Danh mục

Một người chồng, ba đám tang

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 142.43 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Một người chồng Tôi bước đi trên sàn nhà tinh tế đến từng vân gỗ, không một khe hở, không một sai sót, hoàn hảo đến từng chi tiết. Hai bên vách tường được chạm trổ tinh xảo, từng nét khắc đều toát lên sự tài hoa của người thợ. Dưới ánh trăng trong vắt chiếu vào từ cuối hàng lang, những bông hoa, những chiếc lá uốn lượn huyền ảo như xoáy sâu vào đôi mắt tôi, tấn công thị giác của tôi....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Một người chồng, ba đám tang Một người chồng, ba đám tang **** Chương 1. Một người chồngTôi bước đi trên sàn nhà tinh tế đến từng vân gỗ, không một khe hở, không một saisót, hoàn hảo đến từng chi tiết. Hai bên vách tường được chạm trổ tinh xảo, từngnét khắc đều toát lên sự tài hoa của người thợ. Dưới ánh trăng trong vắt chiếu vàotừ cuối hàng lang, những bông hoa, những chiếc lá uốn lượn huyền ảo như xoáysâu vào đôi mắt tôi, tấn công thị giác của tôi. Tôi đưa tay lên sờ vào bức tườngquen thuộc nhưng không thể cảm nhận được gì. Tôi lại bước đi tiếp trên sàn gỗ màkhông phát ra tiếng kẽo kẹt nào. Màn đêm tĩnh lặng đến đáng sợ. Cô đơn đếnkhủng khiếp.Tôi đứng trước một căn phòng, do dự không biết có nên đi vào. Nhưng khi nghethấy tiếng ho nhẹ từ trong truyền ra, tôi bỗng giật mình và nhận ra mình đã chạyvào phòng từ lúc nào không hay. Nhưng trong phòng, không ai để ý đến tôi, giốngnhư tôi không tồn tại. Khẽ thở dài, tôi lại nhìn về phía chiếc giường ở cạnh cửa sổ.Một người đàn ông đang nằm hút thuốc, mắt hướng ra ngoài cửa sổ. Ngoài bamươi , cái tuổi mà đáng lẽ ra là thời hoàng kim của một người đàn ông nhưng anhlại tiều tụy, thiếu sức sống như đã đi qua rất nhiều cuộc đời.Đêm nào cũng vậy, tôi cũng chỉ biết đứng trong căn phòng này, nhìn anh, nhìndáng vẻ đáng thương của anh. Từng đám, từng đám khói thuốc cứ lượn lờ quanhanh như những con mắt từ địa ngục đang theo dõi anh, đói khát, chỉ chực chờ lôikéo anh xuống nơi khủng khiếp nhất của thế gian.Nhưng chẳng phải, nơi này, chính là địa ngục của anh sao?Khi tôi đang thất thần nhìn anh thì phát hiện ra một đôi mắt đang nhìn tôi chằmchằm. Bên cạnh anh, không biết từ lúc nào đã xuất hiện một người phụ nữ khác.Cô ấy nhìn tôi, không hề có tức giận, không hề có đáng thương, dường như đó chỉlà một ánh mắt trống rỗng. Cô ấy đưa tay ôm lấy anh, anh cũng không có phảnứng. Cô ấy nhìn anh, giờ đây, ánh mắt ấy chan chứa tình cảm lại như hừng hực nỗioán hận. Anh cũng không nhìn người phụ nữ ấy. Anh chỉ biết hút thuốc, nhả thuốc,vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ.Bỗng một cơn ho dồn dập ào đến, anh gập hẳn người xuống để ho. Tiếng ho cào xétâm can tôi. Tôi khẽ gọi tên anh nhưng không thể phát ra được tiếng nào. Nhữngtia máu lấm tấm trên sàn gỗ đỏ tươi.Qua cơn ho, anh cũng không buồn để ý đến hai bàn tay đầy máu của mình mà lạicầm điếu thuốc lên hút tiếp. Mọi âm thanh lại như bị màn đêm nuốt hết, chỉ cótiếng thở của anh, đều đều, đều đều, nhưng đứt quãng như sắp biến mất.Tôi bước ra ngoài, đi đến cuối hành lang, và đứng đó, cho đến hết đêm.