Nghinh Xuân Viên
Số trang: 30
Loại file: pdf
Dung lượng: 260.38 KB
Lượt xem: 13
Lượt tải: 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Nghinh Xuân viện tọa lạc trên triền đồi thoai thoải, nép mình dưới những tàn cây rậm lá, vừa kín đáo vừa thơ mộng, và tuy tọa lạc giữa Tây Thành Bắc Kinh, nhưng lại không nằm trong khu phố ồn ào náo nhiệt, nên rất tiện cho các hàng vương tôn công tử âm thầm tìm đến hưởng thú phong lưu.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nghinh Xuân ViênNghinh Xuân ViênNghinh Xuân viện tọa lạc trên triền đồi thoai thoải, nép mình dưới những tàn câyrậm lá, vừa kín đáo vừa thơ mộng, và tuy tọa lạc giữa Tây Thành Bắc Kinh, nhưnglại không nằm trong khu phố ồn ào náo nhiệt, nên rất tiện cho các hàng vương tôncông tử âm thầm tìm đến hưởng thú phong lưu. Đoàn kiều nữ của Viện toàn lànhững người đẹp hương sắc tuyệt vời, tài nghệ đa dạng, và đặc biệt nhất phải kểđến nàng Tống Liên Hương, người được tôn là đệ nhất ca kỹ của thành Bắc Kinh.Tao nhân thuộc hạng hào phóng sang trọng phải bách hẹn trước mới mong đượcnàng tiếp đón. Nàng duyên dáng thùy mị dù chưa phải là hạng sắc sảo tuyệt trần,nàng cũng không điêu luyện các nghệ thuật ái ân, nhưng nàng lại ngầm quyến rủbởi hơi thở thoảng hương thơm hoa sen và âm thanh giọng nói êm ái ngọt ngào, lờica thánh thót du dương khiến cho khách mê mẩn tâm thần, chỉ muốn gần gũi vớinàng để nghe thanh âm tuyệt vời của nàng thỏ thẻ bên tai. Do đó, khách cầu cạnhnàng không hẳn nhằm mua vui xác thịt, mà đôi khi chỉ tìm những giây phút mạnđàm tao nhã, nâng tách trà và nghe nàng ca một khúc hành vân lưu thủy hay ngâmnga một áng thơ Đường. Hồ thuận An, vị thái thú trấn giữ ải Nhạn Quan và Ngũ Đài sơn, nhân chuyến vềBắc Kinh triều bái thánh thượng đã giả dạng thường dân đến Nghinh Xuân việnmột lần, thượng quan lưu lại hàng giờ chỉ để trà đàm và nghe Liên Hương ngâmkhúc Tỳ bà Hành của Bạch cư Dị và Phong kiều dạï bạc của Trương Kế mà thôi.Không ngờ, nay thái thú lại phái thuộc hạ đến thương lượng với bà chủ để chuộcnàng ra khỏi viện, đưa về doanh trại hầu sớm hôm gần gũi. Nể trọng bực quyềnthế, chủ nhân viện Nghinh Xuân không dám khước từ, còn thân phận bèo bọt củangười kỹ nữ thì đâu có quyền góp ý. Thế là Liên Hương phải cấp tốc gói ghémhành trang, để sẵn sàng theo đoàn tùy tùng lên đường ngày hôm sau. Chuẩn bị ra đimà lòng dạ nàng hoang mang cùng cực nên thỉnh thoảng nàng lại buông tiếng thởdài não nuột. Trong thời gian ngắn, nàng phải rời bỏ ngôi kỹ viện quen thuộc, bỏbạn bè thân thiết, sao chẳng khỏi bùi ngùi tất dạ. Nàng thơ thẩn dạo quanh khuvườn, luyến tiếc ngắm nhìn từng cụm hoa, bụi kiểng... và cuối cùng thả tầm mắthướng về những cụm mây trắng nổi trên bầu trời xanh lợ Nhìn áng mây bình bồngtrôi lang thang vô định rồi tan loãng dần trong không gian, nàng bỗng liên tưởngđến cuộc đời trôi nổi của mình, chẳng biết sẽ trôi giạt về đâu. Liên Hương vốnthuộc gia đình cầm ca khá giả tại huyện Vĩnh Châu, từ thuở ấu thơ sớm đã đượctrau chuốt nghệ thuật ca ngâm, nàng bẩm sinh có trí nhớ đặc biệt học thuộc làu làucác áng văn chương thi phú nổi danh, nên tao nhân mặc khách muốn thưởng thứcthể thơ nào cũng toại nguyện. Năm 15 tuổi, cha mẹ nàng sớm chiều bạo bệnh quađời, thân gái cô đơn bị đời đẩy đưa rơi vào bẫy rập sở khanh rồi bị bán vào kỹ viện.Tài nghệ ca ngâm của nàng khiến cho viên tri huyện sở tại là Âu Dương Vĩnh Thúcđộng lòng mua về làm nàng hầu. Tấm thân liễu yếu tưởng như đã tạm có chỗnương thân, không ngờ nàng gặp phải phu nhân Âu Dương ghen tuông nghiệt ngã,sai khiến hành hạ như kẻ tôi đòi, rồi đem bán nàng cho một kỹ viện xa xôi, tuyệtđối không dành cho viên tri huyện hảo ngọt một cơ hội lui tới. Tấm thân bầm dậptrôi nổi từ nơi nầy sang nơi khác, bị các mụ tú bà bóc lột, chà đạp rẻ rúng chẳngchút tiếc thương. Thời may, chủ nhân viện Nghinh Xuân khám phá được điểm quyến rủ của nàng,bèn mua về Bắc Kinh, truyền dạy thêm vài bí quyết để thành danh như ngày naỵLiên Hương đã có kinh nghiệm đắng cay về thân phận hầu thiếp, nên dẫu được Hồtướng quân ra tay cứu vớt thoát kiếp kỹ nữ mà lòng lại bối rối bất an. Thân phận kỹnữ bọt bèo, ai lại không mơ thoát khỏi số kiếp hẩm hiu nầy, nhưng nàng chỉ mơmột mái gia đình tầm thường mà hạnh phúc, chớ nào cầu mong cảnh làm hầu thiếpcho các bậc quyền quí, tuy được sống trong nhung lụa mà bất trắc hung hiểm khóước lường. Liên Hương lại hoàn toàn chẳng hiểu biết gì về Hồ thái thú: tánh tìnhđức độ của người ra sao? quan mua nàng về làm hầu thiếp hay làm ca nhỉ phu nhâncủa người có sống trong doanh trại không và tánh nết bà như thế nào? Bao nỗikhắc khoải đó cứ ám ảnh nàng không nguôi trong suốt cuộc hành trình, nàng toanmở lời dò hỏi đám tùy tùng mấy lần nhưng rụt rè rồi nín lặng. Khi đoàn ngựa xe đingang ngọn Hằng sơn, giữa chốn núi rừng hoang vu Liên Hương bỗng thấy xuấthiện ngôi chùa Huyền Không ẩn khuất trong mây “huyền bí có có không không”như một bức tranh chạm nổi màu sắc linh động vĩ đại trải dài trên triền núi, nàngbỗng sinh lòng quy ngưỡng nên yêu cầu dừng lại để chiêm bái. Liên Hương đặttừng bước chân run rẩy trên chiếc cầu treo lắt lẻo để vượt qua khe suối đến chânnúi, rồi leo hàng trăm nấc thang đá, mới lên được tiền điện. Chùa lợp ngói ốngxanh, mái uốn cong, dựng trên sàn gỗ ép sát vào những chỗ lõm của vách đá. Chùacó rất nhiều điện, điện bé nhỏ, chỉ vừa đủ cho chừng hai Phật tử lễ bái; điện nầynối tiếp viện kh ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nghinh Xuân ViênNghinh Xuân ViênNghinh Xuân viện tọa lạc trên triền đồi thoai thoải, nép mình dưới những tàn câyrậm lá, vừa kín đáo vừa thơ mộng, và tuy tọa lạc giữa Tây Thành Bắc Kinh, nhưnglại không nằm trong khu phố ồn ào náo nhiệt, nên rất tiện cho các hàng vương tôncông tử âm thầm tìm đến hưởng thú phong lưu. Đoàn kiều nữ của Viện toàn lànhững người đẹp hương sắc tuyệt vời, tài nghệ đa dạng, và đặc biệt nhất phải kểđến nàng Tống Liên Hương, người được tôn là đệ nhất ca kỹ của thành Bắc Kinh.Tao nhân thuộc hạng hào phóng sang trọng phải bách hẹn trước mới mong đượcnàng tiếp đón. Nàng duyên dáng thùy mị dù chưa phải là hạng sắc sảo tuyệt trần,nàng cũng không điêu luyện các nghệ thuật ái ân, nhưng nàng lại ngầm quyến rủbởi hơi thở thoảng hương thơm hoa sen và âm thanh giọng nói êm ái ngọt ngào, lờica thánh thót du dương khiến cho khách mê mẩn tâm thần, chỉ muốn gần gũi vớinàng để nghe thanh âm tuyệt vời của nàng thỏ thẻ bên tai. Do đó, khách cầu cạnhnàng không hẳn nhằm mua vui xác thịt, mà đôi khi chỉ tìm những giây phút mạnđàm tao nhã, nâng tách trà và nghe nàng ca một khúc hành vân lưu thủy hay ngâmnga một áng thơ Đường. Hồ thuận An, vị thái thú trấn giữ ải Nhạn Quan và Ngũ Đài sơn, nhân chuyến vềBắc Kinh triều bái thánh thượng đã giả dạng thường dân đến Nghinh Xuân việnmột lần, thượng quan lưu lại hàng giờ chỉ để trà đàm và nghe Liên Hương ngâmkhúc Tỳ bà Hành của Bạch cư Dị và Phong kiều dạï bạc của Trương Kế mà thôi.Không ngờ, nay thái thú lại phái thuộc hạ đến thương lượng với bà chủ để chuộcnàng ra khỏi viện, đưa về doanh trại hầu sớm hôm gần gũi. Nể trọng bực quyềnthế, chủ nhân viện Nghinh Xuân không dám khước từ, còn thân phận bèo bọt củangười kỹ nữ thì đâu có quyền góp ý. Thế là Liên Hương phải cấp tốc gói ghémhành trang, để sẵn sàng theo đoàn tùy tùng lên đường ngày hôm sau. Chuẩn bị ra đimà lòng dạ nàng hoang mang cùng cực nên thỉnh thoảng nàng lại buông tiếng thởdài não nuột. Trong thời gian ngắn, nàng phải rời bỏ ngôi kỹ viện quen thuộc, bỏbạn bè thân thiết, sao chẳng khỏi bùi ngùi tất dạ. Nàng thơ thẩn dạo quanh khuvườn, luyến tiếc ngắm nhìn từng cụm hoa, bụi kiểng... và cuối cùng thả tầm mắthướng về những cụm mây trắng nổi trên bầu trời xanh lợ Nhìn áng mây bình bồngtrôi lang thang vô định rồi tan loãng dần trong không gian, nàng bỗng liên tưởngđến cuộc đời trôi nổi của mình, chẳng biết sẽ trôi giạt về đâu. Liên Hương vốnthuộc gia đình cầm ca khá giả tại huyện Vĩnh Châu, từ thuở ấu thơ sớm đã đượctrau chuốt nghệ thuật ca ngâm, nàng bẩm sinh có trí nhớ đặc biệt học thuộc làu làucác áng văn chương thi phú nổi danh, nên tao nhân mặc khách muốn thưởng thứcthể thơ nào cũng toại nguyện. Năm 15 tuổi, cha mẹ nàng sớm chiều bạo bệnh quađời, thân gái cô đơn bị đời đẩy đưa rơi vào bẫy rập sở khanh rồi bị bán vào kỹ viện.Tài nghệ ca ngâm của nàng khiến cho viên tri huyện sở tại là Âu Dương Vĩnh Thúcđộng lòng mua về làm nàng hầu. Tấm thân liễu yếu tưởng như đã tạm có chỗnương thân, không ngờ nàng gặp phải phu nhân Âu Dương ghen tuông nghiệt ngã,sai khiến hành hạ như kẻ tôi đòi, rồi đem bán nàng cho một kỹ viện xa xôi, tuyệtđối không dành cho viên tri huyện hảo ngọt một cơ hội lui tới. Tấm thân bầm dậptrôi nổi từ nơi nầy sang nơi khác, bị các mụ tú bà bóc lột, chà đạp rẻ rúng chẳngchút tiếc thương. Thời may, chủ nhân viện Nghinh Xuân khám phá được điểm quyến rủ của nàng,bèn mua về Bắc Kinh, truyền dạy thêm vài bí quyết để thành danh như ngày naỵLiên Hương đã có kinh nghiệm đắng cay về thân phận hầu thiếp, nên dẫu được Hồtướng quân ra tay cứu vớt thoát kiếp kỹ nữ mà lòng lại bối rối bất an. Thân phận kỹnữ bọt bèo, ai lại không mơ thoát khỏi số kiếp hẩm hiu nầy, nhưng nàng chỉ mơmột mái gia đình tầm thường mà hạnh phúc, chớ nào cầu mong cảnh làm hầu thiếpcho các bậc quyền quí, tuy được sống trong nhung lụa mà bất trắc hung hiểm khóước lường. Liên Hương lại hoàn toàn chẳng hiểu biết gì về Hồ thái thú: tánh tìnhđức độ của người ra sao? quan mua nàng về làm hầu thiếp hay làm ca nhỉ phu nhâncủa người có sống trong doanh trại không và tánh nết bà như thế nào? Bao nỗikhắc khoải đó cứ ám ảnh nàng không nguôi trong suốt cuộc hành trình, nàng toanmở lời dò hỏi đám tùy tùng mấy lần nhưng rụt rè rồi nín lặng. Khi đoàn ngựa xe đingang ngọn Hằng sơn, giữa chốn núi rừng hoang vu Liên Hương bỗng thấy xuấthiện ngôi chùa Huyền Không ẩn khuất trong mây “huyền bí có có không không”như một bức tranh chạm nổi màu sắc linh động vĩ đại trải dài trên triền núi, nàngbỗng sinh lòng quy ngưỡng nên yêu cầu dừng lại để chiêm bái. Liên Hương đặttừng bước chân run rẩy trên chiếc cầu treo lắt lẻo để vượt qua khe suối đến chânnúi, rồi leo hàng trăm nấc thang đá, mới lên được tiền điện. Chùa lợp ngói ốngxanh, mái uốn cong, dựng trên sàn gỗ ép sát vào những chỗ lõm của vách đá. Chùacó rất nhiều điện, điện bé nhỏ, chỉ vừa đủ cho chừng hai Phật tử lễ bái; điện nầynối tiếp viện kh ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
tình yêu bất hủ tình yêu đôi lứa giấc mơ tình đầu kỉ niệm yêu trái tim màu hồng con đường tình yêu dấuGợi ý tài liệu liên quan:
-
15 trang 33 0 0
-
Những câu nói tiếng Anh bất hủ về tình yêu
6 trang 29 0 0 -
Bốn điều cần lưu ý khi tiếp đãi bạn trai.
3 trang 27 0 0 -
24 trang 26 0 0
-
Giáo dục giới tính với 100 câu hỏi
29 trang 25 0 0 -
14 trang 24 0 0
-
9 trang 24 0 0
-
'Hành trang' cho nam giới đi tán gái
5 trang 24 0 0 -
10 trang 23 0 0
-
24 trang 23 0 0
-
3 trang 23 0 0
-
23 trang 23 0 0
-
23 trang 23 0 0
-
20 trang 23 0 0
-
Chinh phục nàng từ những điều rất nhỏ
4 trang 22 0 0 -
7 trang 22 0 0
-
16 trang 22 0 0
-
11 trang 22 0 0
-
12 trang 21 0 0
-
4 trang 21 0 0