Danh mục

Mưu vượt khủng hoảng Ông Paul Critchlow

Số trang: 17      Loại file: pdf      Dung lượng: 134.77 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 20,000 VND Tải xuống file đầy đủ (17 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ông Paul Critchlow - Cố vấn cho Chủ tịch của Tập đoàn Tài chính Merrill Lynch - gọi những chiêu thức vượt qua khủng hoảng là “Ba cú đánh”.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mưu vượt khủng hoảng Ông Paul Critchlow Mưu vượt khủng hoảngÔng Paul Critchlow - Cố vấn cho Chủ tịch của Tập đoàn Tài chínhMerrill Lynch - gọi những chiêu thức vượt qua khủng hoảng là“Ba cú đánh”.Thứ nhất là những e-mail nội bộ của các nhà phân tích nghiêncứu Merrill. Họ đã cười nhạo, giễu cợt những cổ phiếu mà họtừng đề xuất cho khách hàng và khuyên họ nên mua vào. Nhữnge-mail này đã châm ngòi cho cuộc điều tra của Tổng chưởng lýTiểu bang New York về những mâu thuẫn quyền lợi có thể tồn tạigiữa hai phòng nghiên cứu và nghiệp vụ ngân hàng đầu tư tạiMerrill. Ông này buộc tội Merrill đang tìm cách nâng cổ phiếu củamột số công ty để mong giành chiến thắng hoạt động kinh doanhngân hàng đầu tư của họ. Mùa xuân năm 2002, Merrill đã phải bỏra 100 triệu đô-la để dàn xếp cuộc điều tra này.Thứ hai là những cuộc điều trần trước quốc hội chỉ diễn ra khônglâu sau đó về vụ sụp đổ của Enron. Việc này đã hướng dư luậnvào sự dính líu của Merrill trong việc thiết lập quan hệ đối tác vànhững thỏa thuận ngầm mà Enron dùng để che đậy tình trạng tàichính thực tế của mình.Thứ ba là Martha Stewart – người từng bị điều tra về khả nănggiao dịch tay trong liên quan đến nhà môi giới Merrill của bà cùngtrợ lý của ông ta.Danh tiếng của một công ty có thể sống sót sau loạt đòn tấn côngđến tối tăm mặt mũi này không? Hãng môi giới nào cũng chỉ cóthể làm ăn phát đạt dựa vào niềm tin của công chúng đầu tưdành cho họ, vậy mà cuộc khảo sát công luận năm 2002 củaHarris Interactive về danh tiếng doanh nghiệp đã cho thấy rằngMerrill bị chỉ trích đến mức khó tin. Một người nói: “Theo tôi thìMerrill Lynch cùng một giuộc với những sòng bạc ở Las Vegas vàbọn Mafia - chuyên bịp bợm và lừa đảo”. Những người khác cònnặng lời hơn. Họ nói: “Hãy chấm dứt ngay việc cướp bóc củangười già” và “Đừng là lũ heo tham tiền như vậy nữa”.Kiểu mạt sát nóng nảy như vậy khiến nhiều nhân viên trung thựccủa “đại gia dịch vụ tài chính” này chán nản, nhưng công ty đã cốgắng để vượt qua khủng hoảng và đang bắt tay vào chỉnh sửa lạihình ảnh méo mó của mình. Critchlow – người chỉ đạo quản lýloạt khủng hoảng này – nói: “Suốt thời kỳ này, bạn phải làm mọithứ để kiểm soát tất cả những gì mà bạn có thể. Nhưng quả thậtđã có những thời điểm vô cùng khó khăn mà chúng tôi cảm thấygần như bất lực để bảo vệ chính mình”.Critchlow là phó chủ tịch cao cấp phụ trách công tác thông tin liênlạc và quan hệ công chúng trước khi trở thành cố vấn chủ tịchkiêm phó chủ tịch các thị trường chung vào tháng 7 năm 2003.Ông thừa nhận rằng danh tiếng của Merrill chịu tổn hại to lớn từba cú đánh liên hoàn này. Làm sao lại không tổn hại khi nhữngphán quyết phạm pháp có thể xảy ra và cơn lũ kiện tụng dân sựcó thể đẩy công ty đến chỗ phá sản? Critchlow tiết lộ rằng Merrillđã mất hơn 20 tỉ đô-la vốn thị trường chủ yếu do sự tổn hại danhtiếng từ những cuộc khủng hoảng trên.Những cuộc khủng hoảng này chứng tỏ sự sụp đổ nghiêm trọngtrong văn hóa đáng tự hào của Merrill. Một số nhân viên Merrill đãxa rời lời tuyên bố thường được trích dẫn của cựu chủ tịchWilliam Schreyer: “Không gì quan trọng hơn danh tiếng của côngty”. Loạt khủng hoảng này cũng vi phạm các nguyên tắc củaMer*rill được liệt kê trong nhiều ấn bản khác nhau của doanhnghiệp và được treo một cách trang trọng trên các bức tường vănphòng. Danh sách các nguyên tắc này đặt “sự quan tâm đếnkhách hàng” lên trên hết, cụ thể là: “Trong ngành công nghiệpcạnh tranh ngày càng cao của chúng ta, thành công không phụthuộc vào khả năng bán một sản phẩm hay dịch vụ nào đó, màphụ thuộc vào mức độ tin cậy của khách hàng đối với MerrillLynch”.Nhiều khách hàng cho rằng nghiên cứu của Merrill đã không cònđáng tin cậy sau vụ dàn xếp vụng về với Văn phòng Tổngchưởng lý tiểu bang New York. Người ta tự hỏi liệu có ai làm tănggiá cổ phần ở Merrill Lynch nữa không? Cuộc nghiên cứu doMerrill tự thực hiện vào mùa thu 2002 đã cho kết quả đáng buồn:chỉ 39% khách hàng tin rằng công ty có “tính liêm chính cao” –giảm mạnh so với 64% trước khi xảy ra việc dàn xếp vụ kiện vàotháng 5 năm 2002. Nhưng tỷ lệ đó vẫn được xem là cao so vớinhững gì mà các nhà đầu tư không phải là khách hàng của họnghĩ: chỉ 16% cho Merrill điểm cao về tính liêm chính.Thật là họa vô đơn chí khi theo gót cuộc khủng bố ngày11/9/2001 vào Trung tâm Thương mại Thế giới, vốn đã làm tổnhại trụ sở gần đó của Merrill và buộc công ty phải dời văn phòng,là những cuộc tranh cãi không dứt cứ nối tiếp theo nhau, chưa kểvụ khủng bố này đã lấy đi mạng sống của ba nhân viên Merrill.Nhưng Critchlow – một người kỳ cựu về quản lý khủng hoảng –không hề tỏ ra sợ sệt. Ông từng đảm nhiệm vai trò thư ký báo chícho thống đốc bang Pennsylvania là Dick Thornburgh trong suốtthời gian xảy ra vụ tai nạn tại nhà máy năng lượng hạt nhânThree Mile Island năm 1979. Và trong gần hai thập niên tại làmviệc tại Merrill, ông đã hướng d ...

Tài liệu được xem nhiều: