Nghiên cứu sự phát triển chiều cao của học sinh trường tiểu học Ngự Bình thành phố Huế khoá 1998 - 2003
Số trang: 6
Loại file: doc
Dung lượng: 183.00 KB
Lượt xem: 8
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Để góp phần tìm hiểu thêm tình trạng phát triển chiều cao ở trẻ em, các tác giả tiến hành đề tài: “Nghiên cứu sự phát triển chiều cao của học sinh Trường tiểu học Ngự Bình thành phố Huế khóa 1998-2003” nhằm mục tiêu: đánh giá sự phát triển chiều cao của học sinh qua 5 năm theo dõi.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nghiên cứu sự phát triển chiều cao của học sinh trường tiểu học Ngự Bình thành phố Huế khoá 1998 - 2003 TẠP CHÍ KHOA HỌC, Đại học Huế, Số 24, 2004 NGHIÊN CỨU SỰ PHÁT TRIỂN CHIỀU CAO CỦA HỌC SINH TRƯỜNG TIỂU HỌC NGỰ BÌNH THÀNH PHỐ HUẾ KHOÁ 1998 2003 Phạm Văn Lình, Trần Thị Lợi, Trần Đức Lai Trường Đại học Y khoa, Đại học Huế ĐẶT VẤN ĐỀ Phần lớn các thông tin về sự tăng trưởng thể lực và tình trạng dinh dưỡng của trẻ em thường được thực hiện bằng nghiên cứu cắt ngang. Tuy nhiên, loại nghiên cứu này không thể theo dõi được tình trạng phát triển thể lực dinh dưỡng ở cộng đồng, không cung cấp được những thông tin về sự phát triển thể lực của từng cá thể, thời điểm bắt đầu và tốc độ tăng trưởng, những vấn đề liên quan đến phát triển thể lực và dinh dưỡng của con người. Các thông tin này chỉ có thể phát hiện được qua nghiên cứu dọc [7]. Các dữ liệu theo dõi dọc còn giúp ta chứng minh được động lực, bản chất tuần tự của sự tăng trưởng [8]. Để góp phần tìm hiểu thêm tình trạng phát triển chiều cao ở trẻ em, chúng tôi tiến hành đề tài: “Nghiên cứu sự phát triển chiều cao của học sinh Trường tiểu học Ngự Bình thành phố Huế khoá 19982003” nhằm mục tiêu: đánh giá sự phát triển chiều cao của học sinh qua 5 năm theo dõi. ĐỐI TƯỢNG VÀ PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU 1. Đối tượng nghiên cứu Gồm 156 học sinh của khoá 19982002 học tại Trường tiểu học Ngự Bình thành phố Huế (TTHNB), với tiêu chuẩn được chọn như sau: Các học sinh tuổi từ 6 đến 10 tuổi. Được theo dõi chiều cao liên tục trong 5 năm. Không mắc các dị tật bẩm sinh. 2. Phương pháp nghiên cứu 2.1. Thiết kế nghiên cứu: Nghiên cứu theo dõi trong 5 năm từ năm 1998 đến 2002. 2.2. Cỡ mẫu nghiên cứu: Đầu vào của học sinh khóa 1998 2003 có 156 em. Sau khi chọn theo tiêu chuẩn trên, số học sinh được đưa vào mẫu nghiên cứu là 120 em. 2.3. Vật liệu nghiên cứu: bộ thước đo chiều cao của Bộ môn Giải phẫu học Trường Đại học Y khoa Huế có độ chia tới mm với sai số là 1cm, các dụng cụ này đã được chuẩn hóa và được Tiểu ban nhân trắc của chương trình điều tra cơ bản hằng 43 số sinh học người Việt Nam thông qua năm 1997. Sử dụng bộ thước đo này trong suốt 5 năm. 2.4. Phương thức tiến hành 2.4.1. Cách tính tuổi: tuổi của trẻ được tính quy về tháng hay năm gần nhất được dùng trong các tài liệu của Tổ chức Y tế Thế giới và ở nước ta [1], [4], [12]. 2.4.2. Cách đo: Được tiến hành tại TTHNB vào tháng 10 hằng năm. Đo chiều cao đứng theo kỹ thuật nhân trắc học hiện hành [2], [12]: Khi đo, trẻ không mang giày dép, đứng chân không, quay lưng về thước đo. Chiều cao đứng được đo từ mặt đất lên đến đỉnh đầu, đối tượng được đo ở trong tư thế đứng nghiêm, mắt nhìn thẳng và cho 4 điểm chẩm, lưng, mông và gót chạm vào thước đo, đuôi mắt và lỗ tai ngoài nằm trên một đường thẳng nằm ngang. Đọc kết quả, ghi số centimet và sử dụng một số lẻ. 2.4.3. Xác định các biến số Tuổi và giới của trẻ Sự tăng trưởng chiều cao: chiều cao được đo để đánh giá tốc độ tăng trưởng ở các giai đoạn khác nhau qua 5 năm theo dõi. 3. Xử lý số liệu: sử dụng phần mềm EPI INFO 2000 và phần mềm SPSS 9.0, với các phương pháp thống kê y học trong xử lý và phân tích kết quả. KẾT QUẢ VÀ BÀN LUẬN 1. Sự phát triển chiều cao đứng của học sinh khoá 19982002 trường tiểu học Ngự Bình thành phố Huế Bảng 1: Sự phát triển chiều cao đứng theo tuổi của học sinh Tuổi (năm) Số lượng học sinh Chiều cao (cm) Tổn 6 7 8 9 10 g 129,6 111,08 116,02 120,31 125,35 7 X SD 4,74 4,30 4,20 4,30 4,89 ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nghiên cứu sự phát triển chiều cao của học sinh trường tiểu học Ngự Bình thành phố Huế khoá 1998 - 2003 TẠP CHÍ KHOA HỌC, Đại học Huế, Số 24, 2004 NGHIÊN CỨU SỰ PHÁT TRIỂN CHIỀU CAO CỦA HỌC SINH TRƯỜNG TIỂU HỌC NGỰ BÌNH THÀNH PHỐ HUẾ KHOÁ 1998 2003 Phạm Văn Lình, Trần Thị Lợi, Trần Đức Lai Trường Đại học Y khoa, Đại học Huế ĐẶT VẤN ĐỀ Phần lớn các thông tin về sự tăng trưởng thể lực và tình trạng dinh dưỡng của trẻ em thường được thực hiện bằng nghiên cứu cắt ngang. Tuy nhiên, loại nghiên cứu này không thể theo dõi được tình trạng phát triển thể lực dinh dưỡng ở cộng đồng, không cung cấp được những thông tin về sự phát triển thể lực của từng cá thể, thời điểm bắt đầu và tốc độ tăng trưởng, những vấn đề liên quan đến phát triển thể lực và dinh dưỡng của con người. Các thông tin này chỉ có thể phát hiện được qua nghiên cứu dọc [7]. Các dữ liệu theo dõi dọc còn giúp ta chứng minh được động lực, bản chất tuần tự của sự tăng trưởng [8]. Để góp phần tìm hiểu thêm tình trạng phát triển chiều cao ở trẻ em, chúng tôi tiến hành đề tài: “Nghiên cứu sự phát triển chiều cao của học sinh Trường tiểu học Ngự Bình thành phố Huế khoá 19982003” nhằm mục tiêu: đánh giá sự phát triển chiều cao của học sinh qua 5 năm theo dõi. ĐỐI TƯỢNG VÀ PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU 1. Đối tượng nghiên cứu Gồm 156 học sinh của khoá 19982002 học tại Trường tiểu học Ngự Bình thành phố Huế (TTHNB), với tiêu chuẩn được chọn như sau: Các học sinh tuổi từ 6 đến 10 tuổi. Được theo dõi chiều cao liên tục trong 5 năm. Không mắc các dị tật bẩm sinh. 2. Phương pháp nghiên cứu 2.1. Thiết kế nghiên cứu: Nghiên cứu theo dõi trong 5 năm từ năm 1998 đến 2002. 2.2. Cỡ mẫu nghiên cứu: Đầu vào của học sinh khóa 1998 2003 có 156 em. Sau khi chọn theo tiêu chuẩn trên, số học sinh được đưa vào mẫu nghiên cứu là 120 em. 2.3. Vật liệu nghiên cứu: bộ thước đo chiều cao của Bộ môn Giải phẫu học Trường Đại học Y khoa Huế có độ chia tới mm với sai số là 1cm, các dụng cụ này đã được chuẩn hóa và được Tiểu ban nhân trắc của chương trình điều tra cơ bản hằng 43 số sinh học người Việt Nam thông qua năm 1997. Sử dụng bộ thước đo này trong suốt 5 năm. 2.4. Phương thức tiến hành 2.4.1. Cách tính tuổi: tuổi của trẻ được tính quy về tháng hay năm gần nhất được dùng trong các tài liệu của Tổ chức Y tế Thế giới và ở nước ta [1], [4], [12]. 2.4.2. Cách đo: Được tiến hành tại TTHNB vào tháng 10 hằng năm. Đo chiều cao đứng theo kỹ thuật nhân trắc học hiện hành [2], [12]: Khi đo, trẻ không mang giày dép, đứng chân không, quay lưng về thước đo. Chiều cao đứng được đo từ mặt đất lên đến đỉnh đầu, đối tượng được đo ở trong tư thế đứng nghiêm, mắt nhìn thẳng và cho 4 điểm chẩm, lưng, mông và gót chạm vào thước đo, đuôi mắt và lỗ tai ngoài nằm trên một đường thẳng nằm ngang. Đọc kết quả, ghi số centimet và sử dụng một số lẻ. 2.4.3. Xác định các biến số Tuổi và giới của trẻ Sự tăng trưởng chiều cao: chiều cao được đo để đánh giá tốc độ tăng trưởng ở các giai đoạn khác nhau qua 5 năm theo dõi. 3. Xử lý số liệu: sử dụng phần mềm EPI INFO 2000 và phần mềm SPSS 9.0, với các phương pháp thống kê y học trong xử lý và phân tích kết quả. KẾT QUẢ VÀ BÀN LUẬN 1. Sự phát triển chiều cao đứng của học sinh khoá 19982002 trường tiểu học Ngự Bình thành phố Huế Bảng 1: Sự phát triển chiều cao đứng theo tuổi của học sinh Tuổi (năm) Số lượng học sinh Chiều cao (cm) Tổn 6 7 8 9 10 g 129,6 111,08 116,02 120,31 125,35 7 X SD 4,74 4,30 4,20 4,30 4,89 ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Nghiên cứu sự phát triển chiều cao Phát triển chiều cao Chăm sóc trẻ em Phát triển thể lực Dinh dưỡng trẻ em Sự tăng trưởng chiều caoTài liệu liên quan:
-
Phương pháp phát hiện sớm tật ở mắt ở trẻ
5 trang 203 0 0 -
4 trang 145 0 0
-
Giáo trình Nhi khoa - ĐH Y Dược
139 trang 116 0 0 -
Giáo trình Dinh dưỡng trẻ em (in lần thứ sáu): Phần 1
100 trang 59 0 0 -
Giáo trình Nhi khoa (Tập 1): Phần 1
50 trang 57 0 0 -
Công tác chăm sóc - giáo dục trẻ em: Phần 2
89 trang 49 0 0 -
Khi nào nên tập cho bé đánh răng
3 trang 45 0 0 -
Cách nuôi dạy khả năng trí tuệ của trẻ
0 trang 44 0 0 -
Giáo trình Dinh dưỡng trẻ em (in lần thứ sáu): Phần 2
45 trang 44 0 0 -
Lưu ý lựa chọn bột ngũ cốc cho con
5 trang 42 0 0