![Phân tích tư tưởng của nhân dân qua đoạn thơ: Những người vợ nhớ chồng… Những cuộc đời đã hóa sông núi ta trong Đất nước của Nguyễn Khoa Điềm](https://timtailieu.net/upload/document/136415/phan-tich-tu-tuong-cua-nhan-dan-qua-doan-tho-039-039-nhung-nguoi-vo-nho-chong-nhung-cuoc-doi-da-hoa-song-nui-ta-039-039-trong-dat-nuoc-cua-nguyen-khoa-136415.jpg)
NGÃ VỊ TRỤ VƯƠNG CHI NGẠO KHIẾU PHONG THẦN Chương 4
Số trang: 5
Loại file: pdf
Dung lượng: 91.30 KB
Lượt xem: 11
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
NGÃ VỊ TRỤ VƯƠNG CHI NGẠO KHIẾU PHONG THẦN Tác giả: Điểm Tinh Linh Chương 4: Vân trung tửTrương Tử Tinh quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một trung niên đạo nhân. Đạo nhân này tướng mạo đường hoàng, mặc áo bào màu xanh, họa hình bát quái đồ án, tay trái cầm một giỏ hoa trang trí tinh tế, tay phải mang phất trần ánh bạc. Trương Tử Tinh vốn không nghĩ bỏ chạy, lại thấy đạo nhân khí chất phi phàm, trong lòng đoán là một kỳ nhân dị sĩ trong thế giới này, vội vàng thi lễ,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NGÃ VỊ TRỤ VƯƠNG CHI NGẠO KHIẾU PHONG THẦN Chương 4 NGÃ VỊ TRỤ VƯƠNG CHI NGẠO KHIẾU PHONG THẦN Tác giả: Điểm Tinh Linh Chương 4: Vân trung tửTrương Tử Tinh quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một trung niên đạo nhân. Đạo nhânnày tướng mạo đường hoàng, mặc áo bào màu xanh, họa hình bát quái đồ án, taytrái cầm một giỏ hoa trang trí tinh tế, tay phải mang phất trần ánh bạc.Trương Tử Tinh vốn không nghĩ bỏ chạy, lại thấy đạo nhân khí chất phi phàm,trong lòng đoán là một kỳ nhân dị sĩ trong thế giới này, vội vàng thi lễ, cố ýnói:Đa tạ ý tốt của đạo trưởng, chỉ là truy binh đông đảo, sợ rằng đạo trưởng songquyền nan địch tứ thủ, xin ngài mau mau ly khai!.Đạo nhân cười nhẹ, khom tay đáp lễ:Bần đạo tu tại núi Chung Nam, t ên gọi VânTrung Tử, vừa rồi thấy tiên sinh hào hiệp trượng nghĩa, trong lòng bội phục,nguyện thi triển tiểu thuật giúp tiên sinh thoát thân.Trương Tử Tinh vừa nghe thấy danh tính đạo nhân, trong lòng cả kinh. Vân TrungTử, tiên nhân nổi danh Xiển Giáo, pháp lực cao cường, sư phụ Lôi Chấn Tử, mộtthanh mộc kiếm Cự Khuyết Kiếm thiếu chút nữa tiêu diệt hồ yêu Đát Kỷ. Trụcột nhà Thương-Văn thái sư cũng chết dưới Thông Thiên Thần Hỏa Trụ của hắn,còn thoát khỏi Tam Hoa Chi Ách dưới Hỗn Nguyên Kim Đấu trong Hoàng HàTrận, được xưng là vị tiên nhân may mắn nhất Xiển Giáo.Sau chuyện xảy ra ở miếu Nữ Oa, tiên nhân đầu tiên giúp đỡ Trụ Vương, thật ngạcnhiên chính là đệ tử Xiển Giáo Vân Trung Tử ! Nếu lúc đó Trụ Vương không bịĐát Kỷ mê hoặc, đốt bỏ mộc kiếm Vân Trung Tử dâng tặng, chỉ sợ Đát Kỷ sớmchết dướiCự Khuyết Kiếm, 600 năm cơ nghiệp Thành Thang cũng không hẳnkết thúc. Chuyện này khiến Trương Tử Tinh thập phần khó hiểu, Vân Trung Tử vìsao dâng bảo kiếm trừ yêu? vì kéo dài Thành Thang huyết mạch mà không tiếcđắc tội Nữ Oa Nương Nương? Là có ẩn tình khác hay là bug của tiểu thuyết (^-^)?Vân Trung Tử thấy Trương Tử Tinh ngây người, bèn hỏi:chẳng nhẽ tiên sinhkhông tin lời bần đạo?Đạo trưởng khí độ phi phàm, mới nhìn đã biết là vị đạo sĩ vừa đức vừa tài, sao cóthể đùa giỡn lúc này? Ta tự có biện pháp thoát thân, không dám nhọc công đạotrưởng. Trương Tử Tinh thu hồi ý nghĩ, quyết định trước hết lung lạc Vân TrungTử, hạ giọng nói:Tại hạ vốn tôn sùng đạo thuật hiền sĩ, chờ xong chuyện này,mời đạo trưởng không chê, quá bộ tới gia cư, cũng để ta nghe giáo hối.Vân Trung Tử thấy Trương Tử Tinh vẻ mặt tự tin, lại lễ phép cung kính, cũngkhông níu kéo, nhẹ gật đầu.Hai người vừa trao đổi mấy câu, truy binh đã xông tới trước mặt. Trần Cật chỉ vàoTrương Tử Tinh, hướng vị tướng cưới ngựa nói:Đại nhân, là hắn!.Võ tướng nhìn qua Trương Tử Tinh một lượt, thét hỏi:Ngươi là người nào, dámbao che cho nô lệ bỏ trốn khỏ phủ Phi Liêm đại phu, còn đánh bị thương gia tướngđại phu? Còn không mau bó tay chịu trói, nếu không chém đầu không tha.Trương Tử Tinh cũng không thèm nhìn võ tướng, quay ra một tên tùy tòng đánhmắt, tùy tòng liền bước lên hét lớn: Chớ có vô lễ! Thọ V ương Thiên Tuế tại đây,còn không mau xuống ngựa chịu tội!.Võ Tướng vừa nghe bốn chữ Thọ Vương Thiên Tuế, cả người rùng mình, nhìnlại trang phục trên người Trương Tử Tinh, mặc dù hoài nghi, nhưng thấy đốiphương không có vẻ gì sợ hãi khiến hắn rợn tóc gáy - tại Muội Ấp thành, có tênbình dân nào dám giả mạo đương kim tam điện hạ?Nam tử thân trần không ngờ tới ân nhân là Thọ Vương điện hạ, nhất thời ngâyngốc không nói nên lời. Vân Trung Tử lông mày nhướng lên, không khỏi nhìn kỹTrương Tử Tinh, một lời không nói.Tùy tòng thấy võ tướng nghi ngờ, quát to một tiếng, từ bên người rút ra một tấmkim bài giơ lên trước mặt võ tướng. Võ tướng chăm chú nhìn, chỉ thấy mặt trênkhắc ba chữ lớn Thọ Vương Phủ, không dám chậm trễ, vội vã xuống ngựa quỳlạy: mạt tướng Lý Uy, vừa được điều từ ải Đồng Quan về Muội Ấp nhận chứcphó tướng, không biết Thiên Tuế đại giá, xin người thứ tội!.Trần Cật còn đang dương dương đắc ý, nghe đến đối thủ chính là Thọ Vương,chính mình suýt chút n ữa còn hạ sát thủ, hai chân mềm nhũn, quỳ trên mặt đất, cảngười không ngừng run rẩy.Đồng Quan ? Trương Tử Tinh còn nhớ trong sách viết khi Hoàng Phi Hổ làmphản vượt năm ải, tại Đồng Quan suýt bị Trần Đồng dùng hỏa long đốt chết, bènhỏi: Tướng trấn thủ ải Đồng Quan có phải Trần Đồng ?Dạ đúng! Thiên Tuế anh minh !. Trần Đồng từng phạm sai lầm trong quân, thiếuchút bị phó soái Hoàng Phi Hổ chém đầu, gần đây mới đ ược điều tới ải ĐồngQuan. Lý Uy thấy hắn nói không sai, nào còn nửa điểm hoài nghi, trong bụngthầm chửi Trần Cật hại người, vội vã tìm đường lui:Vừa rồi tiểu tướng không trarõ, bị người này vu cáo, thiếu chút nguy hại Thiên Tuế, thật tội đáng muôn chết!.Trương Tử Tinh thầm than: cái gì là vu cáo đây? Nói vớ vẩn, vẫn là ai cầm quyềnthế, nắm tay lớn hơn chính là chân lý. Vì có Vân Trung T ử bên cạnh, hắn cũngkhông làm to chuyện, nói vài câu an lòng Lý Uy, quay sang Trần Cật mắng: Bổnđiện hạ cũng không làm khó loại hạ nhân như ngươi, t ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NGÃ VỊ TRỤ VƯƠNG CHI NGẠO KHIẾU PHONG THẦN Chương 4 NGÃ VỊ TRỤ VƯƠNG CHI NGẠO KHIẾU PHONG THẦN Tác giả: Điểm Tinh Linh Chương 4: Vân trung tửTrương Tử Tinh quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một trung niên đạo nhân. Đạo nhânnày tướng mạo đường hoàng, mặc áo bào màu xanh, họa hình bát quái đồ án, taytrái cầm một giỏ hoa trang trí tinh tế, tay phải mang phất trần ánh bạc.Trương Tử Tinh vốn không nghĩ bỏ chạy, lại thấy đạo nhân khí chất phi phàm,trong lòng đoán là một kỳ nhân dị sĩ trong thế giới này, vội vàng thi lễ, cố ýnói:Đa tạ ý tốt của đạo trưởng, chỉ là truy binh đông đảo, sợ rằng đạo trưởng songquyền nan địch tứ thủ, xin ngài mau mau ly khai!.Đạo nhân cười nhẹ, khom tay đáp lễ:Bần đạo tu tại núi Chung Nam, t ên gọi VânTrung Tử, vừa rồi thấy tiên sinh hào hiệp trượng nghĩa, trong lòng bội phục,nguyện thi triển tiểu thuật giúp tiên sinh thoát thân.Trương Tử Tinh vừa nghe thấy danh tính đạo nhân, trong lòng cả kinh. Vân TrungTử, tiên nhân nổi danh Xiển Giáo, pháp lực cao cường, sư phụ Lôi Chấn Tử, mộtthanh mộc kiếm Cự Khuyết Kiếm thiếu chút nữa tiêu diệt hồ yêu Đát Kỷ. Trụcột nhà Thương-Văn thái sư cũng chết dưới Thông Thiên Thần Hỏa Trụ của hắn,còn thoát khỏi Tam Hoa Chi Ách dưới Hỗn Nguyên Kim Đấu trong Hoàng HàTrận, được xưng là vị tiên nhân may mắn nhất Xiển Giáo.Sau chuyện xảy ra ở miếu Nữ Oa, tiên nhân đầu tiên giúp đỡ Trụ Vương, thật ngạcnhiên chính là đệ tử Xiển Giáo Vân Trung Tử ! Nếu lúc đó Trụ Vương không bịĐát Kỷ mê hoặc, đốt bỏ mộc kiếm Vân Trung Tử dâng tặng, chỉ sợ Đát Kỷ sớmchết dướiCự Khuyết Kiếm, 600 năm cơ nghiệp Thành Thang cũng không hẳnkết thúc. Chuyện này khiến Trương Tử Tinh thập phần khó hiểu, Vân Trung Tử vìsao dâng bảo kiếm trừ yêu? vì kéo dài Thành Thang huyết mạch mà không tiếcđắc tội Nữ Oa Nương Nương? Là có ẩn tình khác hay là bug của tiểu thuyết (^-^)?Vân Trung Tử thấy Trương Tử Tinh ngây người, bèn hỏi:chẳng nhẽ tiên sinhkhông tin lời bần đạo?Đạo trưởng khí độ phi phàm, mới nhìn đã biết là vị đạo sĩ vừa đức vừa tài, sao cóthể đùa giỡn lúc này? Ta tự có biện pháp thoát thân, không dám nhọc công đạotrưởng. Trương Tử Tinh thu hồi ý nghĩ, quyết định trước hết lung lạc Vân TrungTử, hạ giọng nói:Tại hạ vốn tôn sùng đạo thuật hiền sĩ, chờ xong chuyện này,mời đạo trưởng không chê, quá bộ tới gia cư, cũng để ta nghe giáo hối.Vân Trung Tử thấy Trương Tử Tinh vẻ mặt tự tin, lại lễ phép cung kính, cũngkhông níu kéo, nhẹ gật đầu.Hai người vừa trao đổi mấy câu, truy binh đã xông tới trước mặt. Trần Cật chỉ vàoTrương Tử Tinh, hướng vị tướng cưới ngựa nói:Đại nhân, là hắn!.Võ tướng nhìn qua Trương Tử Tinh một lượt, thét hỏi:Ngươi là người nào, dámbao che cho nô lệ bỏ trốn khỏ phủ Phi Liêm đại phu, còn đánh bị thương gia tướngđại phu? Còn không mau bó tay chịu trói, nếu không chém đầu không tha.Trương Tử Tinh cũng không thèm nhìn võ tướng, quay ra một tên tùy tòng đánhmắt, tùy tòng liền bước lên hét lớn: Chớ có vô lễ! Thọ V ương Thiên Tuế tại đây,còn không mau xuống ngựa chịu tội!.Võ Tướng vừa nghe bốn chữ Thọ Vương Thiên Tuế, cả người rùng mình, nhìnlại trang phục trên người Trương Tử Tinh, mặc dù hoài nghi, nhưng thấy đốiphương không có vẻ gì sợ hãi khiến hắn rợn tóc gáy - tại Muội Ấp thành, có tênbình dân nào dám giả mạo đương kim tam điện hạ?Nam tử thân trần không ngờ tới ân nhân là Thọ Vương điện hạ, nhất thời ngâyngốc không nói nên lời. Vân Trung Tử lông mày nhướng lên, không khỏi nhìn kỹTrương Tử Tinh, một lời không nói.Tùy tòng thấy võ tướng nghi ngờ, quát to một tiếng, từ bên người rút ra một tấmkim bài giơ lên trước mặt võ tướng. Võ tướng chăm chú nhìn, chỉ thấy mặt trênkhắc ba chữ lớn Thọ Vương Phủ, không dám chậm trễ, vội vã xuống ngựa quỳlạy: mạt tướng Lý Uy, vừa được điều từ ải Đồng Quan về Muội Ấp nhận chứcphó tướng, không biết Thiên Tuế đại giá, xin người thứ tội!.Trần Cật còn đang dương dương đắc ý, nghe đến đối thủ chính là Thọ Vương,chính mình suýt chút n ữa còn hạ sát thủ, hai chân mềm nhũn, quỳ trên mặt đất, cảngười không ngừng run rẩy.Đồng Quan ? Trương Tử Tinh còn nhớ trong sách viết khi Hoàng Phi Hổ làmphản vượt năm ải, tại Đồng Quan suýt bị Trần Đồng dùng hỏa long đốt chết, bènhỏi: Tướng trấn thủ ải Đồng Quan có phải Trần Đồng ?Dạ đúng! Thiên Tuế anh minh !. Trần Đồng từng phạm sai lầm trong quân, thiếuchút bị phó soái Hoàng Phi Hổ chém đầu, gần đây mới đ ược điều tới ải ĐồngQuan. Lý Uy thấy hắn nói không sai, nào còn nửa điểm hoài nghi, trong bụngthầm chửi Trần Cật hại người, vội vã tìm đường lui:Vừa rồi tiểu tướng không trarõ, bị người này vu cáo, thiếu chút nguy hại Thiên Tuế, thật tội đáng muôn chết!.Trương Tử Tinh thầm than: cái gì là vu cáo đây? Nói vớ vẩn, vẫn là ai cầm quyềnthế, nắm tay lớn hơn chính là chân lý. Vì có Vân Trung T ử bên cạnh, hắn cũngkhông làm to chuyện, nói vài câu an lòng Lý Uy, quay sang Trần Cật mắng: Bổnđiện hạ cũng không làm khó loại hạ nhân như ngươi, t ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Điểm Tinh Linh vua trụ vương trụ vương chi ngạo truyện phong thần ngã vị trụ vương tác phẩm nước ngoàiTài liệu liên quan:
-
1,2,3 những cái chết bí ẩn
159 trang 15 0 0 -
NGÃ VỊ TRỤ VƯƠNG CHI NGẠO KHIẾU PHONG THẦN Chương 3
6 trang 15 0 0 -
Nhạc phẩm quốc tế nổi tiếng soạn cho ghitar
246 trang 13 0 0 -
NGÃ VỊ TRỤ VƯƠNG CHI NGẠO KHIẾU PHONG THẦN Chương 10
5 trang 12 0 0 -
NGÃ VỊ TRỤ VƯƠNG CHI NGẠO KHIẾU PHONG THẦN Chương 9
5 trang 11 0 0 -
NGÃ VỊ TRỤ VƯƠNG CHI NGẠO KHIẾU PHONG THẦN Chương 1
5 trang 11 0 0 -
NGÃ VỊ TRỤ VƯƠNG CHI NGẠO KHIẾU PHONG THẦN Chương 8
6 trang 10 0 0 -
NGÃ VỊ TRỤ VƯƠNG CHI NGẠO KHIẾU PHONG THẦN Chương 7
5 trang 10 0 0 -
NGÃ VỊ TRỤ VƯƠNG CHI NGẠO KHIẾU PHONG THẦN Chương 5
5 trang 9 0 0 -
NGÃ VỊ TRỤ VƯƠNG CHI NGẠO KHIẾU PHONG THẦN Chương 6
5 trang 9 0 0