Danh mục

Mây

Số trang: 19      Loại file: pdf      Dung lượng: 1.68 MB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

. Lạ thật đấy, Hoàng cũng chẳng thế hiểu chuyện quái gì đang diễn ra, 3 giờ 30 sáng, anh đang ngồi đối diện với một cô gái xa lạ trong căn phòng trọ chật chội của mình. Đây là một giấc mơ? – anh tự hỏi mình như thế khi nhìn thấy cô đi đi lại lại khắp phòng và ngó nghiêng đủ chỗ như thể lần đầu tiên được bước chân vào một cái ổ chuột, phòng trọ của anh đích thị là một cái ổ chuột....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
MâyMâyHoàng cuối cùng cũng đã hiểu ra tất cả nhưng quá muộn rồi. Cô đã hóa thànhđám mây bay lơ đãng trên bầu trời xanh, cao vút và anh không thể nào chạmvào cô được nữa rồi.MâyLần đầu tiên anh đưa một cô gái về phòng trọ, anh lại chỉ vừa gặp cô ấy được vàitiếng trước trong quán bar nơi anh làm phục vụ và sau đó thì vật lộn với vài tên duđãng ngoài đường để giúp cô trốn thoát. Lạ thật đấy, Hoàng cũng chẳng thế hiểuchuyện quái gì đang diễn ra, 3 giờ 30 sáng, anh đang ngồi đối diện với một cô gáixa lạ trong căn phòng trọ chật chội của mình. Đây là một giấc mơ? – anh tự hỏimình như thế khi nhìn thấy cô đi đi lại lại khắp phòng và ngó nghiêng đủ chỗ nhưthể lần đầu tiên được bước chân vào một cái ổ chuột, phòng trọ của anh đích thị làmột cái ổ chuột.- Cô tên gì?- Mây.- Gì cơ?- Tôi tên Mây?- À há, cái tên hay đấy, nhưng chẳng hợp với cô chút nào.- Tại sao?- Nói thật nhé, tôi nhìn thấy vẻ bên ngoài của cô không ngoan bằng cái tên.- Anh muốn nghĩ sao cũng được, vốn dĩ tôi có ngoan bao giờ đâu, bố mẹ đặt saochịu vậy thôi.- Cô cũng có bố mẹ à? Vậy mà khi nãy bảo không có nhà.- Ơ hay, có bố mẹ chưa chắc đã có nhà à nha, nhà tôi từ lâu đã không còn là nhànữa rồi.- Nhưng tôi chắc chắn là dù sao nó cũng hơn hẳn cái ổ chuột này.Sau câu nói đó, Mây im lặng. Cô ngồi thu gối vào trước ngực, khoanh tay qua gốivà gục đầu như thể đã ngủ. Hoàng nhìn cô và hơi rụt cổ lại, hình như anh đã nóiđiều gì đó không phải…Sáng hôm sau, Hoàng tỉnh dậy thì đã quá trưa, cái nóng hầm hập phả xuống từ máitôn phòng trọ đánh thức anh dậy hiệu quả hơn bất thứ điều gì. Mây đã đi rồi. Cô đểlại cho anh một mẫu giấy nhắn, cô giải thích vì thấy anh ngủ say quá nên không nỡđánh thức, cô sẽ gặp lại anh một ngày gần nhất để cảm ơn anh. Đọc xong, Hoàngnhét mẩu giấy vào một cuốn sổ.Mùa nắng cuối cùng cũng đã đi qua, những cơn mưa bất chợt và dữ dội báo hiệumùa mưa đang về, Sài Gòn chỉ có hai mùa rõ rệt như thế, đó cũng là lúc Hoàngphải trở lại trường học. Vì đã hoàn thành hầu hết các môn học nên năm cuối anhhọc khá nhẹ. Anh vẫn đi làm thêm ở quán bar cũ nhưng chưa lần nào gặp lại Mâykể từ buổi tối hôm đó. Anh vẫn nhớ cô đã hẹn: sẽ gặp lại, nhưng đó là ngày nào?Đã 2 tháng trôi qua, cô vẫn biệt tăm. ***- Cho tôi một whisky và một điếu Malboro.- Vâng thưa quý khách – anh vừa nói vừa ngước lên.Sững người vài giây. Mây đang ở trước mặt anh. Hôm nay cô nàng mặc một chiếcđầm liền ôm sát cơ thể, để lộ một thân hình đẹp đáng ngưỡng mộ, khuôn mặt đượctrang điểm kĩ lưỡng toát lên một vẻ đẹp sắc sảo, khó quên. Hoàng cứ ngây ngườira, khiến Mây phải lên tiếng: Sao? Anh tính để tôi tự phục vụ à?Rời quán, cô để lại mẫu giấy ghi số điện thoại và đề nghị anh gọi cho cô khi đã tanca. Cô đang đợi anh ở một quán ăn khuya, sau khi ăn xong, Hoàng mời cô vềphòng trọ. Cô đồng ý.Hôm nay Mây không say và anh cũng không phải vật nhau với tên du đãng nào cả.Hai người rất tỉnh táo và dường như họ đã cởi mở hơn, Hoàng kể cho cô nghe cuộcsống của mình, về kỷ niệm tuổi thơ, về gia đình về những dự định trong tương lai.Mây chỉ ngồi nghe và thỉnh thoảng thắc mắc vài chỗ chưa hiểu hoặc nghe khôngrõ. Anh hoàn toàn không biết gì về cô, ngoại trừ việc bố mẹ cô đã già và cô đang ởnhà một người bà con để đi học. Anh hỏi cô làm gì có nhiều tiền để vào mấy chỗsang trọng như thế, cô chỉ cười và nói bí mật.Cô đến vào 3 giờ 30 sáng và cũng ra đi trong lúc Hoàng đang ngủ, tất cả diễn rahệt như lần đầu tiên. Nhưng lần này, Hoàng hoàn toàn chắc chắn vào sự tồn tại củacô trong căn phòng này dựa vào thứ mà cô đã để lại. Đó là một món quà, món quàđể cảm ơn anh chuyện lần trước đã giúp cô thoát khỏi mấy tên háo sắc ngoài phốnhư đã hứa, một cây đàn gỗ đồ chơi được chạm trỗ tinh xảo. Cây đàn nhỏ có thể đểvừa lòng bàn tay và có mùi rất thơm.Những ngày sau, họ liên lạc với nhau thường xuyên hơn. Anh tan ca lúc 2 giờ sángthì cô đến phòng anh lúc 1 giờ 30 để nấu cho anh vài món lót dạ. Họ ăn và tròchuyện với nhau đủ chuyện trên đời cô ra về khi trời rạng sáng. Lịch sinh hoạt củahọ hoàn toàn trái ngược với người bình thường, nhưng Mây hầu như không hề cảmthấy mệt mỏi. Dường như cô ngủ cả ngày để chỉ chờ đến khuya đến nhà anh nấucho anh vài món và trò chuyện cùng anh như thế. Cô không đến bar lần nào nữa.- Muốn đi đâu chơi không? Hôm nay là trung thu đấy – Hoàng vừa đút một muỗngkem vào miệng vừa hỏi.- Không biết đi đâu cả. Hôm nay anh không đi làm sao?- Không, hôm nay không phải ca của anh. Thế anh dẫn em đi phố đèn lồng chơinhá!- Phố đèn lồng ư? Em chưa đến bao giờ- Hừm, ngoài mấy cái bar ra Mây còn biết đến cái gì nữa đâu.- Biết đến căn phòng này nữa – Mây vừa nói vừa nheo nheo mắt rất đáng yêu.Họ nắm tay nhau đi phố đèn lồng vào mùa trung thu năm đó.Phố đèn lồng năm nay đông nghịt người, gửi xe ở tận đầu đường như ...

Tài liệu được xem nhiều: