Danh mục

Màu Xanh Mơ Ước- Mỹ Hạnh

Số trang: 141      Loại file: pdf      Dung lượng: 2.01 MB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí tải xuống: 30,000 VND Tải xuống file đầy đủ (141 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Người đàn ông đứng bất động dưới bóng cây thông lớn rợp mát, đăm đăm ánh mắt nhìn xuốngbiển còn đang giấu mình trong sương mù. Gió thổi tung tóc, áo anh ta, vạt áo pardessus bayphần phật hòa theo tiếng thông reo và tiếng sóng biển đập vào bờ đá núi rì rầm
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Màu Xanh Mơ Ước- Mỹ HạnhMàu Xanh Mơ Ước Mỹ Hạnh Màu Xanh Mơ Ước Tác giả: Mỹ Hạnh Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 25-October-2012Trang 1/140 http://motsach.infoMàu Xanh Mơ Ước Mỹ Hạnh Chương 1 -Người đàn ông đứng bất động dưới bóng cây thông lớn rợp mát, đăm đăm ánh mắt nhìn xuốngbiển còn đang giấu mình trong sương mù. Gió thổi tung tóc, áo anh ta, vạt áo pardessus bayphần phật hòa theo tiếng thông reo và tiếng sóng biển đập vào bờ đá núi rì rầm.Người đàn ông vẫn đứng lặng, lưng tựa gốc thông già, tay khoanh trước ngực, mặc mái tóc rũxuống vầng trán rối bời, ánh mắt khép hờ hững, tai thu nhận hết mọi âm thanh của núi cao,biển rộng và gió của trời mây.Rèm mi khép hờ hững vụt he hé mở, ấy là khi ánh dương quang nhô lên từ mặt biển xanh thẳm,phát tia nắng đầu tiên cho mặt đất soi tan sương mù. Gió vẫn thổi, biển vẫn ào ạt dội âm thanhvào bờ, mỗi bầu trời càng lúc càng sáng rực rỡ và ấm dần lên.Người đàn ông đứng đó cho đến khi mặt trời không còn là quả cầu đỏ, phát ra tia sáng chóichan, mới lững thững rời chỗ đứng đi dọc, đường đèo tới chỗ đậu xe. Chiếc xe Toyota màutrắng không cũ, không mới êm ru đưa chủ nhân xuống đèo, chạy mãi, rẽ qua đường bờ biển mớitinh khôi với hai làn xe rộng thênh thang, chạy đến chỗ rẽ ngược chiều, vượt chiếc cầu nối haibờ sông nổi bật như một bức tranh, chạy tiếp và rẽ vào con đường nhỏ xuyên rừng thông vàdừng ở ngôi nhà trệt giữa vườn cây xanh um tùm.Người đàn ông rời ghế lái sải bước vào nhà, đón anh là một phụ nữ dáng vẻ khỏe mạnh, chấtphác, gọn gàng trong bộ bà ba lụa màu lam khói sẫm với chiếc valy kéo.- Tôi đang lo cậu về trễ. Thế bà có buồn không?- Không. Mẹ nuôi quen rồi - Anh ta nói ngắn gọn, cởi pardessus đưa cho người đàn bà, đi thẳngvào phòng tắm và trở ra với bộ âu phục thẳng nếp, tóc khô ráo gọn gàng.Người đàn bà chờ sẵn đưa anh ta cà vạt và áo vest. Anh ta thắt cà vạt rất nhanh, khoác áo vào,đưa tay cầm chiếc valy kéo, nói:- Chị chăm sóc nhà cửa nhé. Thỉnh thoảng qua thăm bà hộ tôi.Anh ta đi không ngoảnh lại, cho cả hành lý vào ghế trước, lái một mạch đến sân bay. Ở bãi đỗxe tư nhân đã có người đàn ông trạc tuổi anh ta đứng chờ cùng một cô gái trẻ, ăn mặc giản dị,kín đáo.- Chào - Anh ta nói chỉ một tiếng, tay xách valy xuống, tay ném chìa khóa cho người đàn ông,dợm bước đi.- Thưa ông Dương - Cô gái buột miệng nhưng lại sợ đến không nói nữa, đưa tay che miệng.Anh ta ngoảnh lại. Gương mặt lạnh lùng với ánh mắt bén ngót ném vào cô cái nhìn soi mói.Giấu cái rùng mình, nhưng rồi cô vẫn không mở miệng được, cứ đờ ra.- Cô cần gì?Trang 2/140 http://motsach.infoMàu Xanh Mơ Ước Mỹ Hạnh- Không... tôi... chỉ.... là...- Cô Trang nói không thấy anh định ngày về như hồi đầu năm.Người đàn ông đỡ lời, nhìn thẳng anh ta thoáng rùn vai, nheo mắt.Anh ta nhếch môi:- Có gì anh Hào sẽ liên lạc với tôi.Anh ta đi luôn chẳng buồn nói tiếng nào nữa. Hào, Trang đi theo sau, họ chẳng ra vẻ gì đưatiễn bởi Dương làm xong thủ tục, vào thẳng bên trong không ngoảnh lại dù chỉ để vẫy chào.- Về thôi - Hào thở phào, nhìn Trang chợt lắc đầu cười:- Cô làm sao vậy?Cô gái hậm hực:- Anh ta cứ như... như...- Như thế nào? - Hào bật cười ra tiếng - Cô tức giận vì cái gì nào? Vì anh ta lạnh lùng ít nói à?Hay vì anh ta không lịch sự săn đón cô?Trang xăm xăm đi tới bãi gởi xe, vụt đứng lại khiến suýt nữa Hào đâm sầm vào cô, rồi vụt hỏimột hơi:- Anh ta là ai? Ở đâu? Làm cái gì? Sao có quá nhiều tiền? Anh ta cứ như ma vậy, đến rồi đi,trong khi mình bở cả hơi tai với mớ công việc anh ta để lại.Hào rùn vai, đi tới mở cửa xe, nói:- Sao cô không nói thẳng anh ta mà lại... hùng hổ với tôi?- Chí ít, anh biết những gì cần thiết trên cương vị một luật sư được ủy thác trách nhiệm.Hào chui vào xe rồi thò đầu ra, nói:- Cô đem xe đến thẳng văn phòng và nhớ nhé. Một giờ nữa họp.Đợi Trang vào bãi giữ xe lấy chiếc Dream ra, Hào mới quay xe phóng đi. Vừa lái xe vừa lắc đầunói một mình.- Kiểu này không sớm thì muộn, lại phải thay cô ta rồi. Hừm, có lẽ tuyển nam thôi, cho đỡ rắcrối phần nhân sự.Dừng ở cây xăng, cho đổ đầy bình, Hào ngồi miên man nghĩ về công việc sắp tới. Quả là bởhơi tai đây nếu chỉ chừng ấy tháng. Mà lạ thật, sao anh ấy việc gì cũng biết nhỉ? Ảnh có đúng làLê Triều Dương của ngày xưa?Lấy xăng đủ, Hào lái xe chạy thẳng về văn phòng, thấy mọi người đã chờ sẵn, kể cả Trang dùcòn đến hơn bốn mươi phút nữa mới họp.Hào vào phòng riên, mở máy kiểm tra mọi tài liệu liên quan, sau đó gọi Trang vào ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: