Mùi Cọp
Số trang: 5
Loại file: pdf
Dung lượng: 149.85 KB
Lượt xem: 15
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
- Anh ơi!Tôi giả vờ ngủ. Chúng tôi còn giận nhau. Thực ra tôi biết nàng trở về nhà vào lúc 12 giờ khuya. Nàng cởi bộ quần áo lấp lánh kim tuyến treo lên móc. Nàng vào phòng tắm. Tôi nghe chiếc gương sen nước chảy rào rào. Tôi nghe cả tiếng cửa phòng tắm mở. Nàng nhẹ nhàng lên giường nằm cạnh. Tôi nghe tất cả, nhưng tôi thấy chưa phải lúc để giảng hòa. Chúng tôi đã giận nhau hơn một tuần nay. - Anh đi ngủ gì sớm thế? - Nàng khẽ chạm tay vào vai...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mùi Cọpvietmessenger.com Quý Thể Mùi Cọp- Anh ơi!Tôi giả vờ ngủ.Chúng tôi còn giận nhau. Thực ra tôi biết nàng trở về nhà vào lúc 12 giờ khuya.Nàng cởi bộ quần áo lấp lánh kim tuyến treo lên móc. Nàng vào phòng tắm.Tôi nghe chiếc gương sen nước chảy rào rào. Tôi nghe cả tiếng cửa phòng tắmmở. Nàng nhẹ nhàng lên giường nằm cạnh. Tôi nghe tất cả, nhưng tôi thấychưa phải lúc để giảng hòa. Chúng tôi đã giận nhau hơn một tuần nay.- Anh đi ngủ gì sớm thế? - Nàng khẽ chạm tay vào vai tôi rồi nói nghe như mộtlời mời mọc.- Mình ơi em vừa tắm xong - Nói xong nàng đột ngột lôi hẳn tôi quay lại. Nàngnói: - Hôm nay em sẽ dành cho anh một sự ngạc nhiên - Nàng ôm lấy tôi, cáithân thể mát lạnh và còn sũng nước. Một mùi hương rất lạ thôi thúc tôi. Đó làmùi hoa hồng tôi chưa thấy nàng dùng đến bao giờ. Tôi tỉnh ngủ hẳn. Tronglòng tôi hiện tại là một cô gái mềm mại, dịu dàng và đặc biệt khác mọi lần làmột mùi hương vô cùng quyến rũ. Mùi thơm đánh thức mọi giác quan. Nàngbiến thành một phụ nữ hoàn toàn mới đối với tôi, và có lẽ đối với cả nàng. Tôithấy trong cử chỉ của nàng một niềm vui thầm kín. Mấy ngày hờn trách nhautrước đây như tan biến đi cả.Cuộc làm lành diễn ra như thế. Luôn luôn nàng tỏ ra là kẻ biết điều, còn tôi baogiờ cũng là một người cố chấp. Một tuần nay chúng tôi giận hờn nhau. Sự việckhá đơn giản.Tôi bảo nàng bỏ nghề. Nàng không chịu. Tôi là giáo sư dạy toán tại một trườngđại học danh tiếng. Còn nàng là một diễn viên và là người dạy thú. Nàngchuyên huấn luyện và biểu diễn với cọp. Kể về tiếng tǎm, nàng lừng lẫy hơn tôirất nhiều. Thu nhập của nàng cũng gấp bội tôi. Nhưng tôi không thể nào chịunổi cái nghề kỳ dị của nàng. Nàng nói: Em yêu lũ cọp. Chúng nó yêu em vàem yêu nghề. Bỏ nghề này em biết làm gì? Thư ký hay bán hàng ư? Tìm mộtchỗ làm khó lắm. Nhưng tìm một thư ký thì dễ còn tìm một người dạy thú nhưem thì rất khó. Em yêu cái không khí của gánh xiếc. Em sống quen trong cáikhung cảnh này rồi. Nàng nói gì thì nói, tôi vẫn thấy cái nghề này nó kỳ quáithế nào.Kể cũng lạ trong cuộc hôn nhân này. Chúng tôi có nghề nghiệp và tính cáchhoàn toàn khác hẳn nhau. Trước khi thành hôn, đã có người bảo chúng tôikhông làm sao hạnh phúc bên nhau lâu dài được đâu. Lúc đó cả tôi và nàng đềubất chấp mọi lời khuyên. Nàng còn có một ý tưởng ngộ nghĩnh mà khi đó tôicũng cho rằng vô cùng thú vị. Nàng nói con chúng ta sẽ dũng mãnh như hổ vàthông tuệ như anh!Tôi xin kể lại buổi đầu gặp nhau. Lúc đó tôi chếnh choáng men say vì mấy cốcrượu của sinh viên trong buổi lễ phát thưởng cuối nǎm học. Có một sinh viênđưa ý kiến và được các bạn tán thành ngay: hay là chúng ta kéo nhau đi xemxiếc. Lần cuối cùng trong đời tôi đến rạp xiếc là lúc tôi lên chín. Từ đó đến naytôi không để ý gì về hoạt động này.Chúng tôi bước vào rạp xiếc vừa đúng lúc một tràng pháo tay hào hứng nổi lên.Nhiều người đứng lên tặng hoa cho một cô gái đang rực sáng trong bộ quần áoxiếc đầy kim tuyến. Một ngọn đèn rất sáng từ trên cao chiếu thẳng vào nụ cườirạng rỡ của nàng. Cạnh nàng là ba con cọp to lớn nằm phủ phục. Thú thật cảđời tôi chưa bao giờ chứng kiến một cảnh tượng hùng tráng đến thế. Một cô gáinhỏ nhắn khuất phục được ba chúa sơn lâm! Bỗng một sinh viên ấn vào tay tôibó hoa cẩm chướng màu huyết dụ, nó đẩy tôi: lên tặng hoa người đẹp đi thầy.Lúc đó thực tình tôi như một cái máy. Lần đầu tiên trong đời tôi lên sân khấutặng hoa cho một diễn viên, mà lại là diễn viên dạy thú. Có lẽ nàng thấy bộ mặtngờ nghệch và cặp kính cận thị quá dầy của tôi hoàn toàn lạc lõng giữa mộtkhung cảnh ồn ào đầy sự kích động nên nàng tặng cho tôi một nụ cười: Chắcđây là lần đầu tiên ông đến xem chúng tôi biểu diễn?. Lại gần, tôi thấy nàngrất đẹp. Một khuôn mặt thanh tú, mái tóc mềm óng ả như tơ. Có một điều màtôi cho là khác thường là khuôn mặt nàng rất tươi nhưng hoàn toàn không mộtchút son phấn. Có lẽ nàng còn ánh lên trong hào quang rực rỡ của sự thànhcông. Phải thú nhận rằng nghề nghiệp của tôi dù thành công đến mấy cũngkhông bao giờ hy vọng có những giây phút được nhiều người ngưỡng mộ nhưthế này. Định mệnh đã xui khiến tôi nói với nàng một câu mà từ trước đến naytôi chưa bao giờ thốt ra với một phụ nữ nào. Tôi vô cùng hâm mộ tài nghệ củacô. Sau buổi diễn, nếu cô vui lòng, chúng ta sẽ gặp nhau tại.... Nàng nói rấtkhẽ: Xin hân hạnh.Sau đó chúng tôi còn gặp nhau nhiều lần. Chúng tôi thích nhau vì cảm thấytrong việc này có cái gì là lạ. Theo cách nói của nàng thì đấy là một cuộc kếthợp vô tiền khoáng hậu giữa sức mạnh và trí tuệ. Cuối cùng chúng tôi quyếtđịnh đi tới hôn nhân. Lễ kết hôn của chúng tôi thật đáng nên kể lại. Bên phía tôigồm toàn người thượng lưu trí thức. Mấy ông bà này rất tiết kiệm nụ cười vàlời nói đùa. Trái lại phía nàng là cả một rừng náo nhiệt. Họ uống rượu, nói cườivà phá phách như điên. Tôi bắt đầu yêu mến cái thế giới xiếc từ buổi gặp gỡnày. Anh chàng làm nghề tung hứng ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mùi Cọpvietmessenger.com Quý Thể Mùi Cọp- Anh ơi!Tôi giả vờ ngủ.Chúng tôi còn giận nhau. Thực ra tôi biết nàng trở về nhà vào lúc 12 giờ khuya.Nàng cởi bộ quần áo lấp lánh kim tuyến treo lên móc. Nàng vào phòng tắm.Tôi nghe chiếc gương sen nước chảy rào rào. Tôi nghe cả tiếng cửa phòng tắmmở. Nàng nhẹ nhàng lên giường nằm cạnh. Tôi nghe tất cả, nhưng tôi thấychưa phải lúc để giảng hòa. Chúng tôi đã giận nhau hơn một tuần nay.- Anh đi ngủ gì sớm thế? - Nàng khẽ chạm tay vào vai tôi rồi nói nghe như mộtlời mời mọc.- Mình ơi em vừa tắm xong - Nói xong nàng đột ngột lôi hẳn tôi quay lại. Nàngnói: - Hôm nay em sẽ dành cho anh một sự ngạc nhiên - Nàng ôm lấy tôi, cáithân thể mát lạnh và còn sũng nước. Một mùi hương rất lạ thôi thúc tôi. Đó làmùi hoa hồng tôi chưa thấy nàng dùng đến bao giờ. Tôi tỉnh ngủ hẳn. Tronglòng tôi hiện tại là một cô gái mềm mại, dịu dàng và đặc biệt khác mọi lần làmột mùi hương vô cùng quyến rũ. Mùi thơm đánh thức mọi giác quan. Nàngbiến thành một phụ nữ hoàn toàn mới đối với tôi, và có lẽ đối với cả nàng. Tôithấy trong cử chỉ của nàng một niềm vui thầm kín. Mấy ngày hờn trách nhautrước đây như tan biến đi cả.Cuộc làm lành diễn ra như thế. Luôn luôn nàng tỏ ra là kẻ biết điều, còn tôi baogiờ cũng là một người cố chấp. Một tuần nay chúng tôi giận hờn nhau. Sự việckhá đơn giản.Tôi bảo nàng bỏ nghề. Nàng không chịu. Tôi là giáo sư dạy toán tại một trườngđại học danh tiếng. Còn nàng là một diễn viên và là người dạy thú. Nàngchuyên huấn luyện và biểu diễn với cọp. Kể về tiếng tǎm, nàng lừng lẫy hơn tôirất nhiều. Thu nhập của nàng cũng gấp bội tôi. Nhưng tôi không thể nào chịunổi cái nghề kỳ dị của nàng. Nàng nói: Em yêu lũ cọp. Chúng nó yêu em vàem yêu nghề. Bỏ nghề này em biết làm gì? Thư ký hay bán hàng ư? Tìm mộtchỗ làm khó lắm. Nhưng tìm một thư ký thì dễ còn tìm một người dạy thú nhưem thì rất khó. Em yêu cái không khí của gánh xiếc. Em sống quen trong cáikhung cảnh này rồi. Nàng nói gì thì nói, tôi vẫn thấy cái nghề này nó kỳ quáithế nào.Kể cũng lạ trong cuộc hôn nhân này. Chúng tôi có nghề nghiệp và tính cáchhoàn toàn khác hẳn nhau. Trước khi thành hôn, đã có người bảo chúng tôikhông làm sao hạnh phúc bên nhau lâu dài được đâu. Lúc đó cả tôi và nàng đềubất chấp mọi lời khuyên. Nàng còn có một ý tưởng ngộ nghĩnh mà khi đó tôicũng cho rằng vô cùng thú vị. Nàng nói con chúng ta sẽ dũng mãnh như hổ vàthông tuệ như anh!Tôi xin kể lại buổi đầu gặp nhau. Lúc đó tôi chếnh choáng men say vì mấy cốcrượu của sinh viên trong buổi lễ phát thưởng cuối nǎm học. Có một sinh viênđưa ý kiến và được các bạn tán thành ngay: hay là chúng ta kéo nhau đi xemxiếc. Lần cuối cùng trong đời tôi đến rạp xiếc là lúc tôi lên chín. Từ đó đến naytôi không để ý gì về hoạt động này.Chúng tôi bước vào rạp xiếc vừa đúng lúc một tràng pháo tay hào hứng nổi lên.Nhiều người đứng lên tặng hoa cho một cô gái đang rực sáng trong bộ quần áoxiếc đầy kim tuyến. Một ngọn đèn rất sáng từ trên cao chiếu thẳng vào nụ cườirạng rỡ của nàng. Cạnh nàng là ba con cọp to lớn nằm phủ phục. Thú thật cảđời tôi chưa bao giờ chứng kiến một cảnh tượng hùng tráng đến thế. Một cô gáinhỏ nhắn khuất phục được ba chúa sơn lâm! Bỗng một sinh viên ấn vào tay tôibó hoa cẩm chướng màu huyết dụ, nó đẩy tôi: lên tặng hoa người đẹp đi thầy.Lúc đó thực tình tôi như một cái máy. Lần đầu tiên trong đời tôi lên sân khấutặng hoa cho một diễn viên, mà lại là diễn viên dạy thú. Có lẽ nàng thấy bộ mặtngờ nghệch và cặp kính cận thị quá dầy của tôi hoàn toàn lạc lõng giữa mộtkhung cảnh ồn ào đầy sự kích động nên nàng tặng cho tôi một nụ cười: Chắcđây là lần đầu tiên ông đến xem chúng tôi biểu diễn?. Lại gần, tôi thấy nàngrất đẹp. Một khuôn mặt thanh tú, mái tóc mềm óng ả như tơ. Có một điều màtôi cho là khác thường là khuôn mặt nàng rất tươi nhưng hoàn toàn không mộtchút son phấn. Có lẽ nàng còn ánh lên trong hào quang rực rỡ của sự thànhcông. Phải thú nhận rằng nghề nghiệp của tôi dù thành công đến mấy cũngkhông bao giờ hy vọng có những giây phút được nhiều người ngưỡng mộ nhưthế này. Định mệnh đã xui khiến tôi nói với nàng một câu mà từ trước đến naytôi chưa bao giờ thốt ra với một phụ nữ nào. Tôi vô cùng hâm mộ tài nghệ củacô. Sau buổi diễn, nếu cô vui lòng, chúng ta sẽ gặp nhau tại.... Nàng nói rấtkhẽ: Xin hân hạnh.Sau đó chúng tôi còn gặp nhau nhiều lần. Chúng tôi thích nhau vì cảm thấytrong việc này có cái gì là lạ. Theo cách nói của nàng thì đấy là một cuộc kếthợp vô tiền khoáng hậu giữa sức mạnh và trí tuệ. Cuối cùng chúng tôi quyếtđịnh đi tới hôn nhân. Lễ kết hôn của chúng tôi thật đáng nên kể lại. Bên phía tôigồm toàn người thượng lưu trí thức. Mấy ông bà này rất tiết kiệm nụ cười vàlời nói đùa. Trái lại phía nàng là cả một rừng náo nhiệt. Họ uống rượu, nói cườivà phá phách như điên. Tôi bắt đầu yêu mến cái thế giới xiếc từ buổi gặp gỡnày. Anh chàng làm nghề tung hứng ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Mùi Cọp truyện ngắn Việt Nam văn học hiện đại truyện ngắn câu chuyện tuổi hoa truyện ngắn của Quý ThểGợi ý tài liệu liên quan:
-
6 trang 245 0 0
-
Tập truyện Bông trái quê nhà: Phần 1
66 trang 105 0 0 -
4 trang 80 0 0
-
Khóa luận tốt nghiệp: Tập truyện ngắn Hà Nội trong mắt tôi của Nguyễn Khải dưới góc nhìn văn hóa
60 trang 56 0 0 -
8 trang 53 0 0
-
171 trang 51 0 0
-
3 trang 47 0 0
-
2 trang 45 0 0
-
Tạp văn Nguyễn Ngọc Tư (In lần thứ 20): Phần 1
89 trang 43 0 0 -
12 trang 42 0 0