Thời kỳ“hội họa hiện đại” (hội họa miêu tả) được thành lập tại Trường Mỹ thuật Campuchia vào cuối những năm 1940. Trong thời kỳ sau độc lập, sự nhấn mạnh của thời thuộc địa trước kia vào mỹ thuật truyền thống nay có pha chút quan tâm mới tới “yếu tố hiện đại” . Vào cuối những năm 1950, hội họa và điêu khắc miêu tả đã hình thành nên một bộ phận quan trọng CHHIM SOTHYCầu nguyện cho Hoà bình-sơn dầu của chương trình giảng dạy của Trường này, trong khi hội họa truyền thống, chế tác mặt...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
MỸ THUẬT ĐƯƠNG ĐẠI CAMPUCHIA
MỸ THUẬT ĐƯƠNG ĐẠI
CAMPUCHIA
Thời kỳ“hội họa hiện đại” (hội họa miêu tả) được
thành lập tại Trường Mỹ thuật Campuchia vào
cuối những năm 1940. Trong thời kỳ sau độc lập,
sự nhấn mạnh của thời thuộc địa trước kia vào mỹ
thuật truyền thống nay có pha chút quan tâm mới
tới “yếu tố hiện đại” .
Vào cuối những năm 1950, hội họa và điêu khắc
miêu tả đã hình thành nên một bộ phận quan trọng
CHHIM SOTHY- của chương trình giảng dạy của Trường này, trong
Cầu nguyện cho khi hội họa truyền thống, chế tác mặt nạ, nghề bạc
Hoà bình-sơn dầu và dệt vẫn tiếp tục được giảng dạy trong các khoa
như trước đó.
Chính phủ khuyến khích mỹ thuật “Khmer hiện đại”, hỗ trợ cho việc
phát triển những lĩnh vực chuyên ngành mới (thiết kế, thiết kế vải vóc,
gốm sứ hiện đại, hội họa hiện đại) tại chính nơi lúc đó gọi là Trường
Đại học Mỹ thuật, trong khi tìm mua các tác phẩm Mỹ thuật Khmer
hiện đại cho rất nhiều các dinh thự của Thủ tướng Sihanouk lúc bấy giờ
cũng như cho tòa nhà văn phòng chính phủ tại Chamkar Mon. Một số
các gallery được khai trương tại Phrom Penh trong những năm 1960.
Họa sĩ Nhek Dim mở một không gian bên sông chuyên bán các họa
phẩm của ông và của một số người bà con. Ngoài ra, Hiệp hội các
Nghệ sĩ Khmer tổ chức các cuộc triển lãm hàng năm và về sau cũng mở
gallery của hội do Sam Yuan làm giám đốc. Trung tâm Văn hóa Pháp
hoạt động cho tới 1975 và Thư viện Mỹ hoạt động tới 1964 đã tài trợ
nhiều cuộc triển lãm của các họa sĩ Khmer, Pháp và Mỹ, ngoài việc
cung cấp cho các thư viện nhiều sách báo về hội họa, các họa sĩ và các
phong trào mỹ thuật.
Rất nhiều họa sĩ đã bị giết trong suốt thời kỳ Khmer Đỏ sau đó và phần
lớn sáng tác mỹ thuật đã chấm dứt trên thực tế. Tuy nhiên, một số họa
sĩ đã được tuyển dụng trong những năm dưới chế độ Campuchia Dân
chủ, làm các nhà thiết kế các, đồ án, chuyên vẽ các đồ án cho các dự án
thủy lợi và đường xá của các tỉnh do chế độ Khmer Đỏ cung cấp kinh
phí. Các nhà thiết kế này còn có nhiệm vụ vẽ các tấm áp phích cỡ lớn
về sức khỏe bà mẹ và phòng trừ bệnh sốt rét để đặt bên đường; họ cũng
còn chịu trách nhiệm sơn khẩu hiệu cho các hội nghị của các tỉnh nữa.
Ngay sau sụp đổ của Khmer Đỏ, các giảng viên và các nghệ sĩ gắn bó
với Trường Đại học Mỹ thuật đã quay trở lại Phnom Penh và khởi động
lại công tác đào tạo mỹ thuật, dần dần tái kiến thiết nhà trường. Sau đó
một loạt học bổng do khối Xã hội chủ nghĩa cấp đã cho phép cả một thế
hệ các sinh viên mỹ thuật trẻ tuổi được sang học tập, tu nghiệp, nghiên
cứu... lấy những bằng cấp cao tại Ba Lan, Bulgari, Liên Xô cũ và cả
Hungari vào cuối những năm 1980 và đầu những năm 1990. Đồng thời
các sáng kiến của các vị Chủ nhiệm Khoa đầu tiên của Khoa Mỹ thuật
Tạo hình cũng như những nỗ lực của các nhà sưu tầm Khmer tư nhân
và các nghệ sĩ Campuchia đã tạo điều kiện cho việc tổ chức lại các
cuộc hội thảo, các lớp tập huấn, thu thập lại các tài liệu và gìn giữ các
tri thức về mỹ thuật.
Rất nhiều các gallery mới mọc lên, các khu triển lãm mới được khai
trương ở Phnom Penh, giới thiệu nhiều cuộc trưng bày luôn thay đổi.
Viện Nghiên cứu Mỹ thuật và Văn hóa Reyum tập trung chú ý vào
công tác nghiên cứu, thu thập tư liệu, tổ chức triển lãm về mỹ thuật và
lịch sử văn hóa Campuchia. Các không gian gallery khác, nổi bật là
Java Café và Gallery, đã trưng bày tác phẩm đương đại của các nghệ sĩ
Campuchia và ngoại quốc.
Tuy nhiên, đại đa số các họa sĩ và các nghệ sĩ điêu khắc tự lực cánh
sinh bằng hai cách: hoặc cung cấp các họa phẩm và phù điêu lấy nguồn
cảm hứng từ các đền Angkor cho thị trường du lịch, hoặc nhận sơn các
biển thương mại và các bản sao chép cỡ lớn các tác phẩm mà ở phương
Tây được sản xuất bằng máy móc. Trong số các nghệ sĩ mỹ thuật thị
giác ở Campuchia ngày nay, những người vẫn dành một phần thời gian
của họ cho công việc sáng tác, có thể kể nhiều nhóm và nhiều cách
thức hoạt động. Có các bậc thầy xưa kia còn lại như Som Samai (nghề
bạc), An Sok (chế tác mặt nạ) và Chet Chan (hội họa truyền thống),
chuyên sản xuất ra những tác phẩm chất lượng cao, duy trì những hình
thức được trường mỹ thuật thời thuộc địa giảng dạy mà ngày nay người
ta coi là “mỹ thuật Khmer truyền thống”.
Các sáng tác của nghệ sĩ đương đại Chhim Sothy vẫn vững bước đi
theo trường phái này, sử dụng các kỹ thuật và hình ảnh truyền thống, để
cho ra những sản phẩm với những chi tiết tinh xảo. Chhim Sothy và
đồng nghiệp Mak Remissa còn là những nghệ sĩ nhiếp ảnh thành đạt,
chuyên về những ảnh phong cảnh thiên nhiên trắng - đen về con người
và nông thôn Campuchia.
Một nhóm các nghệ sĩ trẻ tuổi được du học ở nước ngoài trong những
năm 1980 có ý thức cố gắng sáng tạo mỹ thuật Khmer hiện đại, trong
số họ gồm có Phy Chan Than, Soeung Vannara và Long Sophea
chuyên sáng tác các họa phẩm kết h ...