Mùa hoa anh đào nở
Số trang: 8
Loại file: pdf
Dung lượng: 215.53 KB
Lượt xem: 9
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Dương Nhi đứng xoay xoay trong chiếc váy màu lam tinh khôi, nụ cười rạng rỡ. 1. Gió trong mưa. Sakura trong gió. Một mùa xuân nữa lại về qua ô cửa kính cũ. Gió mang hương hoa thơm ngát thổi vào lòng người, thổi trôi những muộn phiền hóa thành hư không, mọi vết thương cũng bỗng hóa thinh không. Lòng bình yên. Bác sĩ đến kiểm tra sức khỏe cho Dương Nhi. Ông bảo riêng với mẹ cô, bệnh tình của cô có chút chuyển biến xấu, có thể không còn bao lâu… Câu nói lưng chừng, đủ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mùa hoa anh đào nở Mùa hoa anh đào nởDương Nhi đứng xoay xoay trong chiếc váy màu lam tinh khôi, nụ cười rạng rỡ.1. Gió trong mưa. Sakura trong gió.Một mùa xuân nữa lại về qua ô cửa kính cũ. Gió mang hương hoa thơm ngát thổivào lòng người, thổi trôi những muộn phiền hóa thành hư không, mọi vết thươngcũng bỗng hóa thinh không. Lòng bình yên.Bác sĩ đến kiểm tra sức khỏe cho Dương Nhi. Ông bảo riêng với mẹ cô, bệnh tìnhcủa cô có chút chuyển biến xấu, có thể không còn bao lâu… Câu nói lưng chừng,đủ để mẹ cô hiểu, lòng đau như dao cắt. Và vốn dĩ, có lẽ Dương Nhi hiểu tìnhtrạng sức khỏe của cô. Vào một lúc nào đó, cô sẽ ra đi mãi mãi. Thế nhưng, cô vẫnmỉm cười, nụ cười lạc quan như trẻ lên 3. ***Dương Nhi đứng xoay xoay trong chiếc váy màu lam tinh khôi, nụ cười rạng rỡ.Trong suốt 1 năm qua phải ở trong bệnh viện vì căn bệnh ung thư quái ác, chưabao giờ cô cảm thấy hạnh phúc và tự do như giây phút này. Từ vài ngày trước, khiDương Nhi nghe được từ cô bạn thân về lễ hội “Vòng quanh thế giới” sắp tới, côđã lên kế hoạch “tác chiến” với mẹ để được đi. Và thật may, sau 1 ngày “chiếnđấu”, cuối cùng cô cũng được đứng ở đây, thoải mái hít đầy khoan mũi “mùi”trong lành.Có lẽ không ai biết vì sao Dương Nhi lại muốn đến đây đến thế. Chỉ có mình côhiểu, bởi lẽ cô muốn trông thấy hoa đào, muốn mặc kimono. Và bởi vì cô yêu NhậtBản, yêu núi Phú Sĩ, và yêu… Shino. Anh là mọi khởi nguồn cho những điều tốtđẹp trong cuộc sống của cô – Dương Nhi nghĩ thế. Cô say mê nhiếp ảnh, bỏ ra 3năm học 2 thứ tiếng Anh - Nhật để có được suất học bổng du học sang Nhật Bảncũng vì anh. Cô đem quá khứ cất góc nhỏ, can đảm, kiên cường đối diện với hiệntại, sống vì hiện tại cũng nhờ có anh. Cô quen anh tính tới nay đã 4 năm, chỉ làquen trên mạng, chưa từng nhìn thấy nhau ở ngoài đời. Khi đó, tháng năm họchành tẻ nhạt được sắp đặt sẵn của cô nhờ có sự xuất hiện của anh mà trở nên có ýnghĩa, có mục đích, có lí tưởng. Điều ước lớn nhất của cô chính là được sang Nhật,được cùng anh xoay ống kính muôn màu dưới gốc cây anh đào, thế nhưng lạichẳng thể, vì thành phố anh ở quá xa nơi cô đang học. Từ lần đó đến bây giờ, điềuước đó vẫn tồn tại, cũng giống như tình yêu 3 năm qua của cô, vẫn luôn một màu.Còn với Shino, cô thật sự không biết tình cảm trong anh với cô là như thế nào. Anhlúc nào cũng ân cần, dịu dàng, tuy hờ hững nhưng luôn quan tâm đến cô. Khi Nhibiết mình bị bệnh, hằng ngày chỉ có thể nằm trên giường, ngay cả việc được rongruổi đó đây để thỏa sức chụp ảnh cũng không thể. Khi đó, cuộc sống của cô hoàntoàn mất ý nghĩa, thì Shino bên cạnh, nói chuyện phiếm, kể chuyện cười, hỏi thămtình hình bệnh của cô, giúp cô nhìn nhận lại những điều tốt đẹp nhất của cuộc sốngnày. Cô vì thế mà ngày càng yêu anh, thế nhưng cô không bao giờ nói ra. Cónhững thứ, hiện tại đã là quá đẹp, nếu thay đổi, chỉ sợ không bao giờ được như thếnữa.Những cánh hoa đào khẽ lay động trong gió hiện ra trước mắt Dương Nhi. Cánhhoa nhỏ, mỏng manh, xếp chồng lên nhau, có màu hồng phớt e lệ trong gió xuân.Tuy chỉ là mô hình, nhưng khi chạm vào, Nhi không khỏi rung động trước cảmgiác mượt mà và dịu dàng. Sakura, hoa anh đào Nhật Bản, cô đã trông thấy nó rấtnhiều lần qua những tấm ảnh do chính tay Shino chụp mà anh đã gửi về. Nhữngđóa hoa nhỏ, mỗi lần nở đều nhuộm màu cho khung trời xanh, khiến lòng ngườisay đắm. Mỗi lần nhìn thấy Sakura, cô lại không nén được lòng xốn xang, vì điềuước to lớn của cô vẫn chưa được thực hiện, và vì… cô nhớ đến Shino, rất nhiều…2. Chỉ là yêu, thế thôi.Chỉ khi vừa đặt mình xuống chiếc giường trắng tinh thơm tho của khách sạn, tôi đãào chạy ra, bắt một chiếc taxi gần nhất đến bệnh viện.Khi tới nơi, mọi người đứng trước phòng bệnh của em khá đông, vẻ mặt ai cũng bithương, có vài người bạn của em cũng ở đây, mắt đỏ hoe. Ba em gọi cho tôi, bảotôi đến đây gấp, có thể là lần cuối… Tôi trở về Việt Nam thăm em, vượt xa ngàndặm, chỉ mong được nhìn thấy em cười cười nói những câu trêu tôi. Giờ đây có lẽ,ngay cả làm điều nhỏ nhoi đó, cũng không thể. Đáng lí ra, tôi phải trở về sớmhơn…Cuối cùng, đèn cấp cứu cũng tối lại. Tất cả dừng lại mọi hoạt động, ngay cả tiếngthở cũng trốn đi đâu, mắt hướng về cánh cửa màu vàng nhạt. Chiếc áo blouse trắngthấp thoáng sau cánh cửa, bác sĩ đi ra, gương mặt ẩn sau khẩu trang y tế làm ngườita không đoán được ca phẫu thuật thành công hay thất bại. Mẹ em là người chạyđến nhanh nhất, kích động lay lay đôi tay bác sĩ hỏi dồn. Bác sĩ khi đó mới cởikhẩu trang, mỉm cười trấn an, ca phẫu thuật thành công. Nhưng sức khỏe của emvẫn còn rất yếu, có lẽ, không còn sống được bao lâu.Từng câu từng chữ lọt vào tai tôi, đến tâm can. Tôi chỉ mới trở về, mà em đã sắpđi… ***- Shino này, chỗ anh Sakura sắp nở rồi đúng không?Tôi có chút bất ngờ trước câu hỏi của Dương Nhi, đang định suy nghĩ xem em có ýgì thì em đã tiếp:- Em muốn ngắm S ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mùa hoa anh đào nở Mùa hoa anh đào nởDương Nhi đứng xoay xoay trong chiếc váy màu lam tinh khôi, nụ cười rạng rỡ.1. Gió trong mưa. Sakura trong gió.Một mùa xuân nữa lại về qua ô cửa kính cũ. Gió mang hương hoa thơm ngát thổivào lòng người, thổi trôi những muộn phiền hóa thành hư không, mọi vết thươngcũng bỗng hóa thinh không. Lòng bình yên.Bác sĩ đến kiểm tra sức khỏe cho Dương Nhi. Ông bảo riêng với mẹ cô, bệnh tìnhcủa cô có chút chuyển biến xấu, có thể không còn bao lâu… Câu nói lưng chừng,đủ để mẹ cô hiểu, lòng đau như dao cắt. Và vốn dĩ, có lẽ Dương Nhi hiểu tìnhtrạng sức khỏe của cô. Vào một lúc nào đó, cô sẽ ra đi mãi mãi. Thế nhưng, cô vẫnmỉm cười, nụ cười lạc quan như trẻ lên 3. ***Dương Nhi đứng xoay xoay trong chiếc váy màu lam tinh khôi, nụ cười rạng rỡ.Trong suốt 1 năm qua phải ở trong bệnh viện vì căn bệnh ung thư quái ác, chưabao giờ cô cảm thấy hạnh phúc và tự do như giây phút này. Từ vài ngày trước, khiDương Nhi nghe được từ cô bạn thân về lễ hội “Vòng quanh thế giới” sắp tới, côđã lên kế hoạch “tác chiến” với mẹ để được đi. Và thật may, sau 1 ngày “chiếnđấu”, cuối cùng cô cũng được đứng ở đây, thoải mái hít đầy khoan mũi “mùi”trong lành.Có lẽ không ai biết vì sao Dương Nhi lại muốn đến đây đến thế. Chỉ có mình côhiểu, bởi lẽ cô muốn trông thấy hoa đào, muốn mặc kimono. Và bởi vì cô yêu NhậtBản, yêu núi Phú Sĩ, và yêu… Shino. Anh là mọi khởi nguồn cho những điều tốtđẹp trong cuộc sống của cô – Dương Nhi nghĩ thế. Cô say mê nhiếp ảnh, bỏ ra 3năm học 2 thứ tiếng Anh - Nhật để có được suất học bổng du học sang Nhật Bảncũng vì anh. Cô đem quá khứ cất góc nhỏ, can đảm, kiên cường đối diện với hiệntại, sống vì hiện tại cũng nhờ có anh. Cô quen anh tính tới nay đã 4 năm, chỉ làquen trên mạng, chưa từng nhìn thấy nhau ở ngoài đời. Khi đó, tháng năm họchành tẻ nhạt được sắp đặt sẵn của cô nhờ có sự xuất hiện của anh mà trở nên có ýnghĩa, có mục đích, có lí tưởng. Điều ước lớn nhất của cô chính là được sang Nhật,được cùng anh xoay ống kính muôn màu dưới gốc cây anh đào, thế nhưng lạichẳng thể, vì thành phố anh ở quá xa nơi cô đang học. Từ lần đó đến bây giờ, điềuước đó vẫn tồn tại, cũng giống như tình yêu 3 năm qua của cô, vẫn luôn một màu.Còn với Shino, cô thật sự không biết tình cảm trong anh với cô là như thế nào. Anhlúc nào cũng ân cần, dịu dàng, tuy hờ hững nhưng luôn quan tâm đến cô. Khi Nhibiết mình bị bệnh, hằng ngày chỉ có thể nằm trên giường, ngay cả việc được rongruổi đó đây để thỏa sức chụp ảnh cũng không thể. Khi đó, cuộc sống của cô hoàntoàn mất ý nghĩa, thì Shino bên cạnh, nói chuyện phiếm, kể chuyện cười, hỏi thămtình hình bệnh của cô, giúp cô nhìn nhận lại những điều tốt đẹp nhất của cuộc sốngnày. Cô vì thế mà ngày càng yêu anh, thế nhưng cô không bao giờ nói ra. Cónhững thứ, hiện tại đã là quá đẹp, nếu thay đổi, chỉ sợ không bao giờ được như thếnữa.Những cánh hoa đào khẽ lay động trong gió hiện ra trước mắt Dương Nhi. Cánhhoa nhỏ, mỏng manh, xếp chồng lên nhau, có màu hồng phớt e lệ trong gió xuân.Tuy chỉ là mô hình, nhưng khi chạm vào, Nhi không khỏi rung động trước cảmgiác mượt mà và dịu dàng. Sakura, hoa anh đào Nhật Bản, cô đã trông thấy nó rấtnhiều lần qua những tấm ảnh do chính tay Shino chụp mà anh đã gửi về. Nhữngđóa hoa nhỏ, mỗi lần nở đều nhuộm màu cho khung trời xanh, khiến lòng ngườisay đắm. Mỗi lần nhìn thấy Sakura, cô lại không nén được lòng xốn xang, vì điềuước to lớn của cô vẫn chưa được thực hiện, và vì… cô nhớ đến Shino, rất nhiều…2. Chỉ là yêu, thế thôi.Chỉ khi vừa đặt mình xuống chiếc giường trắng tinh thơm tho của khách sạn, tôi đãào chạy ra, bắt một chiếc taxi gần nhất đến bệnh viện.Khi tới nơi, mọi người đứng trước phòng bệnh của em khá đông, vẻ mặt ai cũng bithương, có vài người bạn của em cũng ở đây, mắt đỏ hoe. Ba em gọi cho tôi, bảotôi đến đây gấp, có thể là lần cuối… Tôi trở về Việt Nam thăm em, vượt xa ngàndặm, chỉ mong được nhìn thấy em cười cười nói những câu trêu tôi. Giờ đây có lẽ,ngay cả làm điều nhỏ nhoi đó, cũng không thể. Đáng lí ra, tôi phải trở về sớmhơn…Cuối cùng, đèn cấp cứu cũng tối lại. Tất cả dừng lại mọi hoạt động, ngay cả tiếngthở cũng trốn đi đâu, mắt hướng về cánh cửa màu vàng nhạt. Chiếc áo blouse trắngthấp thoáng sau cánh cửa, bác sĩ đi ra, gương mặt ẩn sau khẩu trang y tế làm ngườita không đoán được ca phẫu thuật thành công hay thất bại. Mẹ em là người chạyđến nhanh nhất, kích động lay lay đôi tay bác sĩ hỏi dồn. Bác sĩ khi đó mới cởikhẩu trang, mỉm cười trấn an, ca phẫu thuật thành công. Nhưng sức khỏe của emvẫn còn rất yếu, có lẽ, không còn sống được bao lâu.Từng câu từng chữ lọt vào tai tôi, đến tâm can. Tôi chỉ mới trở về, mà em đã sắpđi… ***- Shino này, chỗ anh Sakura sắp nở rồi đúng không?Tôi có chút bất ngờ trước câu hỏi của Dương Nhi, đang định suy nghĩ xem em có ýgì thì em đã tiếp:- Em muốn ngắm S ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Mùa hoa anh đào nở truyện ngắn tình yêu câu chuyện cuộc sống tiểu thuyêt Việt Nam tủ truyện ngắn câu chuyện tình yêuGợi ý tài liệu liên quan:
-
Lạ hóa một cuộc chơi - Tiểu thuyết Việt Nam đầu thế kỉ XXI: Phần 1
161 trang 424 13 0 -
totto-chan bên cửa sổ: phần 2 - nxb văn học
54 trang 106 0 0 -
Lạ hóa một cuộc chơi - Tiểu thuyết Việt Nam đầu thế kỉ XXI: Phần 2
103 trang 68 6 0 -
Tiểu thuyết Chuyện tình mùa tạp kỹ của Lê Anh Hoài nhìn từ lí thuyết trò chơi
11 trang 53 1 0 -
Luận án Tiến sĩ Văn học: Văn hóa tâm linh trong tiểu thuyết Việt Nam đương đại
182 trang 46 0 0 -
33 trang 36 0 0
-
234 trang 36 0 0
-
65 trang 35 0 0
-
112 trang 35 0 0
-
Hài hước, trào tiếu, sân khấu hóa - một khuynh hướng tiểu thuyết gần đây
7 trang 33 0 0