-----------------------Đêm nay anh không về. Trong nhà chỉ còn tôi và người phụ nữ đó. Tôi vẫn bướcđến căn phòng đó theo thói quen. Đứng trước cửa, tôi lại nghe thấy tiếng khóc âm ỉvọng ra từ trong phòng. Lúc nào cũng vậy, chỉ cần anh không có ở nhà, cô ấy lạikhóc, chỉ biết khóc.Tôi bước vào trong, thấy người phụ nữ kia đang ngồi trên giường, mặt hướng rangoài cửa sổ, hai tay ôm mặt khóc, đôi vai run bần bật. Ánh trăng đêm chiếu vàonhư có thể xuyên qua cơ thể trong suốt. Tôi lại chuyển mắt nhìn xuống cái bụngcủa cô ấy, rồi lại nhìn xuống bụng tôi.Chúng tôi từng có thai, từng mang cốt nhục của anh ấy. Nhưng...Trong căn phòng, chỉ có tiếng khóc và rên rỉ của người phụ nữ:- Anh... Anh ở đâu...Tôi bước ra ngoài, đi đến cuối hành lang, và đứng đó, cho đến hết đêm.-----------------------Đêm nay, anh về muộn, rất muộn. Nhưng hôm nay, trông anh mệt mỏi hơn bao giờhết, mặt cắt không còn một giọt máu và ho sù sụ. Vừa vào phòng, anh đã gụcxuống, hai tay ôm chặt lấy lấy cổ. Máu bắn tung tóe trên sàn nhà. Anh cứ ho, cứ hokhông ngớt, ho đến toát mồ hôi. Khuôn mặt vốn thiếu sức sống giờ đây càng trắngbệch, nhìn đến ghê người. Người phụ nữ kia đang quỳ bên cạnh anh, cố gắng gọitên anh nhưng anh vẫn không nghe thấy, anh chỉ biết ho và đổ máu. Tôi đứng trướcngười anh, nhìn anh, nhìn dáng vẻ hấp hối của anh, tôi thấy lòng mình lạnh băng.Thế rồi, anh đổ ập người xuống sàn, hai tay vẫn ôm lấy cổ ho không ngừng. Tôiquỳ xuống, đưa tay chạm vào khuôn mặt anh. Bỗng nhiên mắt anh mở to, trợn lênnhìn tôi đầy ngạc nhiên. Người phụ nữ ấy vẫn gọi tên anh, giờ đây anh cũng đãnghe thấy, cũng nhìn cô ấy, khiếp sợ. Đối lập với khuôn mặt hoảng hốt của ngườiphụ nữ kia, tôi chỉ cười mỉm và nhìn anh. Miệng anh mấp máy như muốn nói gì đónhưng không đủ sức để phát ra được âm thanh nào. Hai tay anh dần dần buônglỏng, đôi mắt cũng bắt đầu đờ đẫn. Và rồi, người anh không còn run nữa, hai taycũng rơi xuống sàn, đôi mắt khép lại, nhắm chặt. Miệng, mỉm cười.-----------------------Hai người phụ nữ chúng tôi cuối cùng cũng ra khỏi căn nhà địa ngục đó và đi theosau người đưa đám. Chỉ có em trai của anh trong đám tang. Anh ta cứ đi mà chẳngđể ý đến sự tồn tại của hai người phụ nữ đáng thương.Đến một bờ sông, em trai của anh cầm lọ đựng tro cốt của anh, từng nắm, từngnắm thả xuống sông. Đám tro cố ...

Tài liệu được xem nhiều: