Danh mục

MÙI SỮA

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 97.49 KB      Lượt xem: 4      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (6 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Người đàn ông - một ông già sáu mươi, khô gầy, với mái tóc bạc gần hết và nét mặt căng thẳng - từ từ kéo dây khóa chiếc áo len mỏng mịn của người đàn bà đang nằm trên giường, hai mắt nhắm chờ đợi, trán lấm tấm mồ hôi dù lúc ấy đã cuối thu, trời lạnh. Bên trong là chiếc sơ-mi lụa sẫm màu với một dãy cúc dài bằng xà cừ lấp lánh. Tuy cố giữ bình tĩnh, những ngón tay thon dài của ông vẫn run run khi lần mở chiếc cúc thứ nhất...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
MÙI SỮA MÙI SỮANgười đàn ông - một ông già sáu mươi, khô gầy, với mái tóc bạc gần hết và nétmặt căng thẳng - từ từ kéo dây khóa chiếc áo len mỏng mịn của người đàn bà đangnằm trên giường, hai mắt nhắm chờ đợi, trán lấm tấm mồ hôi dù lúc ấy đã cuối thu,trời lạnh.Bên trong là chiếc sơ-mi lụa sẫm màu với một dãy cúc dài bằng xà cừ lấp lánh.Tuy cố giữ bình tĩnh, những ngón tay thon dài của ông vẫn run run khi lần mởchiếc cúc thứ nhất sát cổ, rồi chiếc thứ hai, thứ ba, để lộ dần làn da rất trắng vàmịn. Các động tác của ông thong thả, dịu dàng như khi người ta nhâm nhi tách tràngon, dù bản năng đàn ông đang rạo rực thôi thúc.Bỗng một ý nghĩ ngồ ngộ xuất hiện trong đầu. Ông có cảm giác việc ông đang cởiquần áo người đàn bà này cũng giống như khi thận trọng mở hộp đàn vi-ô-lông.Ðầu tiên là kéo khóa lớp vải nỉ cứng bọc ngoài, rồi mở chiếc hộp gỗ bên trong lótnỉ, cuối cùng bỏ tấm nhung mềm phủ kín chiếc đàn. Về hình dáng, không loại nhạccụ nào đẹp bằng đàn vi-ô-lông. Một tác phẩm nghệ thuật tuyệt mỹ luôn được bọcdưới nhiều lớp vải.Phải mất mấy phút ông mới đưa được chiếc đàn - người ra khỏi hộp quần áo củamình. Và ông chợt sững sờ trước vẻ đẹp cơ thể trần truồng của người đàn bà, mộtcô gái trẻ, còn rất trẻ. Về cơ bản, nó có nhiều đường cong giống chiếc đàn, và chỉvẻ đẹp của nó mới sánh được.Mấy phút trước đó, cô gái trẻ ấy nói với ông:Sớm hoặc muộn, con cũng thành đàn bà. Con muốn điều ấy xẩy ra với thầy!Rồi cô lặng lẽ lên giường nằm chờ, nhắm mắt để khỏi phải thấy ông phản ứng thếnào. Có lẽ cả vì xấu hổ.Ông đứng lặng, ngắm cô rất lâu. Cô gái vẫn nằm bất động. Hình như đã thiếp đi.Có thể ngủ được trong những trường hợp thế này ư?Cô đã hai mươi hai tuổi nhưng dường như cơ thể chưa phát triển hoàn toàn. Cặp vúnhỏ và nhọn, núm hồng hồng. Túm lông dưới bụng thưa, ngắn và mềm. Người cônhỏ nhưng không gầy, có thể nói mũm mĩm. Sự mũm mĩm của một đứa trẻ hơnmột cô gái trưởng thành. Cả kiểu nằm ngoẹo đầu một bên, môi chúm lại phụngphịu cũng giống một đứa trẻ. Ông cúi xuống, giơ tay định chạm vào cái cơ thể trẻcon ấy nhưng bỗng bàn tay ông chững lại, treo lơ lửng trên người cô. Bàn tayxương xương, lốm đốm những nốt đồi mồi trở nên đen xạm, xấu xí trên nền trắngmịn của da thịt cô gái.... Ông là giáo sư vi-ô-lông. Cô gái là học trò yêu của ông hơn mười năm qua, từ sơcấp cho đến hết đại học. Ngày mai cô đi Pari học cao học, có thể quay về mà cũngcó thể không, cô bảo thế. Và hôm nay cô đến từ biệt ông.Cô luôn là một học trò giỏi, thông minh, xinh đẹp và cũng rất cá tính. Con gái củangười quen, một trí thức nổi tiếng. Ông đặc biệt cảm tình với cô, coi như con, vàđoán cô cũng nghĩ thế về ông. Khi còn nhỏ, đi đâu ông cũng đưa cô theo, có khi cảmấy ngày. Năm ngoái ông đi nghỉ Ðồ Sơn một mình, cô cũng đòi theo. Ông thấybất tiện nên từ chối, cô khóc xin, ông phải báo với bố mẹ cô và họ nhờ ông cho đi.Tất nhiên ông thuê phòng riêng và hai người đối xử với nhau như bố con.Từ bé cô luôn gọi thầy xưng con. Ông cũng thế. Một mức thân mật hơn so vớiquan hệ thầy trò bình thường. Tuy nhiên, khi trở thành cô gái, mối quan hệ trongsáng ấy bắt đầu có ít thay đổi, những thay đổi rất tinh tế, từ phía cô chứ không phảiông.Cô trở nên hay rụt rè e thẹn. Ðôi khi ông chợt bắt gặp cô nhìn ông với cái nhìnkhác hẳn. Mãi sau này mới đoán hiểu cô yêu ông. Ông chỉ mỉm cười, tuy lúc đầuthoáng chút bối rối. Ông là người có tài, đáng kính về mọi mặt, tế nhị và hay mặccảm. Sự tế nhị, mặc cảm ấy không cho phép ông vượt qua mức chênh lệch bốnmươi tuổi giữa hai người. Nhưng dường như cô thì không. Cô ngưỡng mộ, yêu ôngmột cách bồng bột, bất chấp tất cả, tất nhiên không bộc lộ ra ngoài. Chỉ do tinh tếông mới nhận ra điều ấy. Nhận ra mà vờ như không nhận ra để khỏi làm cô bối rốivà cũng để tự kiềm chế mình.Hôm nay thì tự cô nói thẳng, lại còn nảy ra cái ý định xin được ông cho thành đànbà. Cô đang nằm kia, trên giường, trần truồng, sau khi được ông cởi bỏ hết quần áonhư như cởi nhiều lần vải bọc chiếc đàn vi-ô-lông.Ông bị bất ngờ trước lời đề nghị khác thường ấy. Tuy có tuổi nhưng còn là ngườiđàn ông khỏe mạnh, sau chút ít do dự, ông đã buông mình cho tình cảm lôi cuốn.Vả lại ông nghĩ nếu làm khác, có thể cô sẽ thấy bị xúc phạm và đau khổ. Tất nhiêngiữa hai người không thể có cái tình yêu theo nghĩa thông thường, nhưng lẽ nàoông không thể vượt qua mặc cảm để chiều cô và cũng là chiều mình một lần, chỉmột lần duy nhất trước khi hai người chia tay, có thể chia tay mãi mãi?Ðúng thế, trên nền da trắng của cô gái, bàn tay ông, vốn thon dài và đẹp như ởnhững nghệ sĩ vi-ô-lông khác, bỗng trở nên xấu xí, đen đủi. Như tay phù thủy, ôngnghĩ và thầm ngạc nhiên với phát hiện mới của mình. Tuổi già. Chính tuổi già đãtạo nên sự tương phản ấy. Giá ông trẻ hơn hai, ba mươi tuổi thì chẳng sao. Lúc ấychắc mọi việc sẽ diễn ra một cách tự nhiên, ông khỏi bị mặc cảm, bàn tay ông khỏibị treo lơ lửng thế này. Ông có cảm giác như nếu ch ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: