Danh mục

Muối Mặn Tình Người

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 126.29 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Súng nổ rộ hai bên bờ sông gần cửa biển Ba Hòn. Mọi người chưa kịp hoàn hồn nhìn xem chuyện gì xảy ra thì đã thấy hai chiếc tàu vọt - loại nhẹ chạy bay trên mặt nước - không biết từ đâu hiện ra, kè sát hai bên chiếc ghe gắn máy nhỏ chở người đi vượt biên ra tàu lớn ở ngoài khơi. Lịnh truyền gay gắt ban ra : - Ngồi im! Không được nhúc nhích! Không được nói chuyện! Thôi, thế là hết! Thảo nhủ thầm. Đi đâu không đi lại đi ngay vào tù....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Muối Mặn Tình Ngườivietmessenger.com Dân Miệt Thứ Muối Mặn Tình NgườiSúng nổ rộ hai bên bờ sông gần cửa biển Ba Hòn. Mọi người chưa kịp hoàn hồn nhìn xemchuyện gì xảy ra thì đã thấy hai chiếc tàu vọt - loại nhẹ chạy bay trên mặt nước - không biếttừ đâu hiện ra, kè sát hai bên chiếc ghe gắn máy nhỏ chở người đi vượt biên ra tàu lớn ởngoài khơi. Lịnh truyền gay gắt ban ra :- Ngồi im! Không được nhúc nhích! Không được nói chuyện!Thôi, thế là hết! Thảo nhủ thầm. Đi đâu không đi lại đi ngay vào tù. Thảo thấy lòng nặng trĩu,não nề, cổ như nghẹn lại, ngực như bị đá đè. Hai mắt Thảo cay xè, miệng mặn chát mùi vịnước biển văng lên bởi vì sự chạy nhanh và thắng gấp của hai chiếc tàu công an. Khi Thảonhận ra mình đã nín thở từ nẫy giờ thì cũng là lúc Thảo thấy bàn tay đang nắm chặt lá thưgấp nhỏ, do một vị có uy tín viết để gửi gắm Thảo cho chủ tàu. Tờ thơ ướt sũng nước cũngnhư đầu cổ, tóc tai và quần áo của Thảo vậy. Thảo tính toán thật nhanh trong đầu : phải thủtiêu tờ giấy để tránh liên lụy cho người khác. Nhưng làm cách nào đây? Khoảng trên dướimười cây súng chĩa vào, hai mươi mấy con mắt nhìn như thấy được ý nghĩ ở trong đầu vànhững món để ở trong túi của đám vượt biên dưới tàu. Chỉ còn một cách duy nhất. Thảođưa hai tay chắp lại trong có tờ thơ vo nhỏ lên ngang ngực như cầu nguyện, rồi rất từ từđưa lần lên đến miệng. Khi tang vật vào trong miệng rồi, tuy ướt nhưng vẫn còn cứng ngắt,thì Thảo vận dụng tất cả tài khéo léo của một con chiên ngoan đạo, nuốt nó vào bụng nhưnuốt bánh lễ mà không được nhai để tránh làm tan nát mình thánh Chúa vậy. Nuốt xong rồiThảo mới cảm nhận được tất cả cái vị mặn đắng chát của muối trong nước biển. Thảo triếtlý vụn : đi vào tù để tìm tự do như thế này cũng đủ cay đắng lắm rồi, ai mà cần chi thêmmuối mặn! Nhưng đó là vào cái lúc đang đau khổ, tuyệt vọng thôi. Sau này, khi ở vào thờiđiểm khác thì muối lại gắn chặt nồng nàn vào cuộc đời còn lại của Thảo.Đường đi vượt biên khó khăn, trục trặc trắc trở bao nhiêu thì đường đi vào tù lại dễ dàng,nhanh chóng bấy nhiêu. Thật vậy, Thảo được đưa đi vùn vụt từ nhà tù Kiên Lương sangKhám lớn ở Rạch Giá vì lý do Miên Đỏ đánh phá khốc liệt Hà Tiên và các vùng phụ cận...Rồi vì nạn nhân mãn của nhà tù, và cũng vì có cùng cái duyên phong trần của Thúy Kiềubám theo, nên Thảo được lênh đênh theo sóng nước sông rạch miền Tây đưa đẩy vào tậnnhà tù ở Kinh làng thứ Bẩy vùng U Minh Hạ. Ở đó Thảo bắt đầu cuộc sống thật sự của mộttù nhân chính hiệu. Tuy nhiên, điều này không nên nhắc đến nữa, vì số đông bạn bè cũngđã được nếm qua. Điều Thảo muốn nhấn mạnh ở đây là năm đó là năm miền Tây bị thiêntai, bão lụt thê thảm. Nước mênh mông, lênh láng lên cao hơn cả thước ở các tỉnh Rạch giá,Long xuyên, Châu đốc. v.v...nên sự di chuyển và tiếp tế rất ư là khó khăn, hạn chế. Nhữngngày đầu tù nhân còn được ăn trưa một chén cơm độn khoai lang, khoai mì mốc, chiều mộtchén cháo. Nhưng dần dần về sau, chưa có tiếp tế nên khẩu phần còn lại ngày một chéncháo phù sa. Đây là loại cháo cũng giống như nước sông Cửu Long đang cuồn cuộn đổxuống miền Tây vậy. Nếu lấy vải mùng dầy mà lược thì sẽ thu hoạch được một chút xíu chấtmùn phù sa mịn màng. Nhưng ở cháo này thì chất mùn là do một số lượng rất ít gạo tan nátvà hòa lẫn trong một nồi nước mênh mông như biển nước chung quanh trại tù.Như tất cả tân tù nhân khác mới đến trại đợt này, Thảo chưa có thân nhân thăm nuôi. Lại bịtrễ kỳ cấp phát lương thực gồm nửa lít nước mắm một tháng, nên Thảo phải ăn cơm cháolạt mà thôi. Dĩ nhiên là mọi người đều thèm thức ăn có đầy đủ chất dinh dưỡng và đượcnêm nếm đậm đà bởi muối và nước mắm. Nhất là Thảo, vốn dân miền biển có nhiều hãngnước mắm, đặc biệt là có những ruộng muối vuông vức dọc theo đường lưu thông, ngoằnngoèo ôm sát chân núi và trải ra tiếp giáp tới mặt nước ngoài bờ biển. Lại thêm lọt vào cảnhnhà nghèo đông con, nên trong bữa ăn ở nhà Thảo không bao giờ thiếu hụt cái hương vịđậm đà của muối cả.Thức ăn mặn đỡ hao. Của không ngon nhà đông con cũng hết. Mẹ Thảo thường nhắc nhởcâu này. Bởi thế, Thảo nhận xét, chị em Thảo đâm ra mặn mòi trong mọi khía cạnh. Từ vịgiác thâm hậu, chịu được nồng độ muối cao, cho đến cái lối nói chuyện pha nhiều muối mặnhơn đường mật ngọt ngào. Và đặc biệt hơn, không biết là do nhiều muối trong cơ thể, hay vìtiếp xúc thường xuyên với gió biển có pha muối mà chị em Thảo người nào cũng có nướcda mặn mà, đen óng ả như con gái xứ chùa tháp Cam pu chia. Thế nên, một tuần...haituần...rồi ba tuần thiếu muối Thảo đâm ra ngán ngẩm cái chuyện ăn uống thanh tịnh, lạt lẽonày quá mức.Có lẽ vì thiếu căn tu, không có duyên số được vào Niết Bàn nên Thảo bỗng nhiên biến thànhkẻ ăn chay mà...vọng mặn. Nhiều lúc Thảo bắt gặp mình lén lén nhìn vào dĩa thức ăn củanhững người tù cũ khá giả hơn, hoặc dán mắt lên chai nước mắm để cạnh đầu giường củaláng giềng bên cạnh. Đến tuần lễ thư tư thì cái hy vọng được thăm nuôi ti ...

Tài liệu được xem nhiều: