Danh mục

Một nhánh hoa cau

Số trang: 3      Loại file: pdf      Dung lượng: 112.45 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (3 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Mỗi khi ghé xuống để hỏi mua một nhánh cau, bỗng thèm được thấy lại má, muốn quỳ xuống trước má để dâng nó lên dù cả đời má trồng cau chứ không biết ăn trầu. Vào những ngày hè, Hà Nội hay có những bà cụ ngồi bán hoa cau. Cũng là một nét lạ mà miền Nam không có. Hôm đi lên đền Và ở Hà Tây, mỗi người trong nhóm đều mua một quày hoa cau về để đặt lên ban thờ. Quá rẻ, dựng quày hoa cau lên, hoa xoè ra rộng hơn một cánh quạt...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Một nhánh hoa cau Một nhánh hoa cau Mỗi khi ghé xuống để hỏi mua một nhánh cau, bỗng thèmđược thấy lại má, muốn quỳ xuống trước má để dâng nó lên dùcả đời má trồng cau chứ không biết ăn trầu. Vào những ngày hè, Hà Nội hay có những bà cụ ngồi bánhoa cau. Cũng là một nét lạ mà miền Nam không có. Hôm đi lênđền Và ở Hà Tây, mỗi người trong nhóm đều mua một quày hoacau về để đặt lên ban thờ. Quá rẻ, dựng quày hoa cau lên, hoaxoè ra rộng hơn một cánh quạt mà giá có ba bốn ngàn đồng. Hoalại không héo, hoa sẽ xanh như vậy cho đến khi các mụn trăngtrắng kia rụng hết. Và thơm, thơm thoảng thôi, lặng lẽ, miệt mài,cá biệt. Không ít lần tôi đã tần ngần rất lâu trước mấy hàng hoa củacác cô từ ngoại thành lên. Sen thì lích kích, sen dành cho nhữngngày trọng, hoặc thích hợp với thú cắm sen cho một góc phòng.Mẫu đơn thì dân dã, không biết từ đâu ra một loại mẫu đơn bôngto bằng cái tô, đỏ lựng, lá cứng dày như lá ni-long, đích thị làgiống hoa lai rồi. Hồng thì rẻ hơn bèo, một hoặc hai nghìn mộtchục nhưng đặt lên bàn thờ một lát là héo ngay, nhất là có quạttrần quay tít bên trên nữa. Không gì rẻ và mất công cho ngườichơi bằng hồng ngày hè. Cuối cùng lại cúi xuống quày hoa cau,một nhánh cau thôi cũng đủ làm cho ban thờ ra không khí hè màvẫn đặc sắc, không gì có thể sánh được. Không nhớ rõ hương cau làm giật mình bao nhiêu lần trongđời rồi. Chỉ biết là riêng nó mới có sức làm thảng thốt như vậytrong đêm. Một lần ở trên đất cồn của cô bạn nhà thơ Song Hảo,hai đứa ngồi xe lôi trong mùi hoa cau sống để nhớ mà chết là cóthể mang theo. Lần khác, hồi ấy tôi còn quá nhỏ, chừng chín haymười tuổi gì đó, cũng một đêm trăng, mấy chị em đang chạyđuổi nhau huỳnh huỵch trên đường làng, mệt quá nên đứng sựnglại và bỗng nghe thấy hương cau bên đường. Đó là lần đầu tiênmột mùi hoa chiếm lĩnh tâm hồn non nớt của tôi trong khi khôngai hít lấy hít để như tôi cả. Cũng là lúc tôi cảm nhận lờ mờ, có lẽsố phận mình sẽ không giống ai, bởi sự mẫn cảm này. Lần khác,mới đây, hương cau lại một lần nữa làm sững sốt tôi trong đêmthanh vắng, khi tôi bước ra sân trong ánh trăng tê tái trên đầutrong lần giỗ đầu cho má. Phút giây ấy, tôi thấy như muốn quỵxuống, nhớ má, nhớ quá chừng, nhớ thời thơ dại nhớ ngày xanhtrẻ, nhớ ngập đầy, nỗi nhớ như là một gánh nặng khiến mìnhkhông mang vác nổi nữa. Cả một hàng cau đã cỗi, mùi hươngdày đến mức mình thấy như bị đè bẹp. Người miền Nam xem cau là hàng hoá nên không biết cắmhoa cau lên bàn thờ. Người Bắc sâu sắc và tinh tế cội nguồn đãnghĩ ra cách bán hoa cau cho người ta mua về dâng lên tiên tổ.Có đi rông dài mới biết người ta mời ông bà hương cau là chí lý.Mỗi khi ghé xuống để hỏi mua một nhánh cau, bỗng thèm đượcthấy lại má, muốn quỳ xuống trước má để dâng nó lên dù cả đờimá trồng cau chứ không biết ăn trầu. Vâng, không phải sen haymẫu đơn mà phải là hoa cau thì mới xứng với má và, có lẽ vì sựtương xứng ấy mà nó rất hay khiến ta giật mình khi mới chỉthoáng nghe thấy nó, trong đêm.

Tài liệu được xem nhiều: