Danh mục

NGÃ VỊ TRỤ VƯƠNG CHI NGẠO KHIẾU PHONG THẦN Chương 5

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 0.00 B      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

NGÃ VỊ TRỤ VƯƠNG CHI NGẠO KHIẾU PHONG THẦN Tác giả: Điểm Tinh Linh Chương 5: Thọ Vương, nhĩ đích lão bà ngã tiếp thu liễu(Thọ Vương, Lão bà của ngươi ta nhận! ) Trương Tử Tinh cự tuyệt đề nghị của Vân Trung Tử, nghiêm mặt nói:"Đạo trưởng xin chớ hiểu nhầm, không phải tiểu vương không bỏ được vinh hoa phú quý, mà là có ẩn tình, tiểu vương hôm nay trong chợ cứu được hai huynh muội kia, nhưng cũng chỉ cứu được hai người. Còn ngàn người, vạn người thậm chí rất nhiều người còn trong...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NGÃ VỊ TRỤ VƯƠNG CHI NGẠO KHIẾU PHONG THẦN Chương 5 NGÃ VỊ TRỤ VƯƠNG CHI NGẠO KHIẾU PHONG THẦN Tác giả: Điểm Tinh Linh Chương 5: Thọ Vương, nhĩ đích lão bà ngã tiếp thu liễu(Thọ Vương, Lão bà của ngươi ta nhận! )Trương Tử Tinh cự tuyệt đề nghị của Vân Trung Tử, nghi êm mặt nói:Đạo trưởngxin chớ hiểu nhầm, không phải tiểu vương không bỏ được vinh hoa phú quý, mà làcó ẩn tình, tiểu vương hôm nay trong chợ cứu được hai huynh muội kia, nh ưngcũng chỉ cứu được hai người. Còn ngàn người, vạn người thậm chí rất nhiều ngườicòn trong cảnh nguy nan, khổ sở vô cùng. Tiểu vương từng phát ra lời nguyện:Nếu may mắn kế thừa ngai báu, sẽ thực thi nhân chánh, cứu vạn dân thoát cảnhlầm than...nên đành phụ lòng yêu của đạo trưởng.Lời này chính khí lẫm nhiên, cũng có không ít phần thành thật. Vân Trung Tửnghe thấy, không khỏi bồi hồi:Điện hạ lòng chứa thiên hạ, yêu thương vạn dân,với chí lớn này, bần đạo dù để mất đồ đệ tốt, cũng thấy được an ủi.Dứt lời, Vân Trung Tử từ giỏ hoa lấy ra một khối ngọc bài hình vuông to bằng bàntay:Điện hạ và ta hôm nay gặp mặt, không trở thành sư đồ nhưng cũng là códuyên. Đồ vật này là ta năm xưa đi qua Tây Côn Lôn ngẫu nhiên gặp được, dùkhông được trường sinh, nhưng có thể tu thân luyện thể. Ta xem điện hạ ngườimang thần lực, lại chưa quen vận dụng, đặc ý mang sách này tặng ngài, nếuchuyên cần tu tập, sẽ sớm ngày thành tựu.Trương Tử Tinh giơ tay đón nhận ngọc bài, chỉ thấy mát lạnh vô cùng, cẩn thậnnhìn kĩ, trên bề mặt có hai chữ lớn:Chiến Hồn!.Hắn lật sang mặt sau, phát hiện không còn chữ nào khác, không khỏi nghi hoặc,chẳng nhẽ đây làsách mà Vân Trung Tử nói sao?Vân Trung Tử nhìn ra ý hắn, cười nói:sách này vốn có cấm chế, bần đạo đã sớmphá giải, điện hạ chỉ cần nhờ kĩ pháp quyết bần đạo truyền cho l à có thể xem đượcảo diệu bên trong.Vân Trung Tử nói xong, truyền cho hắn một bộ khẩu quyết tĩnh tâm ngưng thần,cũng không tiếp tục ở lại, cáo từ mà đi. Trương Tử Tinh có ý giữ chân gạt thêmvài chỗ tốt, nhưng Vân Trung Tử một mực từ chối, đành tự thân đưa tiễn ra ngoàiThọ Vương Phủ.Tiễn Vân Trung Tử rời đi, Trương Tử Tinh đang muốn tìm hiểu ảo diệu trongngọc bài, bỗng thấy hai vị phu nhân Kh ương thị cùng Dương thị từ đằng xa bướctới. Khương thị là chánh thê của Thọ Vương, tên gọi Khương Văn Sắc, 22 tuổi,xuất thân hiển hách, chính là con gái Nam Bá Hầu Khương Hoàn Sở, tuy đã sinhhai con, song thân hình vẫn thon thả, da thịt như ngọc hết sức mê người. Vị thê tửcòn lại, Dương Cửu cũng là nhà gia thế, kém Khương thị ba tuổi, cũng vô cùngxinh đẹp, tính cách hiền hòa.Thời gian vừa qua, Trương Tử Tinh một mực kiếm cớ bệnh tình chưa khỏi tránhné hai vị thê tửpháp định này, không dám tiếp xúc qua. Lúc đầu hắn là sợ ngườigần gũi Thọ Vương phát hiện sơ hở, lại còn phải nhận hai ngườixa lạ, trong lòngcó chút không quen. Mà theobệnh tình khôi phục, chuyện này cũng không e ngạinữa, nhưng lại buồn bã thân phận hôn quânmất nước này. Mà nhân sinh vô cùngkì diệu, nói chuyện vài câu với một tên nô đãi lại có thể khiến tâm bệnh củaTrương Tử Tinh không thuốc mà khỏi, ý chí trở lại, giống như một loại Phật phápthường gọi,đốn ngộ.Từ hôm nay trở đi, Trương Tử Tinh mới chính thứctrọng sinh, chuyện quá khứ,gồm cả ái luyến và tư niệm với Vũ Tiên, hết thảy chôn sâu tận đáy lòng, do dựtrước đây cũng không còn tồn tại, hắn lại trở thành Trương Tử Tinh của ngày xưangang tàng, bướng bỉnh, không bao giờ chịu bỏ cuộc, không tiếc hết thảy đều phảicùngthiên mệnh đánh một trận.Hai nữ nhìn thấy Trương Tử Tinh, vội bước tới. Khương thị thần sắc khẩn trươngbước nhanh hỏi:Điện hạ, vừa nghe người trong chợ cùng kẻ khác va chạm bịthương, còn mời thái y chữa trị, không biết thương thế thế nào?Lúc này Trương Tử Tinh mới nhớ ra trên vai hình như bị thương nhẹ, thấy hainàng vẻ mặt lo lắng, cười mang chuyện xảy ra nói qua một chút. Khương thị vàDương thị biết gọi thái y tới là để chữa trị cho nữ hài, mới thờ dài nhẹ nhõm.Điện hạ, vết thương trên vai xem ra không nhẹ, hay là gọi thái y đến coi xem.Dương thị tinh ý, nhìn ra vết rách cùng vệt máu trên vai áo hắn - Trương Tử Tinhvừa về phủ là ngồi nói chuyện với Vân Trung Tử, đâu đã có thời gian thay y phục.Không sao, vết thương ngoài da thôi, lúc ở chợ đã băng bó rồi, phu nhân khôngcần lo lắng. Trương Tử Tinh thuận miệng trả lời vài câu, hắn bây giờ đang muốntìm chỗ yên tĩnh nghiên cứu tấm ngọc bài Chiến Hồn vừa được tặng này.Khương thị và Dương thị nghe thấy vết thương chỉ là đơn giản băng bó qua, làmsao chịu nghe, kiên trì đòi xem lại, Trương Tử Tinh từ chối không được, đànhnghe theo.Trương Tử Tinh thấy bài trí xung quanh trang nhã, lòng đột ngột khẩn trương, hóara đây chính là khuê phòng của Khương thị. Thấy Khương, Dương hai ngườimang thảo dược, quần áo lại, vội nói:cái này...để hạ nhân làm là được rồi...Bọn hạ nhân tay chân luống cuống, không biết nặng nhẹ, thiếp l àm sao an tâm...Khương thị nói xong b ...

Tài liệu được xem nhiều: