thật đó, anh cho tôi vào trong một phút thôi. Tôi cần tìm gấp một người - Giọng cô gáicắt ngang dòng suy luận của Hải Tâm.Ngẩng đầu lên anh nhẹ lắc đầu:- Rất tiếc, tôi không thể cho cô vào trong được.- Vì sao thế? - Cô gái ngây ngô hỏi:- Sợ tôi vào luôn rồi không ra hả?Cũng có ý đó, nhưng Hải Tâm lịch sự:- Không có, chỉ vì cách ăn mặc của cô không đáp ứng theo qui định của vũ trường. khách đếnđây buộc phải ăn mặc đẹp và... đặc biệt không được mang dép.Đưa mắt nhìn lên bảng nôi qui, cô gái nhẹ thở ra:- Đành vậy rồi, nhưng tôi đến có phải để khiêu vũ đâu. Tôi đến tìm người rồi đi ngay.- Không được - Hải Tâm vẫn cương quyết lắc đầu:- Là đệ nhất vũ trường, tôi làm sao cho một người ăn mặc xuềnh xoàng như cô chạy tới chạy luiTrang 2/128 http://motsach.infoMắt Giai Nhân Hạ Thulàm náo loạn vũ trường được chứ?- Nếu vậy thì... - Cắn nhẹ môi cô gái nói:- Anh vào tìm giúp dùm tôi. Chuyện gấp lắm, không chần chừ được.- Chuyện gì mà gấp? - Hải Tâm nhìn đôi mày cô gái, nói nhanh:- Mẹ nó đang hấp hối.- Hả? - Hải Tâm giật bắn mình - Chuyện lớn thế thật ư?Cô gái gật đầu thiểu não:- Đúng như vậy. Mẹ nó đang hấp hối trên giường bệnh. Chờ được nhìn thấy nó lần cuối rồinhắm mắt. Anh vui lòng giúp dùm chọ Tên nó là... Như Nguyện.- Được, được... Tôi đi ngay - Hải Tâm không dám chần chừ, quay lưng bước vội. Được mấybước, như chợt nhớ, anh quay lại:- Cô đứng đây, hễ có khách là mở cửa giùm tôi nhé. Như thế này này...- Không cần phải dạy đâu. Cắt lời anh, cô gái xua tay:- Lúc nãy tôi đã thấy anh làm rồi. Có phải thế này không? - Vừa kéo tay mở cửa vừa cúi đầuchào cung kính.- Phải rồi.Hải Tâm gật đầu, trao cho cô chiếc nón:- Đội lên đi cho giống.- Được, Anh đi đi...Hải Tâm chưa đi khỏi, cô gái đã bật lên cười thành tiếng, lè lưỡi và soi bóng mình trong tấmgương. Cô biết chắc, thế nào cũng bị nhỏ Như Nguyện chửi chọ Dám trù mẹ nó hấp hối, sắpchết đến nơi... thật ra... cô cũng có phần quá đáng.Nhưng nếu không nói thế... liệu anh bồi có giúp không? Túng thế tùng quyền. Gia Cát KhổngMinh đã dạy rành rành trong binh pháp.Hơn nữa... chuyện này... cũng vì cứu nó mà ra. Ai biểu thằng Tài em nó đem tin trễ quá làm gì.Báo hại cô chạy đến hụt hơi mà chiếc xe đạp đâu rồi nhỉ? Lúc nãy vội quá, cô quăng đại trênthềm sân vũ trường. Hỏi biết có còn hay mất? Giật mình chợt nhớ, cô dán mắt vào cửa kínhnhìn ra, bất chợt la lên một tiếng.- Ái chà!Có một đôi mắt khác, ngoài cửa kính cũng đang nhìn cô chăm chú. Ai vậy nhỉ Một phút trôi qua,cô mới đoán được đó là khách đến vũ trường.-Mở cửa!Trang 3/128 http://motsach.infoMắt Giai Nhân Hạ ThuBàn tay gõ nhẹ vào khung cửa. Gật đầu, cô đưa mắt nhìn chăm chăm vào người mới đến đẹptrai không thể tưởng. Tựa diễn viên Hồng Không^ng vậy.- Mở cửa! - Thấy cô cứ ngẩn ra để ngó mình. Chàng trai cau đôi mày lại.- Dạ! - Chợt tỉnh, cô vội đưa tay lên mở cửa. Nhưng đẩy ra hay kéo vào đây? Sao bỗng dưng...cô không nhớ vậy. Càng kéo vào càng chốt cứng.- Sao vậy cưng? - Tự tay kéo mở cửa ra, chàng trai nhướng mày ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mắt Giai Nhân Hạ ThuMắt Giai Nhân Hạ Thu Mắt Giai Nhân Tác giả: Hạ Thu Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 25-October-2012Trang 1/128 http://motsach.infoMắt Giai Nhân Hạ Thu Chương 1 -Chưa đêm nào vũ trường Nhất Dạ Vương đông khách như là đêm nay cả. Phải mở cửa, cúi đầuchào số lượng khách đông kỷ lục từ chiều đến giờ, anh bồi Hải Tâm nghe cơ thể rã rời. Mệt bởhơi tai! Theo cách nói của dân miền Bắc.Mười giờ đêm, số lượng khách vắng dần. Tựa lưng vào cây cột đá lát men lạnh toát, anh đưa tayche miệng, kính đáo ngáp một cái dài rồi vặn vẹo người những khớp xương kêu răng rắc. Thật...sảng khoái!Lại có khách! Thấy một cô gái xăm xăm bước vềcổng vũ trường, Hải Tâm bật thẳng người lên,niềm nở với nụ cười chuyên nghiệp:- Cô cho soát vé.- Tôi không có vé và tôi cũng không đến vũ trường đâu.Giọng cô gái êm êm đầy ấn tượng. Không có vé, không đến vũ trường! Hải Tâm tròn đôi mắt.Bây giờ anh mới nhận ra cô gái trước mặt mình không giống người đến vũ trường để vui mộtchút nào.Cô mặc chiếc áo thun cộc tay màu trắng và chiếc quần Jean ôm sát người đã bạc màu. Chân điđôi dép da mòn xẹp lép và tay thì cầm theo ổ bánh mì. Gương mặt cô cũng thế, chẳng điểmphấn son và mái tóc ngang bồng rối bù lên. Như thể cô đã phải chạy trong gió một quãng đườngdài.Tôi nói thật đó, anh cho tôi vào trong một phút thôi. Tôi cần tìm gấp một người - Giọng cô gáicắt ngang dòng suy luận của Hải Tâm.Ngẩng đầu lên anh nhẹ lắc đầu:- Rất tiếc, tôi không thể cho cô vào trong được.- Vì sao thế? - Cô gái ngây ngô hỏi:- Sợ tôi vào luôn rồi không ra hả?Cũng có ý đó, nhưng Hải Tâm lịch sự:- Không có, chỉ vì cách ăn mặc của cô không đáp ứng theo qui định của vũ trường. khách đếnđây buộc phải ăn mặc đẹp và... đặc biệt không được mang dép.Đưa mắt nhìn lên bảng nôi qui, cô gái nhẹ thở ra:- Đành vậy rồi, nhưng tôi đến có phải để khiêu vũ đâu. Tôi đến tìm người rồi đi ngay.- Không được - Hải Tâm vẫn cương quyết lắc đầu:- Là đệ nhất vũ trường, tôi làm sao cho một người ăn mặc xuềnh xoàng như cô chạy tới chạy luiTrang 2/128 http://motsach.infoMắt Giai Nhân Hạ Thulàm náo loạn vũ trường được chứ?- Nếu vậy thì... - Cắn nhẹ môi cô gái nói:- Anh vào tìm giúp dùm tôi. Chuyện gấp lắm, không chần chừ được.- Chuyện gì mà gấp? - Hải Tâm nhìn đôi mày cô gái, nói nhanh:- Mẹ nó đang hấp hối.- Hả? - Hải Tâm giật bắn mình - Chuyện lớn thế thật ư?Cô gái gật đầu thiểu não:- Đúng như vậy. Mẹ nó đang hấp hối trên giường bệnh. Chờ được nhìn thấy nó lần cuối rồinhắm mắt. Anh vui lòng giúp dùm chọ Tên nó là... Như Nguyện.- Được, được... Tôi đi ngay - Hải Tâm không dám chần chừ, quay lưng bước vội. Được mấybước, như chợt nhớ, anh quay lại:- Cô đứng đây, hễ có khách là mở cửa giùm tôi nhé. Như thế này này...- Không cần phải dạy đâu. Cắt lời anh, cô gái xua tay:- Lúc nãy tôi đã thấy anh làm rồi. Có phải thế này không? - Vừa kéo tay mở cửa vừa cúi đầuchào cung kính.- Phải rồi.Hải Tâm gật đầu, trao cho cô chiếc nón:- Đội lên đi cho giống.- Được, Anh đi đi...Hải Tâm chưa đi khỏi, cô gái đã bật lên cười thành tiếng, lè lưỡi và soi bóng mình trong tấmgương. Cô biết chắc, thế nào cũng bị nhỏ Như Nguyện chửi chọ Dám trù mẹ nó hấp hối, sắpchết đến nơi... thật ra... cô cũng có phần quá đáng.Nhưng nếu không nói thế... liệu anh bồi có giúp không? Túng thế tùng quyền. Gia Cát KhổngMinh đã dạy rành rành trong binh pháp.Hơn nữa... chuyện này... cũng vì cứu nó mà ra. Ai biểu thằng Tài em nó đem tin trễ quá làm gì.Báo hại cô chạy đến hụt hơi mà chiếc xe đạp đâu rồi nhỉ? Lúc nãy vội quá, cô quăng đại trênthềm sân vũ trường. Hỏi biết có còn hay mất? Giật mình chợt nhớ, cô dán mắt vào cửa kínhnhìn ra, bất chợt la lên một tiếng.- Ái chà!Có một đôi mắt khác, ngoài cửa kính cũng đang nhìn cô chăm chú. Ai vậy nhỉ Một phút trôi qua,cô mới đoán được đó là khách đến vũ trường.-Mở cửa!Trang 3/128 http://motsach.infoMắt Giai Nhân Hạ ThuBàn tay gõ nhẹ vào khung cửa. Gật đầu, cô đưa mắt nhìn chăm chăm vào người mới đến đẹptrai không thể tưởng. Tựa diễn viên Hồng Không^ng vậy.- Mở cửa! - Thấy cô cứ ngẩn ra để ngó mình. Chàng trai cau đôi mày lại.- Dạ! - Chợt tỉnh, cô vội đưa tay lên mở cửa. Nhưng đẩy ra hay kéo vào đây? Sao bỗng dưng...cô không nhớ vậy. Càng kéo vào càng chốt cứng.- Sao vậy cưng? - Tự tay kéo mở cửa ra, chàng trai nhướng mày ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
văn học hiện đại văn học việt nam tiểu thuyết việt tiểu thuyết mắt giai nhân hạ thu tiểu thuyết hạ thuGợi ý tài liệu liên quan:
-
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ sau cách mạng tháng Tám 1945): Phần 1 (Tập 2)
79 trang 373 12 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam giai đoạn 1945-1975: Phần 1 - Trường ĐH Thủ Dầu Một
142 trang 340 8 0 -
Oan và giải oan trong truyện Nghiệp oan của Đào Thị của Nguyễn Dữ
6 trang 256 0 0 -
Luận án tiến sĩ Ngữ văn: Dấu ấn tư duy đồng dao trong thơ thiếu nhi Việt Nam từ 1945 đến nay
193 trang 226 0 0 -
91 trang 180 0 0
-
Chi tiết 'cái chết' trong tác phẩm của Nam Cao
9 trang 166 0 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ đầu thế kỉ XX đến 1945): Phần 2 (Tập 1)
94 trang 149 6 0 -
Khóa luận tốt nghiệp: Sự ảnh hưởng của tư tưởng Nho giáo trong Hồng Đức Quốc âm thi tập
67 trang 138 0 0 -
Luận văn tốt nghiệp đại học ngành Ngữ văn: Đặc điểm truyện thơ Lục Vân Tiên của Nguyễn Đình Chiểu
85 trang 130 0 0 -
Báo cáo khoa học: Bước đầu hiện đại hóa chữ quốc ngữ qua một số truyện ngắn Nam Bộ đầu thế kỷ 20
5 trang 124 0 0