Một Phần Khí Hậu
Số trang: 11
Loại file: pdf
Dung lượng: 228.53 KB
Lượt xem: 15
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
"Thúy Kiều là một người con gái tài sắc vẹn toàn, song nàng đã bị chế độ phong kiến vùi vào đống bùn nhơ. Đến nỗi, chịu không nổi, nàng đã nhảy xuống sông Tiền giang [Mỹ tho] tự vẫn. May thay lúc đó có một bà đảng viên đi công tác về, bà liền nhảy xuống sông cứu nàng. Sau đó Thúy Kiều giác ngộ và đi theo con đường cách mạng." [Bài thi của một học sinh lớp 9 trường PTCS T.A. Huế – Trích từ báo chí đã phát hành tại VN] Liu lái xe ra đi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Một Phần Khí Hậuvietmessenger.com Cung Tích Biền Một Phần Khí Hậu (Hóa Vàng Cho Hồng Chuyên)Thúy Kiều là một người con gái tài sắc vẹn toàn, song nàng đã bị chế độ phong kiến vùi vàođống bùn nhơ. Đến nỗi, chịu không nổi, nàng đã nhảy xuống sông Tiền giang [Mỹ tho] tự vẫn.May thay lúc đó có một bà đảng viên đi công tác về, bà liền nhảy xuống sông cứu nàng. Sau đóThúy Kiều giác ngộ và đi theo con đường cách mạng.[Bài thi của một học sinh lớp 9 trường PTCS T.A. Huế – Trích từ báo chí đã phát hành tại VN] ILiu lái xe ra đi lúc ba giờ chiều. Xe Lexus. Đồng hồ Rolex. Dế đời mới nhất. Liu có một mớ bảokê về thế lực và tiền bạc. Bố là đại gia. Mẹ Liu là cái tủ két không bao giờ khóa đối với đứa conyêu quý.Liu chạy vòng vòng, chở một đám bạn như thường lệ. Mỗi đứa trong bọn được cha mẹ cho xeriêng. Nhưng bọn chúng thích đi chung xe. Dễ quậy. Quậy tới bến. Hết tiền. Cầm xe. Không tiềnchuộc, thì có các bà mẹ đến nơi cầm đồ chuộc thay. Thông thường, bọn trẻ quậy ngao du, quậythời thượng. Có khi năm ba ngày đêm mới hồi trào. Tức là đáo lai ghế mẫu. Ghế mẫu, tiếng lónglà Mẹ. Chỉ có Mẹ. Mẹ thời xưa mừng đón các con từ chiến trường lao lung trở về. Mừng con cònlành lặn. Mẹ thời nay thường tới đồn Cảnh sát rước chúng con về. Mừng con may chưa bể sọnão nơi yêng hùng xa lộ.Đường phố kẹt xe tợn. Đám kẹt này chửi quanh: Đù má chạy xe lấn trái, chiếm đường, luôn kẹtxe vì cái thứ vô văn hóa này. Lại cơn mưa lớn. Giữa công viên cỏ xanh ban trưa giờ là một cáihồ nước lớn. Giữa hồ nước cỏ xanh có tượng đài. Tượng đài có mái tóc xi măng bạc trắng,miệng râu cười, cánh tay mặt chìa ra như chào đón, bàn tay năm ngón cứng đơ vì bàn tay cốtsắt.Chiều lung. Một cái trời vàng nhẹ pha gió. Thằng Liu vừa lái xe vừa ví von:Gió có mùi inh ỉnh phải không tụi bây.Không phải inh ỉnh, mà thối. Thằng Cờ Rết trả lời.Cả bọn trong xe cười cợt. Xíu Mại ngã người ra phía sau. Ôm em đi, Rết, em lạnh. Rết ômquàng vai Xíu Mại. Xíu Mại lim dim mắt. Trời rất nóng. Xíu Mại vẫn cảm thấy lạnh. Em lạnh từcha ông lạnh về tới em.Thằng Liu nói: Tao thấy cái xã hội inh ỉnh, mà thằng Rết cho là tới thối. Từ đâu mà thối thế này?Hỡi triết gia Rết?Rết khẳng định: Thối từ Họ. Bọn Họ làm thối.Trong cõi người thơm lừng mùi động vật, vật hai chân mang H5N1, bốn chân lở mồm longmóng, rất nhiều chân như con tôm có trong đầu hóa chất độc hại; vâng, nơi đây cách xưng hôtrong gia đình các quan lại triều đình có đặc biệt riêng nó.Khi vắng mặt cha mẹ, con cái gọi các bậc sinh thành ra mình là Họ. Bọn Họ. Có lần Đúp-Bờ-Liubuồn bã ta thán:Họ làm giàu nhanh siêu đẳng mà lừa mị man trá cũng vi diệu. Cách đây mươi lăm năm gia đìnhtớ thuờng trực có gấu ó. Vạch áo, lục bóp nhau. Mấy trăm đồng lương chó chết ở cơ quan saoanh không mang về đầy đủ nuôi con cái. Nhậu nhẹt, cho đĩ ngựa hả, đồ khốn nạn. Nhưng bâygiờ mày biết, bọn họ có nhiều xe ô tô, ba ngôi nhà tổ bự, một ở hai cho thuê. Tao được hưởngriêng một khu vườn nghìn mét vuông đất. Bây giờ, mỗi tối, đàng trai trao cho bên gái dăm bảychục triệu. Nhà gái bảo đàng giai: Chú Bảy gửi trước anh năm cây vàng nhờ anh ưu tiên ký chocái hợp đồng xây mấy lô nhà tạm cư. Chỗ vợ chồng em năn nỉ anh ký dùm chú Bảy. Chú làngười biết điều, chỗ phải không.I–Cờ- Rết tự sự:Nhà tớ cũng giống thế thôi. Thăng quan tiến chức vù vù. Nhưng bọn họ không êm ấm gì. Mộthôm đàng trai mắng bên gái mày là con đĩ ngoại tình. Ghế mẫu mắng trả anh mới là thằng hènthằng điếm. Đứa nào ngồi ghế cao hơn anh là anh sẵn sàng liếm gót giày. Sợ bọn tao buồn, bọnhọ thôi ồn ào, nhưng người lầu trên kẻ lầu dưới nhắn tin qua điện thoại chửi nhau. Chưa đã, thìvào mail oanh tạc tục tĩu nhau. Một giờ sáng tớ còn nghe bọn họ gây chiến. Cô là con lừa đảocả trời. Hay nhỉ, tôi còn có ông trời để lừa đảo, chớ anh thì đã gom cả trời đem bán ve chai từkhuya.Trên đây là đám con cái viết trường thiên tiểu thuyết bằng mồm về cha mẹ. Phần cha mẹ, họ gọicon cái là Nó. Bọn nó.Bọn nó hư đốn mất dạy lắm. Cho bao nhiều tiền cũng không đủ. Cho xe chạy vài tuần thì bánxe, hết chiếc này tới chiếc khác. Chưa tới tuổi thành niên đã rượu chè, chửi bới vô tội vạ, hútxách, phá thai.Trong cái nhân gian mờ tối vì tiền vì danh này, giữa cái chuồng mênh mông thịt-chạy-thây-đinày, không ít Bọn Họ than phiền Chúng Nó:Bố Chúng Nó từ khi bỏ cái cày cây súng, đất nước hòa bình thống nhất, trình độ học vấn xemnhư mới biết chữ. Chữ V bố còn lộn hoài với chữ U. Vậy mà chỉ sau mười năm, vừa làm quanvừa học. Mỗi tuần học sơ qua vài giờ, mỗi giờ năm bảy chữ. Có khi thầy trò - là ông giám đốc -cùng nhau ra quán vừa nhậu vừa nghe giảng bài. Thế mà nay bố Chúng Nó đã là một vị Tiến sĩ.Bố vậy còn lũ con học mài miệt những mười hai năm, bao nhiêu của tiền, thi cái tú tài môn nàocũng toàn con zéro. Đúng là cha làm anh hùng con bán lựu đạn.Sau khi quậy discothèque ở Blue Star bọn Nó đến Golden ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Một Phần Khí Hậuvietmessenger.com Cung Tích Biền Một Phần Khí Hậu (Hóa Vàng Cho Hồng Chuyên)Thúy Kiều là một người con gái tài sắc vẹn toàn, song nàng đã bị chế độ phong kiến vùi vàođống bùn nhơ. Đến nỗi, chịu không nổi, nàng đã nhảy xuống sông Tiền giang [Mỹ tho] tự vẫn.May thay lúc đó có một bà đảng viên đi công tác về, bà liền nhảy xuống sông cứu nàng. Sau đóThúy Kiều giác ngộ và đi theo con đường cách mạng.[Bài thi của một học sinh lớp 9 trường PTCS T.A. Huế – Trích từ báo chí đã phát hành tại VN] ILiu lái xe ra đi lúc ba giờ chiều. Xe Lexus. Đồng hồ Rolex. Dế đời mới nhất. Liu có một mớ bảokê về thế lực và tiền bạc. Bố là đại gia. Mẹ Liu là cái tủ két không bao giờ khóa đối với đứa conyêu quý.Liu chạy vòng vòng, chở một đám bạn như thường lệ. Mỗi đứa trong bọn được cha mẹ cho xeriêng. Nhưng bọn chúng thích đi chung xe. Dễ quậy. Quậy tới bến. Hết tiền. Cầm xe. Không tiềnchuộc, thì có các bà mẹ đến nơi cầm đồ chuộc thay. Thông thường, bọn trẻ quậy ngao du, quậythời thượng. Có khi năm ba ngày đêm mới hồi trào. Tức là đáo lai ghế mẫu. Ghế mẫu, tiếng lónglà Mẹ. Chỉ có Mẹ. Mẹ thời xưa mừng đón các con từ chiến trường lao lung trở về. Mừng con cònlành lặn. Mẹ thời nay thường tới đồn Cảnh sát rước chúng con về. Mừng con may chưa bể sọnão nơi yêng hùng xa lộ.Đường phố kẹt xe tợn. Đám kẹt này chửi quanh: Đù má chạy xe lấn trái, chiếm đường, luôn kẹtxe vì cái thứ vô văn hóa này. Lại cơn mưa lớn. Giữa công viên cỏ xanh ban trưa giờ là một cáihồ nước lớn. Giữa hồ nước cỏ xanh có tượng đài. Tượng đài có mái tóc xi măng bạc trắng,miệng râu cười, cánh tay mặt chìa ra như chào đón, bàn tay năm ngón cứng đơ vì bàn tay cốtsắt.Chiều lung. Một cái trời vàng nhẹ pha gió. Thằng Liu vừa lái xe vừa ví von:Gió có mùi inh ỉnh phải không tụi bây.Không phải inh ỉnh, mà thối. Thằng Cờ Rết trả lời.Cả bọn trong xe cười cợt. Xíu Mại ngã người ra phía sau. Ôm em đi, Rết, em lạnh. Rết ômquàng vai Xíu Mại. Xíu Mại lim dim mắt. Trời rất nóng. Xíu Mại vẫn cảm thấy lạnh. Em lạnh từcha ông lạnh về tới em.Thằng Liu nói: Tao thấy cái xã hội inh ỉnh, mà thằng Rết cho là tới thối. Từ đâu mà thối thế này?Hỡi triết gia Rết?Rết khẳng định: Thối từ Họ. Bọn Họ làm thối.Trong cõi người thơm lừng mùi động vật, vật hai chân mang H5N1, bốn chân lở mồm longmóng, rất nhiều chân như con tôm có trong đầu hóa chất độc hại; vâng, nơi đây cách xưng hôtrong gia đình các quan lại triều đình có đặc biệt riêng nó.Khi vắng mặt cha mẹ, con cái gọi các bậc sinh thành ra mình là Họ. Bọn Họ. Có lần Đúp-Bờ-Liubuồn bã ta thán:Họ làm giàu nhanh siêu đẳng mà lừa mị man trá cũng vi diệu. Cách đây mươi lăm năm gia đìnhtớ thuờng trực có gấu ó. Vạch áo, lục bóp nhau. Mấy trăm đồng lương chó chết ở cơ quan saoanh không mang về đầy đủ nuôi con cái. Nhậu nhẹt, cho đĩ ngựa hả, đồ khốn nạn. Nhưng bâygiờ mày biết, bọn họ có nhiều xe ô tô, ba ngôi nhà tổ bự, một ở hai cho thuê. Tao được hưởngriêng một khu vườn nghìn mét vuông đất. Bây giờ, mỗi tối, đàng trai trao cho bên gái dăm bảychục triệu. Nhà gái bảo đàng giai: Chú Bảy gửi trước anh năm cây vàng nhờ anh ưu tiên ký chocái hợp đồng xây mấy lô nhà tạm cư. Chỗ vợ chồng em năn nỉ anh ký dùm chú Bảy. Chú làngười biết điều, chỗ phải không.I–Cờ- Rết tự sự:Nhà tớ cũng giống thế thôi. Thăng quan tiến chức vù vù. Nhưng bọn họ không êm ấm gì. Mộthôm đàng trai mắng bên gái mày là con đĩ ngoại tình. Ghế mẫu mắng trả anh mới là thằng hènthằng điếm. Đứa nào ngồi ghế cao hơn anh là anh sẵn sàng liếm gót giày. Sợ bọn tao buồn, bọnhọ thôi ồn ào, nhưng người lầu trên kẻ lầu dưới nhắn tin qua điện thoại chửi nhau. Chưa đã, thìvào mail oanh tạc tục tĩu nhau. Một giờ sáng tớ còn nghe bọn họ gây chiến. Cô là con lừa đảocả trời. Hay nhỉ, tôi còn có ông trời để lừa đảo, chớ anh thì đã gom cả trời đem bán ve chai từkhuya.Trên đây là đám con cái viết trường thiên tiểu thuyết bằng mồm về cha mẹ. Phần cha mẹ, họ gọicon cái là Nó. Bọn nó.Bọn nó hư đốn mất dạy lắm. Cho bao nhiều tiền cũng không đủ. Cho xe chạy vài tuần thì bánxe, hết chiếc này tới chiếc khác. Chưa tới tuổi thành niên đã rượu chè, chửi bới vô tội vạ, hútxách, phá thai.Trong cái nhân gian mờ tối vì tiền vì danh này, giữa cái chuồng mênh mông thịt-chạy-thây-đinày, không ít Bọn Họ than phiền Chúng Nó:Bố Chúng Nó từ khi bỏ cái cày cây súng, đất nước hòa bình thống nhất, trình độ học vấn xemnhư mới biết chữ. Chữ V bố còn lộn hoài với chữ U. Vậy mà chỉ sau mười năm, vừa làm quanvừa học. Mỗi tuần học sơ qua vài giờ, mỗi giờ năm bảy chữ. Có khi thầy trò - là ông giám đốc -cùng nhau ra quán vừa nhậu vừa nghe giảng bài. Thế mà nay bố Chúng Nó đã là một vị Tiến sĩ.Bố vậy còn lũ con học mài miệt những mười hai năm, bao nhiêu của tiền, thi cái tú tài môn nàocũng toàn con zéro. Đúng là cha làm anh hùng con bán lựu đạn.Sau khi quậy discothèque ở Blue Star bọn Nó đến Golden ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Một Phần Khí Hậu truyện ngắn Việt Nam văn học hiện đại truyện ngắn văn học hiện đại Việt Nam Hóa Vàng Cho Hồng Chuyên truyện ngắn Cung Tích BiềnGợi ý tài liệu liên quan:
-
6 trang 245 0 0
-
Tập truyện Bông trái quê nhà: Phần 1
66 trang 105 0 0 -
4 trang 80 0 0
-
Khoá luận tốt nghiệp Đại học: Chất thơ trong truyện dài của Nguyễn Nhật Ánh
62 trang 65 1 0 -
Khóa luận tốt nghiệp: Tập truyện ngắn Hà Nội trong mắt tôi của Nguyễn Khải dưới góc nhìn văn hóa
60 trang 56 0 0 -
8 trang 53 0 0
-
171 trang 51 0 0
-
3 trang 47 0 0
-
2 trang 45 0 0
-
Tạp văn Nguyễn Ngọc Tư (In lần thứ 20): Phần 1
89 trang 43 0 0