Ngày 20 tháng 5, bộ chỉ huy Pháp chấp nhận rút quân khỏi khu vực Sài Gòn-Chợ Lớn. Sự rút lui của Pháp làm tất cả mọi trò vận động chính trị của Bảo Đại và các giáo phái trở nên vô hiệu, trong khi cuộc tiến công về quân sự và chính trị của Diệm cứ dần dần lấn tới.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Miền Nam Việt Nam từ sau Điện Biên Phủ - phần 8Miền Nam Việt Nam từ sau Điện Biên Phủ - phần8Ngày 20 tháng 5, bộ chỉ huy Pháp chấp nhận rút quânkhỏi khu vực Sài Gòn-Chợ Lớn. Sự rút lui của Pháplàm tất cả mọi trò vận động chính trị của Bảo Đại vàcác giáo phái trở nên vô hiệu, trong khi cuộc tiếncông về quân sự và chính trị của Diệm cứ dần dần lấntới. Ngay từ ngày 23 tháng 4, vẫn luôn luôn tuân theosự chỉ dẫn của ê-kíp cố vấn đến từ trường đại họcMichigan, Diệm đã lần lượt tung ra nhiều sáng kiếnchính trị. Y thông báo sẽ tổ chức một cuộc trưng cầuý dân và tổng tuyển cử trong vòng ba đến bốn thángtới. Ngày 30 cùng tháng, y triệu tập một Đại hội củacác Lực lượng cách mạng dân chủ của dân tộc. Đạihội này tuyên bố phế truất Bảo Đại, trao quyền choDiệm thành lập chính phủ mới, chuẩn bị các cuộctuyển cử và đòi quân đội Pháp phải rời khỏi NamViệt Nam. Ngày 2 tháng 5, quân của Diệm đánhchiếm một trung tâm chống cự của Bình Xuyên trongthành phố Sài Gòn, trong khi bản thân Diệm buộc cácviên tướng Lê văn Ty, Trần Văn Minh, Trần VănĐôn, vốn là những tướng thân Pháp, ký vào một bứcđiện gửi cho Bảo Đại, tuyên bố họ chỉ thừa nhậnDiệm mà thôi. Ngày 4 tháng 5, trong một trận đánhchống quân Bình Xuyên, Diệm bố trí cho ám sát viêntướng Cao Đài đã chạy sang hàng ngũ mình là TrịnhMinh Thế.Những Hội nghị đảng các cấp được triệu tập ở SàiGòn ngày 5 tháng 5, trong khi tại Chợ Lớn Đại hộitoàn quốc của các lực lượng cách mạng một lần nữara tuyên bố phế truất Bảo Đại. Ngày 10 tháng 5,Diệm sắp xếp lại nội các của mình, thành lập mộtchính phủ gạt đi mọi phần tử thân Pháp. Hiệp ướcParis giữa Pháp và Mỹ đã làm tiêu tan mọi hy vọngcủa những phần tử này. Hoa Kỳ đã buộc Pháp khôngnhững phải ủng hộ Diệm một cách vô điều kiện, màcòn phải làm cho chỉ được hoạt động cầm chừng lấylệ, phái đoàn Sainteny lúc bấy giờ đang thương lượngvới chính phủ Bắc Việt Nam, từ bỏ tất cả mọi vị tríkinh tế và văn hóa của Pháp ở miền Bắc. Diệm lạitiếp tục đả kích bộ chỉ huy Pháp ở Sài Gòn và ngày20 tháng 5, hãng thông tấn Pháp AFP đưa tin tướngEly yêu cầu được miễn nhiệm.Báo chí Pháp đã không che dấu sự cay đắng củamình:Dù kết cục của trận đánh Sài Gòn có ra sao chăngnữa thì tại đây, chính nước Pháp mới là kẻ phải trảgiá cho chiến dịch này. Các quan chức [Hoa Kỳ] bềngoài có thể nương nhẹ Bảo Đại nhưng trong lời lẽbình luận riêng của họ và trên các báo, ông ta bị phơibày dưới những màu sắc đen tối nhất và tên của BảoĐại bao giờ cũng được viết theo tính từ Frenchpuppet (bù nhìn của Pháp) để đối lập với thành ngữAmerican backed Diệm (Diệm được Hoa Kỳ ủnghộ). Như vậy, trước dư luận Hoa Kỳ, người Pháphiện ra như kẻ nâng đỡ những phần tử thối nát ở ViệtNam nhằm nuôi hy vọng duy trì một chế độ thực dânlỗi thời.[33]____________________________________[33] Báo Pháp Le Monde, 2 tháng 5 năm 1955.Thế là đối với các giáo phái, chỉ còn cách đánh đểdọn đường rút lui. Bị mất sự ủng hộ của Pháp, các lựclượng vũ trang này cũng không thể dựa vào dânchúng vốn căm ghét họ. Nào tướng nào tá hùanhau hạ cờ quy phục. Ngày 8 tháng 6, đến lượt tướngNguyễn Giác Ngộ, rồi ngày 15 là tướng Lâm ThànhNguyên, đội quân Hòa Hảo của Trần Văn Soái cũngbị rối loạn tổ chức vì nhiều viên tá, tướng đã cạn tiền,cũng đào ngũ... Chỉ còn lại một số ít kẻ quyết đánhđến cùng, đặc biệt là Ba Cụt. Ngày 6 tháng 6, 30 tiểuđoàn mở cuộc tiến công lớn trong khu vực phía tâycủa đồng bằng sông Cửu Long nhằm kết thúc gọn cáccuộc hành quân đã bắt đầu từ ngày 25 tháng 5. Thếnhưng, mặc dù quân Hòa Hảo đã bị suy yếu đến cựcđộ, các đội quân của Diệm cũng không thể đánhthắng được họ ngay lập tức. Các viên tướng cũ Hinhvà Nguyễn Văn Vỹ đã thoát ra ngoài để chiến đấubên cạnh quân Hòa Hảo. Những cuộc đụng độ giữaquân Hòa Hảo và quân của Diệm cứ tiếp tục mãi chođến năm 1956, tướng Hòa Hảo Trần Văn Soái về vớiDiệm, ngày 14 tháng 4, Ba Cụt bị bắt và bị chặt đầu.Quân Bình Xuyên về phần mình, đã rút vào Rừng Sátcách Sài Gòn 15 cây số, với những vũ khí nhẹ vàquân số khoảng 1500 người. Ngày 30 tháng 9 năm1955, năm tiểu đoàn bộ binh, hai tiểu đoàn dù và mộttiểu đoàn thủy quân lục chiến bứt đầu tiến công RừngSát. Các trận đánh diễn ra dọc theo sông Sài Gòn chođến tận mũi Saint-Jacques, kéo dài trong một tháng.Cuối tháng 10 thì chiến dịch kết thúc: Các thủ lĩnhBình Xuyên bỏ chạy sang Pháp tị nạn.Những thủ lĩnh Cao Đài, Hòa Hảo, Bình Xuyên hoặcđã chạy sang hàng ngũ của Diệm hoặc bị bắt đều lầnlượt bị đem ra xử, bị kết án và bị thủ tiêu. Giáo hoàngCao Đài Phạm Công Tắc, vào tháng 2 năm đó, chạythoát được sang Campuchia, và ít lâu sau đã chết tạiđó. Còn lại một mình, Diệm nắm quyền đúng như ýmuốn của người Mỹ. Ngày 6 tháng 8 năm 1955, nướcPháp ký với Diệm một hiệp định về vấn đề quốc tịchnhằm giải quyết tình trạng của 7000 người Việt Namthân Pháp trước đó đã được hưởng tư cách là côngdân Pháp và cho đến lúc bấy giờ vẫn là những ngườiủng hộ trung thành nhất của Pháp ở Việt Nam.Những người Việt N ...