Danh mục

Mưa rơi đêm Giáng sinh

Số trang: 17      Loại file: pdf      Dung lượng: 1,017.20 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Không ai nói dối vào đêm Giáng sinh”. Bởi vậy, tớ muốn được thành thật với ấy trong đêm hôm đó. NóSáng nay vừa ngang qua khu nhà A2, nó đã thấy hắn ngồi trầm ngâm trên ban công tầng 3. Lại bắt gặp cái dáng vẻ quen thuộc ấy. Nó đứng nhìn hắn rất lâu qua cặp kính trắng đến 4 đi-ốp của mình
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mưa rơi đêm Giáng sinhMưa rơi đêm Giáng sinh“Không ai nói dối vào đêm Giáng sinh”. Bởi vậy, tớ muốn được thành thật vớiấy trong đêm hôm đó.NóSáng nay vừa ngang qua khu nhà A2, nó đã thấy hắn ngồi trầm ngâm trên ban côngtầng 3. Lại bắt gặp cái dáng vẻ quen thuộc ấy. Nó đứng nhìn hắn rất lâu qua cặpkính trắng đến 4 đi-ốp của mình. Và rồi hắn ngừng thổi bài Forever giữa chừng,nhìn xuống sân kí túc xá. Nhưng hắn không nhìn thấy nó, không chủ định nhìn nó.Hắn chỉ ngơ ngác như một chú lạc đà đi nhầm đường, sau đó hắn lại tiếp tục bảnnhạc dang dở của mình.Sài Gòn lại mưa. Mưa như trút nước ào ạt xuống sân kí túc xá, khiến bao nhiêunhững đôi bàn tay đang nắm lấy nhau lại càng nắm chặt hơn, kéo nhau đi tìm chỗtrú. Vậy mà bỗng dưng nó muốn ra ngoài. Nó nhớ hắn. Nhớ những lần trước mỗikhi trời mưa nó đều chạy xuống nhà A2 mua cho hắn vài cái bánh tiêu ăn cho ấmbụng. Nhưng nó biết, bây giờ chỉ cần nó đến gần, hắn sẽ dựng ngược lên như mộtcon nhím rồi quát nạt nó, hoặc lẳng lặng đóng cửa phòng lại khi nhìn thấy cái dánglùn tịt của nó trước cửa…Mưa to quá! Bỗng dưng nó thèm được khóc.Nó chạy ùa ra ngoài trời mưa.HắnNgày… tháng… năm…,Sáng nay mình nhìn thấy nó chạy dưới sân kí túc xá. Trông nó gầy đi nhiều so vớicái hồi mình và nó còn quen nhau. Mình không thể kìm lòng được khi biết nó điqua, mình đã cúi xuống nhìn nó. Nhưng nó chạy biến luôn. Mình làm nó ghét và sợtừ khi nào cũng không biết nữa. Nhưng như thế lại tốt. Tốt cho mình. Mình khôngthể để chuyện này xảy ra một lần nữa. Có lẽ dần dần mình sẽ bỏ được thói quennhớ nó vào mỗi buổi tối. ***NóNước mưa làm nó bị sổ mũi, khó thở. Nó không đến lớp được nhưng lại vẫn đếnlớp võ đầy đủ, vì nó biết đây là cơ hội duy nhất để nó có thể đứng thật gần và nghegiọng nói của hắn. Vậy mà tối nay hắn không đến lớp võ. Mọi người nói hắn xinnghỉ học ở đây để chuyển sang Trung tâm Thể dục thể thao học, vì bên đó dạychuyên nghiệp hơn. Chấm hết. Có lẽ hắn thực sự đã muốn tránh mặt nó.Nó khóc. Khóc ngay khi đang còn trong lớp học. Khóc tức tưởi đến nhức cả mắt.Nó chỉ muốn hét to vào mặt hắn để biết tại sao hắn phải đối xử với nó như vậy. Tạisao ngay từ đầu hắn lại quan tâm và chăm sóc nó đến như thế, để nó hạnh phúc vìảo tưởng tình cảm của hắn. Để rồi khi nó đang nuôi một giấc mơ tuyệt đẹp cho nóvà hắn thì hắn lại dội một gáo nước lạnh vào lòng nó. Hóa ra hắn chưa bao giờnghĩ đến nó dù chỉ một giây, một phút nào…Nó cảm thấy mệt. Nó muốn làm điều gì đó nhưng nó không thể ngồi dậy được nữa.Nó quỵ xuống, ngất lịm.HắnNgày… tháng… năm…,Mình không học ở lớp võ nữa. Mình không thể chịu được khi nhìn thấy nó mà phảigiả vờ như xa lạ. Mà đáng ra ngay lúc đầu mình không nên thích nó. Mình cũngkhông biết điều gì đang diễn ra vào lúc này nữa, nhưng thực sự mình thấy mệt mỏi.Mình đã hứa rằng sẽ không bao giờ để tự bản thân nảy sinh tình cảm với ai, đểmình có thể phụng sự Chúa toàn tâm toàn ý. Mình đã hứa với bố mẹ. Và tương laicủa mình đã hoàn toàn được sắp đặt, mình không có đủ can đảm để vượt ra khỏitương lai đó. ***NóSáng nay nó tỉnh dậy khi trời bắt đầu nắng lên. Chỉ còn vài ngày nữa là đến Giángsinh rồi vậy, mà Sài Gòn vẫn nắng và mưa đều đều. Nó cũng chẳng có cảm giác gìnhiều về một đêm Giáng sinh của mùa này nữa, dù trước đó nó đã nghĩ đến mộtbuổi tối Giáng sinh lãng mạn cùng hắn. Mọi thứ tan biến, nó đã tự nhủ với lòngmình rằng hãy trở về với cuộc sống thật sự của nó. Không có hắn, khôngharmonica, không có lớp võ… Hắn chỉ là một kỉ niệm quá xa xôi, nó tin rằng rồi sẽcó một khi nào đó nhìn thấy hắn, nó có thể cười hồn nhiên như những ngày đầutiên hắn và nó gặp nhau.Vậy mà khi nó vừa lẩm nhẩm quyết tâm thì nó đụng ngay hắn trên đường đi họcvề. Hắn vẫn vậy, vẫn giữ cái nhìn tỉnh bơ ấy khi gặp nó. Hắn bước gần hơn về phíanó, đưa cho nó thứ gì đó rồi quay đầu đi ngay. Nó vẫn sững sờ và im lặng. Nó cảmthấy tim mình đang đập nhanh hơn một nhịp mất rồi. Nó hồi hộp mở gói quà màhắn đưa lúc sáng cho nó. Làm sao hắn biết nó ao ước được tặng một chiếc đèn ởcửa hàng lưu niệm gần trường cho đêm Giáng sinh nhỉ. Lại còn có cả một đĩa phimmà Giáng sinh năm nào nó cũng phải xem đến vài lần nữa. Nó hạnh phúc nhìnngắm những món quà của hắn rồi cẩn thận đọc đi đọc lại những gì hắn đã viếttrong đó: “Đêm Giáng sinh ấy đi nhà thờ cùng tớ nhé. Vì như trong bộ phim LoveActually mà tớ biết ấy đã xem rất nhiều lần, có một câu rằng: “Không ai nói dốivào đêm Giáng sinh”. Bởi vậy tớ muốn được thành thật với ấy trong đêm hôm đó.Tớ sẽ đợi ấy ở cổng kí túc xá.”Lá thư của hắn làm nó vui hơn bất kì điều gì khác. Chỉ đêm mai thôi là nó sẽ đượcgặp hắn và ở bên cạnh hắn. Đêm nay có lẽ nó sẽ không thể nào ngủ được. Có mộtniềm hi vọng rất gần đang nhen nhóm trong tim nó.HắnNgày… tháng… năm…,Mình nhìn thấy nó cứ ngẩn ngơ ...

Tài liệu được xem nhiều: