Danh mục

Mùa Lá Rơi - Hoàng Thu Dung

Số trang: 181      Loại file: pdf      Dung lượng: 653.05 KB      Lượt xem: 24      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 33,000 VND Tải xuống file đầy đủ (181 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đêm chìm vào khuya. Quán rượu Phương Đông khách đã vắng. Những người chạy bàn uể oải dọn dẹp bàn ghế. Vậy nhưng trong góc phòng, một người thanh niên cứ ngồi mãi. Trước mặt anh ta là mấy chiếc ly đặt lộn xộn. Anh ta như mụ mị, đờ đẫn vì uống quá nhiều. Trong chiếc sơ mi xốc xếch, nút bung xuống tận ngực, với cái đầu bù xù, nhìn anh thật nhàu nát chán đời. Thy Mai đứng sau quầy nhìn anh, lưỡng lự. Mấy hôm nay cô đã chú ý vẻ khác lạ của người khách...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mùa Lá Rơi - Hoàng Thu DungMùa Lá Rơi Hoàng Thu Dung Mùa Lá Rơi Tác giả: Hoàng Thu Dung Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 26-October-2012Trang 1/181 http://motsach.infoMùa Lá Rơi Hoàng Thu Dung Chương 1 -Đêm chìm vào khuya. Quán rượu Phương Đông khách đã vắng. Những người chạy bàn uể oảidọn dẹp bàn ghế. Vậy nhưng trong góc phòng, một người thanh niên cứ ngồi mãi. Trước mặtanh ta là mấy chiếc ly đặt lộn xộn. Anh ta như mụ mị, đờ đẫn vì uống quá nhiều. Trong chiếc sơmi xốc xếch, nút bung xuống tận ngực, với cái đầu bù xù, nhìn anh thật nhàu nát chán đời.Thy Mai đứng sau quầy nhìn anh, lưỡng lự. Mấy hôm nay cô đã chú ý vẻ khác lạ của ngườikhách này. Cứ chiều là anh ta đến đây, chọn một bàn trong góc và gọi rượu. Anh ta uống mộtcách lặng lẽ, uống đến lúc say khướt mới chịu về.Hôm nay cũng vậy. Anh lại đến một mình, lẳng lặng gọi hết ly này đến ly khác. Đã đến giờ đóngcửa mà anh ta vẫn ngồi đó. Hình như không có ý định ra về.Thy Mai rời quầy. Cô đến đứng trước mặt anh ta:- Xin lỗi anh, đến giờ quán đóng cửa rồi. Phiền anh ngày mai trở lại.Người thanh niên ngước lên. Cặp mắt lờ đờ của anh nhìn cô chăm chăm như không hiểu cômuốn nói gì. Thy Mai nhỏ nhẹ nhắc lại, rồi gom mấy chiếc ly. Cô chờ anh đứng dậy thanh toántiền. Nhưng anh vẫn ngồi yên, lưng dựa vào tường và đầu ngoẹo một bên như đã ngủ. Thy Maibối rối đập đập cái bàn.- Anh ơi! Quán đến giờ đóng cửa rồi.Cặp mắt anh ta lại mở lớn nhìn cô. Nhưng lại là cái nhìn của rượu. Thy Mai nói lớn hơn:- Phiền anh về giùm, chúng tôi phải đóng cửa rồi.- Nhưng tôi chưa muốn về. Cô mang thêm một ly ra đây cho tôi - Anh ta chợt nói nhừa nhựa.- Không được. Anh say quá rồi, uống nữa làm sao mà về.- Say đâu mà say.Nói xong, anh ta gục xuống bàn ngủ khò. Thy Mai bất lực nhìn anh ta rồi nhìn xung quanh. Giờnày hai người chạy bàn đã về. Cô Tuyết chắc đã ngủ rồi. Quán rượu chỉ còn mình cô chờ đóngcửa. Thật phiền phức quá. Thy Mai rầu rĩ nhìn anh ta. Chợt có tiếng chân đi xuống. Thy Maiquay lại, cô Tuyết đang đứng ở cầu thang, khoanh tay nhìn người thanh niên.- Cậu ta về không nổi hả?- Dạ.- Uống chi cho lắm thế không biết. Lúc tối nhìn cậu ta uống, cô cứ nghĩ cậu ta uống lần cuối kẻongày mai lại hết rượu. Khách thế này thật phiền quá.Thy Mai buột miệng:Trang 2/181 http://motsach.infoMùa Lá Rơi Hoàng Thu Dung- Chắc ảnh có chuyện buồn.- Buồn thì cũng phải về nhà, ngủ ở đây sao được. Con lấy xe cô đưa cậu ta về đi.Thy Mai miễn cưỡng cầm lấy chìa khóa. Đưa một tên con trai lạ hoắc lại say rượu về trong đêmthế này, cô thấy sợ vô cùng. Như hiểu ý cô, cô Tuyết trấn an:- Đừng sợ. Cậu ta say thế này thì không làm gì được con đâu.Thy Mai dạ nhỏ, rồi đi qua nhà xe. Cô lái xe ra đường rồi trở vào nhà giúp cô Tuyết dìu ngườithanh niên đi ra. Phải chật vật lắm cả hai mới đặt được anh ngồi vào trong.Đi một đoạn, Thy Mai mới nhớ là mình không biết nhà anh ta. Thậm chí cái tên cũng khôngbiết. Cô thắng xe bên đường, ngồi thừ người nghĩ ngợi. Không hiểu sao cô có thể đãng trí đếnmức quên cả chuyện quan trọng như vầy. Bây giờ biết làm sao đây. Thật dở khóc dở cười vớianh ta.Cô lắc lắc tay anh ta:- Anh ơi, dậy đi. Nhà anh ở đâu vậy?Anh ta vẫn nằm ngoẹo đầu trong góc xe, ngủ say sưa. Bị kéo tay thật mạnh mà anh ta cũngkhông hay biết. Thy Mai cắn môi, phát khóc lên vì tức. Cô nhéo anh ta một cái. Không ép phêtí nào. Con người say rượu vẫn chìm trong hơi men quên trời quên đất. Quên cả việc đã làmphiền một cô gái không hề quen biết.Thy Mai nhìn anh ta một cách bất lực. Tức quá chịu không nổi, cô ngắt tay anh một cái thật đaunữa. Vậy mà anh ta chỉ khẽ nhúc nhích một chút rồi thôi. Thật quá lắm.Không còn cách nào hơn, Thy Mai thò tay vào túi anh ta tìm chiếc bóp. Hộp danh thiếp rơi ra.Thy Mai mở hộp lẩm nhẩm đọc. Anh ta tên Huỳnh Nhiên, giám đốc một công ty thương mạitổng hợp. Cô quay lại nhìn anh ngao ngán. Một giám đốc mà lại bê bối thế này sao? Nhìn dángbên ngoài, cô nghĩ anh ta là một gã bụi đời thì đúng hơn.Cô mở bóp tìm giấy tờ, rất may là số nhà anh ta có trong chứng minh. Cô cất mọi thứ trả lại túiáo, rồi bật công tắc cho xe lướt đi.Thy Mai dừng xe trước một ngôi nhà khá lớn rất đẹp, cô nhẩm lại địa chỉ rồi bước tới bấmchuông. Vài phút sau, mọi người trong nhà túa ra. Thy Mai nói với người phụ nữ lớn tuổi mà côđoán là mẹ anh ta:- Thưa bác, anh ấy đến quán rượu của con từ chiều đến giờ. Ảnh say quá nên bà chủ bảo conđưa về.Người phụ nữ chưa kịp trả lời thì một cô gái đã lanh chanh:- Con biết ngay là ảnh đi uống rượu mà. Vậy mà mẹ c ...

Tài liệu được xem nhiều: