Nàng Ngón Út
Số trang: 10
Loại file: pdf
Dung lượng: 100.80 KB
Lượt xem: 21
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Xưa có một nhà nọ, tuy hai vợ chồng tuổi đã ngoài bốn mươi nhưng không con. Hai người rất lấy làm buồn phiền về sự hẩm hiu của mình.Một hôm, hai vợ chống bàn với nhau sắm lễ vật đến tháp cầu con.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nàng Ngón Út NàngNgónÚtTác giả: Phạm Xuân ThôngXưa có một nhà nọ, tuy hai vợ chồng tuổi đã ngoài bốn mươi nhưng khôngcon. Hai người rất lấy làm buồn phiền về sự hẩm hiu của mình.Một hôm, hai vợ chống bàn với nhau sắm lễ vật đến tháp cầu con. Họ khấnrằng:- Cúi lạy thánh thần, xin ngài xuống phước cho chúng con, ban cho một đứacon, dù là gái, xấu xí bé nhỏ cũng được, vì chúng con tuổi mỗi ngày một giàmà không có tiếng trẻ làm vui.Sau đó mấy hôm thì người vợ quả nhiên có nghén. Bà nói cho người chồngbiết. Hai vợ chồng rất lấy làm vui mừng. Họ ngày đêm hy vọng đứa bé sắpra đời sẽ khôn ngoan, xinh đẹp hơn các đứa bé khác.Nhưng lạ thay, đã mười tháng mà chưa chuyển dạ. Rồi hai năm qua, ba nămtrôi qua. Hai vợ chồng rất lo sợ, buồn phiền.Rồi cũng đến ngày bà chuyển dạ. Bà sinh ra một bé gái chỉ bằng ngón tay út.Hai vợ chồng nhìn con mà lòng đau như cắt. Tuy nhiên, họ cũng hy vọng rồiđứa bé sẽ lớn dần.Hai vợ chồng đặt tên cho con gái là Ka Điêng. Từ ngày sinh Ka Điêng, haivợ chồng ít đi thăm bà con hàng xóm. Họ thấy tủi hổ về đứa con quái dị.Thấm thoắt đã được mười sáu năm, đứa bé vẫn không lớn lên thêm được tínào, nhưng cũng biết nói, biết đi như người thường. Hai vợ chồng già ngàycàng buồn chán và lo sợ. Họ càng than phiền về số phận hẩm hiu của mình.Rồi một hôm, hai vợ chồng to nhỏ bàn với nhau tìm cách bỏ chết đứa bé.Người chồng trước mặt vợ thì thuần tình đem đứa bé bỏ vào rừng sâu, gửinó cho thú dữ, nhưng khi nhìn lại đứa con ruột thịt thì không nỡ lòng.Đêm hôm ấy, người chồng lén sắp cơm gạo, mắm muối đủ chừng một tháng.Sáng hôm sau ông gạt nước mắt bồng con gái vào rừng, cùng với số lượngđồ dự trữ hồi đêm ông đã dấu ngoài bụi. Vào đến rừng sâu, ông chặt cây làmmột cái chòi nhỏ. Dựng xong chiếc chòi thì trời đã quá trưa. Ông lấy góicơm mở ra rồi hai cha con cùng ăn. Đang ăn. Ka Điêng thấy cha tự dưngnước mắt chảy ròng bèn hỏi:- Ơ kìa, tại sao cha lại khóc, hay cha sợ thú rừng?Người cha nhìn con ngậm ngùi rằng:- Cha không sợ thú rừng đâu con ạ! Cha khóc vì một lát nữa hai cha con sẽtạm xa nhau. Mẹ con từ khi sinh con đến nay đã mười sáu năm, nhưngkhông lúc nào được khuây khoả, vì con không được như những đứa conhàng xóm, mặc dù cha mẹ đã hết lòng chăm sóc con. Cha mẹ nghĩ không nởtâm, nhưng không còn cách nào hơn. Nay cha dựng cho con cái chòi này,cùng miếng rẫy kia, để con trồng dưa sống tạm qua ngày. Thỉnh thoảng chasẽ đến thăm con. Cha cầu trời phù hộ cho con được an lành, thoát khỏi cáctai hoạ.Nàng Ka Điêng nghe cha nói vậy cũng mủi lòng. Thế rồi hai cha con ngậmngùi chia tay.Từ khi đem con vào rừng sâu, thỉnh thoảng cha nàng lại ghé thăm và chămsóc đám dưa dùm Ka Điêng. Với ngày tháng, Ka Điêng vẫn sống bìnhthường, rẫy dưa hấu ngày một tốt tươi và ra hoa kết quả.Một hôm, có một hoàng tử dẫn đoàn quân đi săn bắn. Khi trở về, đoàn quânđi qua đám dưa của nàng Ka Điêng. Đoàn quân lấy làm lạ không hiểu tại saogiữa nơi rừng sâu này lại có trơ trọi mỗi rẫy dưa. Họ muốn ghé vào hái ăn.Nhưng thấy vắng chủ, bèn đến trình hoàng tử, và xin vào hái trái ăn đỡ khát.Nghe nói có rẫy dưa hấu tốt quả ở chốn rừng sâu, hoàng tử đích thân vàođám dưa xem thử chủ rẫy là ai. Hoàng tử nhìn thấy những trái dưa to thì làmlạ lắm. Nhưng chưa gặp được chủ dưa nên chưa dám hái. Chàng hái thử mộttrái bổ ra ăn nếm. Mới ăn được nửa trái, hoàng tử đã thấy no, dưa rất ngọtmà lại nhiều nước. Nửa còn lại hoàng tử đành bỏ đấy.Chờ cho đoàn người lạ đi khỏi, nàng Ka Điêng mới từ chỗ nấp ra thăm dưa.Thấy nửa trái dưa bỏ dở còn đỏ tươi, nàng thấy tiếc, bèn nhặt lên ăn nốt.Từ khi Ka Điêng ăn nửa quả dưa thừa ấy, người nàng tự nhiên trở nên khácthường. Nàng đã thụ thai.Một năm sau, Ka Điêng sinh ra một bé trai mặt mày rất khôi ngô tuấn tú.Nàng không còn quạnh hiu như lúc trước. Mặc dù không biết người cha củađứa bé là ai nhưng nàng vẫn cảm thấy vui sướng.Bẵng đi hơn một năm trời. Một hôm hoàng tử lại đem quân đi săn bắn. Lúcđi ngang rẫy dưa năm trước bỗng chàng nghe có tiếng hát ru con với giọngbuồn quyến rũ, mà lại như oán than. Hoàng tử lấy làm lạ, định vào nhưngtrời sắp tối, nên chàng lưỡng lự. Tiếng hát não nề cứ cất lên, khiến chohoàng tử càng mê mẫn không đành rời bước. Hoàng tử quyết ở lại để tìmxem ai mà có tiếng hát quyến rũ lòng người đến thế.Nàng Ka Điêng vừa trông thấy một chàng trai xinh đẹp từ xa đang xăm xămbước tới chỗ mình, liền liền bỏ con trên nôi mà lẫn trốn. Hoàng tử bước vàochòi tranh thấy đứa bé đang nằm trên nôi một mình. Nhìn đứa bé, hoàng tửtự nhiên thấy mình yêu nó lạ lùng. Không cón do dự, chàng bèn cuối xuốngbồng đứa bé lên hôn. Chàng ẵm đứa bé đi quan chòi tìm ngóng tìm xem mẹđứa bé ở đâu, mà mãi vẫn không thấy. Rồi trời sập tối lúc nào không rõ. Cònvề nàng Ka Điêng, khi nhìn thấy chàng trai lạ ẵm con mình thì định ra giànhlấy, nhưng lại thôi vì sợ người lạ thấy mặt, xấu hổ. Nàng nhìn lên chàng traithì rất ngạc nhiên, vì thấy mặt con mình giống chàng như một. Nàng suy ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nàng Ngón Út NàngNgónÚtTác giả: Phạm Xuân ThôngXưa có một nhà nọ, tuy hai vợ chồng tuổi đã ngoài bốn mươi nhưng khôngcon. Hai người rất lấy làm buồn phiền về sự hẩm hiu của mình.Một hôm, hai vợ chống bàn với nhau sắm lễ vật đến tháp cầu con. Họ khấnrằng:- Cúi lạy thánh thần, xin ngài xuống phước cho chúng con, ban cho một đứacon, dù là gái, xấu xí bé nhỏ cũng được, vì chúng con tuổi mỗi ngày một giàmà không có tiếng trẻ làm vui.Sau đó mấy hôm thì người vợ quả nhiên có nghén. Bà nói cho người chồngbiết. Hai vợ chồng rất lấy làm vui mừng. Họ ngày đêm hy vọng đứa bé sắpra đời sẽ khôn ngoan, xinh đẹp hơn các đứa bé khác.Nhưng lạ thay, đã mười tháng mà chưa chuyển dạ. Rồi hai năm qua, ba nămtrôi qua. Hai vợ chồng rất lo sợ, buồn phiền.Rồi cũng đến ngày bà chuyển dạ. Bà sinh ra một bé gái chỉ bằng ngón tay út.Hai vợ chồng nhìn con mà lòng đau như cắt. Tuy nhiên, họ cũng hy vọng rồiđứa bé sẽ lớn dần.Hai vợ chồng đặt tên cho con gái là Ka Điêng. Từ ngày sinh Ka Điêng, haivợ chồng ít đi thăm bà con hàng xóm. Họ thấy tủi hổ về đứa con quái dị.Thấm thoắt đã được mười sáu năm, đứa bé vẫn không lớn lên thêm được tínào, nhưng cũng biết nói, biết đi như người thường. Hai vợ chồng già ngàycàng buồn chán và lo sợ. Họ càng than phiền về số phận hẩm hiu của mình.Rồi một hôm, hai vợ chồng to nhỏ bàn với nhau tìm cách bỏ chết đứa bé.Người chồng trước mặt vợ thì thuần tình đem đứa bé bỏ vào rừng sâu, gửinó cho thú dữ, nhưng khi nhìn lại đứa con ruột thịt thì không nỡ lòng.Đêm hôm ấy, người chồng lén sắp cơm gạo, mắm muối đủ chừng một tháng.Sáng hôm sau ông gạt nước mắt bồng con gái vào rừng, cùng với số lượngđồ dự trữ hồi đêm ông đã dấu ngoài bụi. Vào đến rừng sâu, ông chặt cây làmmột cái chòi nhỏ. Dựng xong chiếc chòi thì trời đã quá trưa. Ông lấy góicơm mở ra rồi hai cha con cùng ăn. Đang ăn. Ka Điêng thấy cha tự dưngnước mắt chảy ròng bèn hỏi:- Ơ kìa, tại sao cha lại khóc, hay cha sợ thú rừng?Người cha nhìn con ngậm ngùi rằng:- Cha không sợ thú rừng đâu con ạ! Cha khóc vì một lát nữa hai cha con sẽtạm xa nhau. Mẹ con từ khi sinh con đến nay đã mười sáu năm, nhưngkhông lúc nào được khuây khoả, vì con không được như những đứa conhàng xóm, mặc dù cha mẹ đã hết lòng chăm sóc con. Cha mẹ nghĩ không nởtâm, nhưng không còn cách nào hơn. Nay cha dựng cho con cái chòi này,cùng miếng rẫy kia, để con trồng dưa sống tạm qua ngày. Thỉnh thoảng chasẽ đến thăm con. Cha cầu trời phù hộ cho con được an lành, thoát khỏi cáctai hoạ.Nàng Ka Điêng nghe cha nói vậy cũng mủi lòng. Thế rồi hai cha con ngậmngùi chia tay.Từ khi đem con vào rừng sâu, thỉnh thoảng cha nàng lại ghé thăm và chămsóc đám dưa dùm Ka Điêng. Với ngày tháng, Ka Điêng vẫn sống bìnhthường, rẫy dưa hấu ngày một tốt tươi và ra hoa kết quả.Một hôm, có một hoàng tử dẫn đoàn quân đi săn bắn. Khi trở về, đoàn quânđi qua đám dưa của nàng Ka Điêng. Đoàn quân lấy làm lạ không hiểu tại saogiữa nơi rừng sâu này lại có trơ trọi mỗi rẫy dưa. Họ muốn ghé vào hái ăn.Nhưng thấy vắng chủ, bèn đến trình hoàng tử, và xin vào hái trái ăn đỡ khát.Nghe nói có rẫy dưa hấu tốt quả ở chốn rừng sâu, hoàng tử đích thân vàođám dưa xem thử chủ rẫy là ai. Hoàng tử nhìn thấy những trái dưa to thì làmlạ lắm. Nhưng chưa gặp được chủ dưa nên chưa dám hái. Chàng hái thử mộttrái bổ ra ăn nếm. Mới ăn được nửa trái, hoàng tử đã thấy no, dưa rất ngọtmà lại nhiều nước. Nửa còn lại hoàng tử đành bỏ đấy.Chờ cho đoàn người lạ đi khỏi, nàng Ka Điêng mới từ chỗ nấp ra thăm dưa.Thấy nửa trái dưa bỏ dở còn đỏ tươi, nàng thấy tiếc, bèn nhặt lên ăn nốt.Từ khi Ka Điêng ăn nửa quả dưa thừa ấy, người nàng tự nhiên trở nên khácthường. Nàng đã thụ thai.Một năm sau, Ka Điêng sinh ra một bé trai mặt mày rất khôi ngô tuấn tú.Nàng không còn quạnh hiu như lúc trước. Mặc dù không biết người cha củađứa bé là ai nhưng nàng vẫn cảm thấy vui sướng.Bẵng đi hơn một năm trời. Một hôm hoàng tử lại đem quân đi săn bắn. Lúcđi ngang rẫy dưa năm trước bỗng chàng nghe có tiếng hát ru con với giọngbuồn quyến rũ, mà lại như oán than. Hoàng tử lấy làm lạ, định vào nhưngtrời sắp tối, nên chàng lưỡng lự. Tiếng hát não nề cứ cất lên, khiến chohoàng tử càng mê mẫn không đành rời bước. Hoàng tử quyết ở lại để tìmxem ai mà có tiếng hát quyến rũ lòng người đến thế.Nàng Ka Điêng vừa trông thấy một chàng trai xinh đẹp từ xa đang xăm xămbước tới chỗ mình, liền liền bỏ con trên nôi mà lẫn trốn. Hoàng tử bước vàochòi tranh thấy đứa bé đang nằm trên nôi một mình. Nhìn đứa bé, hoàng tửtự nhiên thấy mình yêu nó lạ lùng. Không cón do dự, chàng bèn cuối xuốngbồng đứa bé lên hôn. Chàng ẵm đứa bé đi quan chòi tìm ngóng tìm xem mẹđứa bé ở đâu, mà mãi vẫn không thấy. Rồi trời sập tối lúc nào không rõ. Cònvề nàng Ka Điêng, khi nhìn thấy chàng trai lạ ẵm con mình thì định ra giànhlấy, nhưng lại thôi vì sợ người lạ thấy mặt, xấu hổ. Nàng nhìn lên chàng traithì rất ngạc nhiên, vì thấy mặt con mình giống chàng như một. Nàng suy ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Nàng Ngón Út truyện cổ thế giới truyện cổ tích cổ tích Việt Nam truyện cổ thiếu nhi truyện cổ grimGợi ý tài liệu liên quan:
-
3 trang 185 0 0
-
158 trang 76 0 0
-
15 trang 73 0 0
-
33 trang 66 0 0
-
219 trang 60 0 0
-
5 trang 52 0 0
-
3 trang 52 0 0
-
4 trang 50 0 0
-
Đề thi giữa học kì 2 môn Ngữ văn lớp 6 năm 2022-2023 có đáp án - Trường THCS Phan Bội Châu, Hiệp Đức
11 trang 49 0 0 -
5 trang 47 0 0