Thông tin tài liệu:
Trong thư viện của một trường cấp 3 bậc nhất: “Rầm” - Mượn 2 quyển này!!- Một giọng nói rất trong và cao nghe hay lắm( suýt nữa thì đi thi vietnamidol rồi) nhưng lại mang âm điệu lạnh lùng kiêu ngạo khiến người khác phải khẽ rùng mình một cái!!
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nếu có lần thứ 2 mình yêu nhau anh nhé!! Nếu có lần thứ 2 mình yêu nhau anh nhé!!Trong thư viện của một trường cấp 3 bậc nhất:“Rầm”- Mượn 2 quyển này!!- Một giọng nói rất trong và cao nghe hay lắm( suýt nữa thìđi thi vietnamidol rồi) nhưng lại mang âm điệu lạnh lùng kiêu ngạo khiến ngườikhác phải khẽ rùng mình một cái!!Rồi cô quản lí thư viện đưa cho cô nàng đỏng đảnh và chảnh vô cùng kia một cáibút, một tập vở và cũng đáp trả cô bằng một giọng nói không thể máu lạnh hơn:- Kí vào đây!! Luật cũ!!Không giả thì liệu đấy!!Nói rồi cô chú tâm vào công việc của mình bỏ mặt cô nàng kia đang nhìn cô quảnlí thư viện rất bực mình nhưng không biểu lộ ra khuôn mặt thôi. Có thể cô nàng làmột người che giấu tình cảm và sống nội tâm chăng??!Cách đó không xa, có một con bé- là nó đang chạy về phía cô quản lí không khácgì “con ong chăm chi”.- Cô ơi, cô cháu mượn hai quyển sách này nha!!- Nó nói bình thường mà cũngkhông bình thường, nũng nịu mà cũng chẳng phải nũng nịu. Nói chung là bìnhthường nhưng cũng hơi nũng nịu.Rồi nó quay sang cô nàng:- Chị Trang sao đi nhanh zữ zậy?? Không đợi em gì hết á!!- Nó vừa nói vừa phụngphịu nhìn bà chị thân yêu của mình mặt lanh tanh đang khoanh tay đứng dồn vềmột phía( kiểu đứng thường xuyên của cô và cũng là nhiều ngưới)Cô nàng( Trang ý) liếc nhìn qua nó một lượt vẻ nghi ngờ rồi mặt lạnh hơn cả băngtản nói, giọng lạnh lùng đến sợ:- Đã chậm chạp rồi mà còn lớn tiếng à? Lần sau không nhanh chân thì ở nhà đinha!!- Đúng là coldgirl thì với ai cũng sắt đá vậy thôi!!- Nhưng em... - Nó đang định nói gì đó thì cô quản lí thư viện cắt ngang:- Subin à!!- Giọng nói cũng phát ra từ cô quản lí lúc nãy nhưng mà bây giờ conngọt hơn cả mật!- Dạ! Cô gọi con?!- Nó quay đầu lại nơi phát ra tiếng nói đó.- Ừ!! Con bảo muốn mượn sách mà.- Cô cũng đưa cho nó viết và tập- Con kí vàđây giùm cô nha. Mà con phải nhớ chỉ mược 5 hôm thôi đó. Nhà trường không chomượn lây đâu.Nó cầm cây viết và kí, vừa viết nó vừa nói:- Dạ, con biết rồi ạ, con sẽ trả sớm.-Càm quyển sách trên tay, nó lễ phép- Cảm ơncô, con đi đây!!- Nó khẽ nghiêng đầu qua chỗ nhỏ Trang- Đi thôi chị!Vậy là cả 2 bước ra khỏi thư viện, mặt nó sa sầm con nỏ kia thì vẫn vậy- không sắcthái!!Còn ở chổ mấy cô quản lí thì đang tám chuyện bọn nó:- Hai chị em mà khác nhau quá à!- cô thứ nhất lên tiếng.- Chậc. Hai chị em sinh đôi còn khác nhau nữa là hai chị em họ!!- Một tiếng nóikhác vang lên từ một bà khác.- Ủa hai người là chị em họ hả? -Hình như là cô lúc nãy- Ừ nghe nói con Subin nó đi nước ngoài về thì phải, tên nó nghe tây thế cơ mà!-lại là cô thứ nhất- Không phải vậy đâu, nó tên là Trần Linh Chi đấy. Tại từ nhỏ gọi thế nên riết rồithành quen thôi. - Bà thứ hai xen vào.( Trới ơi mấy cái bà này, làm không lo làm mà toàm tàm những chuyện xưa nhưtrái đất của lũ họ sinh thôi à!)--------Ngoài hành lang thư viện----------Bình thường thì nó lúc nào cũng ý ới buôn bàn và tám với nhỏ chuyện trên trờidưới đất( nhưng là nó độc thoại)ghê lắm. Nhưng hôm nay thì hai cô gái một ngướixinh theo kiểu đáng yêu con một người theo kiểu sắc xảo ( nói ai chắc mọi ngườicũng biết) lặng lẽ đi, mọi người nhìn thấy cũng cảm thấy hơi lạ.Bỗng nhiên nó kêu lên:- Chết cha!!- Tiếng kêu làm nhỏ Trang giật mình quay lại nhìn nó-em quên thẻ thưviện ở trong kia rồi!!( Chậc, mãi không bỏ được cái chứng hậu đậu này) Chị vàolớp trước đi, em váo lấy đã!!Nó quay đầy lại, nhanh như cắt chạy về phía thư viện bỏ lại đằng sau nhỏ Trangđang lắc đấu ngán ngẩm!Nó chạy như điên vào trong thư viện- nơi nó vừa làm mất cái thẻ thư viện yêuquý!! Nó chạy khắp những nơi mình vừa đi vừa lẩm bẩm như người trốn trại:- Thẻ yêu quý, mày ở đâu rồi!! Ra đây đi nếu không là tao bị ăn mắng đấy!! Maura đi đừng chơi trò chốn tìm nữa, xin mày đấy!!Nó cứ tìm hoài mà không hay đang có người đang bực mình vì nó. Đúng vậy, đó lànhỏ Trang. Cô đứng đợi nó suốt mà không thấy nó ra. Chán nản, cô bước đi vềphía tầng 2( mà nói luôn đây là trường chuẩn quốc gia nhưng mới được xây cáchđây 2 năm thôi. Có 3 toà nhà, hai toà nhà 5 tầng và 1 toà nhà 7 tầng đều có cầuthang máy. Thư viện tầng 7 nhưng toà nhà nào cũng chỉ lắp thang máy từ tầng 1lên tầng 5 thôi).5s....4s...3s....2s....1s.....“Rầm... Cộp... Bịch...” sau những âm thanh lạ đấy chính là cảnh tượng đo sànchuẩn không cần chỉnh của nhỏ mà cái người vô cùng “có duyên” kia tạo ra!!- Cô có sao không??- Một giọng nói ấm áp và hơi trầm nhưng cũng đủ lớn để nghe.Hình như là một tên con trai làm cô “hun” đất- Mắt anh có bị đui không zậy, không nhìn thấy....-------Trong thư viện---------Sau một hồi tìm kiếm vất vả của nó thì cuối cùng nó cũng thấy, nó nhảy tưng tưngvà hét lên như bắt được vàng:- Aaaa, tìm thấy rồi, cuối cũng cũng tìm thấy, cảm ơn ông trới!!!!.........- Hình nhưnó đã nhìn thấy những khuôn mặt nhìn nó tội nghiệp(cho đứa xinh xắn như nó màbị tâm thần) nên nó kịp thời ngưng lại. Lấy tay bịt miệng, nó cười và bước rangoài.“Xoẹt”Có một người vừa đi qua nó, cảm giác rất lạ nhưng lại có gì đó quen thuộc. Cảmgiác hỗn độn đó khiến nó quay đầy lại. Một tên con trai?!- nó toan định quay lại thìtiếng trống trường “tùng tùng..” đưa nó về hiện tại. Nó tự nhủ “chắc chắn là hiểulầm, sao anh ấy có thể..” nó lắc đầu quầy quậy để bỏ tất cả những gì nó vừa nghĩ.Xuồng tầng 5, bước vào thang máy nó ngạc nhiên:- Em tưởng chị về lớp rồi chứ sao còn ở đây???- Nó thấy lạ ghê!! Sao nhỏ Trangvẫn ở đây? Không lẽ người chị sắt đá này hôm nay uồng nhầm thuốc nên ở đây chờnó? Nó có rất nhiều câu hỏi( dù chỉ hỏi một vấn đè) dành cho bà chị yêu quý củamình. Nó nhìn nhỏ Trang. “Ủa, sao chị lại cúi mặt thế kia?” nó chợt phát hiện ranhỏ Trang cúi đầu xuống đất từ nãy đến giờ. Nó cúi xuống nhìn chị nó và kết quảlà tiếng “sấm” vang lên:- Trời ơi , sao mặt chị lại đỏ thế kia??? -Nó chợt hét lên khi nhìn khuôn mặt củanhỏ Trang đỏ hơn cả cà chua chín. Và tiếng hét kinh hoàng ấy(thử chui vào cầuthang máy và hét lên là biết nó khủng bố như thế náo) cũng đánh thức n ...