Ngọt ngào và cay đắng
Số trang: 6
Loại file: pdf
Dung lượng: 171.78 KB
Lượt xem: 7
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
1. Cô nhấp một ngụm cà phê nhỏ. Đắng chát. Mỗi khi nhớ về anh, cô đều thấy vị đắng trên đầu lưỡi mình. Một ngày, hai ngày. Một tháng, hai tháng. Một năm, nhiều năm… Vị đắng đó vẫn chẳng hề thay đổi. Nhưng rốt cuộc thì cô cũng sẽ chẳng thể nhớ anh lâu hơn được. Chỉ còn mười phút nữa thôi là đến giờ hẹn của hai người, cuộc gặp mặt đầu tiên sau bao năm xa cách, ở trong chính quán cà phê mà cả hai từng vẫn hẹn nhau sau giờ tan lớp. Cô đã...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ngọt ngào và cay đắng Ngọt ngào và cay đắng1. Cô nhấp một ngụm cà phê nhỏ. Đắng chát. Mỗi khi nhớ về anh, cô đều thấy vịđắng trên đầu lưỡi mình. Một ngày, hai ngày. Một tháng, hai tháng. Một năm,nhiều năm… Vị đắng đó vẫn chẳng hề thay đổi.Nhưng rốt cuộc thì cô cũng sẽ chẳng thể nhớ anh lâu hơn được. Chỉ còn mười phútnữa thôi là đến giờ hẹn của hai người, cuộc gặp mặt đầu tiên sau bao năm xa cách,ở trong chính quán cà phê mà cả hai từng vẫn hẹn nhau sau giờ tan lớp.Cô đã không còn là cô nữ sinh hay cười thuở trước, vậy mà sâu trong tâm trí, cô lạikhao khát được thấy chàng thanh niên ngày xưa xuất hiện trước mắt mình.Điều đó nghe thật mâu thuẫn, nhưng đâu phải là không có cơ sở? Những đứa bạnngày xưa giờ đã lớn, đi làm, có đứa lập gia đình hẳn hoi, vậy mà trong mắt cô,chẳng có ai thay đổi. Thảng hoặc, khi so sánh những bức ảnh ngày trước với hiệntại, cô mới nhận ra rằng tất cả đều đã khác.Một chút nữa thôi, khi anh bước đến và chào cô, có lẽ cô sẽ cảm thấy tim mình đậpnhanh như lúc trước, anh thuở ấy và bây giờ vì vậy chẳng khác gì nhau. Cô cũngchẳng giữ bức ảnh nào của anh để so sánh, vậy nên không cần lo lắng chuyện mìnhcảm thấy rằng anh quá đỗi xa lạ. Cô tin tưởng điều đó.2. Anh nhìn thật chăm chú vào bức hình người thiếu nữ mình đang cầm trên tay.Người con gái đáng yêu trong ảnh đang cầm một cây kem vani, thứ mà cô luônchọn mỗi khi đến quán cà phê quen của hai người. Thời gian trôi qua tựa như mộtgiấc mơ. Những kí ức ngọt ngào thời học sinh vẫn còn lưu giữ trong trí não anh, vàmỗi khi nhớ đến dù chỉ một chi tiết về cô, tất cả lại dâng lên như một cơn sóng.Anh mong được gặp cô biết bao.Cô bây giờ thế nào? Có lẽ sẽ khác lắm, không còn là cô bé thích ăn kem và hờn dỗianh như ngày trước. Nhưng chính điều đó lại càng khiến anh muốn gặp lại cô. Đểthấy sự đổi khác. Để nhận ra những hồi ức về cô là mấy đợt sóng nhỏ chỉ đủ đểlàm dịu đi cơn khát của trái tim anh, và khi được tận mắt nhìn thấy cô thì cũng làlúc anh cảm thấy sự chờ đợi của mình không hề vô nghĩa.Anh giữ rất nhiều ảnh của cô. Một chốc nữa, khi anh gặp cô ở nơi hẹn, những tấmảnh này sẽ giúp anh nhớ ra mình đã mong cô đến thế nào. Cô sẽ hiện ra, khác biệt,nhưng vẫn là cô, người con gái ngọt ngào trong trái tim anh.3. Cô đợi mãi mà vẫn chưa thấy anh đâu. Thời học trò, cô đã cho anh leo cây, chờdài cổ mãi. Có lần anh từng dọa cô rằng anh sẽ để cô phải chờ anh nếu cô cứ xàigiờ dây thun như vậy, nhưng cô vẫn chứng nào tật nấy. Ngày xưa, anh đã không cócơ hội làm điều đó nên bây giờ, có lẽ anh đang muốn “trả thù” cô đây mà. Tốt thôi,cô sẽ giận dỗi, sẽ đấm thùm thụp vào lưng anh…Cô nhấp thêm ngụm cà phê nữa. Cô đang nhớ anh. Và sự thật là anh vẫn chưa đến.4. Anh không nhìn thấy cô ở đâu cả. Đã quá giờ hẹn rồi mà? Chẳng lẽ cô vẫn trễgiờ như hồi trước hay sao? Anh bắt đầu đi tìm cô. Không thể nào có chuyện đó, đãlâu rồi không gặp nhau, chắc chắn cô cũng háo hức như anh và không thể đếnmuộn.Sau một hồi tìm kiếm trong quán, anh ngao ngán ngồi phịch xuống chiếc bàn kê sátcửa sổ, chỗ mà anh và cô vẫn chọn. Đưa tay vào túi, anh rút ra bức hình của cô vànhìn lần nữa. Chẳng ai ở đây có vẻ là cô cả. Cô đã thay đổi khác đến mức anhkhông thể nhận ra ư?Có thể vậy, có thể là không. Dẫu sao anh cũng vẫn đang chờ cô. Và tự hỏi đâu làbóng hình mình đang tìm kiếm.5. Tiếng chuông di động réo vang, cô trả lời theo quán tính, không cần nhìn xemngười gọi là ai:- Alô.- Em đang ở đâu vậy? – Giọng trầm ấm quen thuộc của nam giới vang lên.- Em đã nói là anh không cần biết điều đó!Cô nói vào điện thoại với vẻ khó chịu. Cô không hiểu tại sao mình lại như thế nữa.Anh đang ở đâu chứ? Tại sao anh lại biến ngày đẹp trời của cô thành chuỗi dàinhững giờ phút ngóng trông? Cô đã mang bộ váy đẹp nhất của mình đến đây, vậymà…- Anh xin lỗi, anh quên mất hôm nay là…- Không sao, em tắt máy đây!Cô thả chiếc điện thoại xuống bàn với vẻ bất lực. Vị đắng cà phê ứa lên khắp đầulưỡi và dần lan ra khắp cơ thể.6. Anh thở dài. Lẽ nào cô sẽ chẳng bao giờ xuất hiện? Những hồi ức ngọt ngào dầnquay lại và xâm chiếm tâm trí anh. Đối mặt với hiện thực phũ phàng, những kí ứcđó chẳng làm anh thấy dễ chịu hơn chút nào mà trái lại, chúng còn làm anh đauđớn hơn. Anh cúi mặt ôm đầu, cố rũ bỏ chúng khỏi trí não mình.Đúng lúc đó, cánh cửa quán cà phê bật mở và một đôi nam nữ bước vào. Anhngước nhìn lên để rồi bàng hoàng sửng sốt.7. Cô nhíu mày. Hai người vừa bước vào trông thật quen thuộc. Mang trên mình bộđồng phục, với những câu trêu đùa tinh nghịch và cử chỉ thân mật nhưng vẫn toátlên chất hồn nhiên, hai cô cậu đó trông chẳng khác gì anh và cô ở cái ngàyxưa yêu dấu ấy.Cô chợt dùng tay bụm miệng mình lại, nét mặt không giấu nổi vẻ kinh hoàng. Sẽthế nào nếu sự việc lặp lại đúng như 12 năm về trước, cũng vào chính cái ngàynày…? Không thể như thế được.Vì cô không muốn thế một chút nào.8. Một em bé lẫm chẫm đi sang đường, tiếng còi xe bấm inh ỏi. Em bé còn ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ngọt ngào và cay đắng Ngọt ngào và cay đắng1. Cô nhấp một ngụm cà phê nhỏ. Đắng chát. Mỗi khi nhớ về anh, cô đều thấy vịđắng trên đầu lưỡi mình. Một ngày, hai ngày. Một tháng, hai tháng. Một năm,nhiều năm… Vị đắng đó vẫn chẳng hề thay đổi.Nhưng rốt cuộc thì cô cũng sẽ chẳng thể nhớ anh lâu hơn được. Chỉ còn mười phútnữa thôi là đến giờ hẹn của hai người, cuộc gặp mặt đầu tiên sau bao năm xa cách,ở trong chính quán cà phê mà cả hai từng vẫn hẹn nhau sau giờ tan lớp.Cô đã không còn là cô nữ sinh hay cười thuở trước, vậy mà sâu trong tâm trí, cô lạikhao khát được thấy chàng thanh niên ngày xưa xuất hiện trước mắt mình.Điều đó nghe thật mâu thuẫn, nhưng đâu phải là không có cơ sở? Những đứa bạnngày xưa giờ đã lớn, đi làm, có đứa lập gia đình hẳn hoi, vậy mà trong mắt cô,chẳng có ai thay đổi. Thảng hoặc, khi so sánh những bức ảnh ngày trước với hiệntại, cô mới nhận ra rằng tất cả đều đã khác.Một chút nữa thôi, khi anh bước đến và chào cô, có lẽ cô sẽ cảm thấy tim mình đậpnhanh như lúc trước, anh thuở ấy và bây giờ vì vậy chẳng khác gì nhau. Cô cũngchẳng giữ bức ảnh nào của anh để so sánh, vậy nên không cần lo lắng chuyện mìnhcảm thấy rằng anh quá đỗi xa lạ. Cô tin tưởng điều đó.2. Anh nhìn thật chăm chú vào bức hình người thiếu nữ mình đang cầm trên tay.Người con gái đáng yêu trong ảnh đang cầm một cây kem vani, thứ mà cô luônchọn mỗi khi đến quán cà phê quen của hai người. Thời gian trôi qua tựa như mộtgiấc mơ. Những kí ức ngọt ngào thời học sinh vẫn còn lưu giữ trong trí não anh, vàmỗi khi nhớ đến dù chỉ một chi tiết về cô, tất cả lại dâng lên như một cơn sóng.Anh mong được gặp cô biết bao.Cô bây giờ thế nào? Có lẽ sẽ khác lắm, không còn là cô bé thích ăn kem và hờn dỗianh như ngày trước. Nhưng chính điều đó lại càng khiến anh muốn gặp lại cô. Đểthấy sự đổi khác. Để nhận ra những hồi ức về cô là mấy đợt sóng nhỏ chỉ đủ đểlàm dịu đi cơn khát của trái tim anh, và khi được tận mắt nhìn thấy cô thì cũng làlúc anh cảm thấy sự chờ đợi của mình không hề vô nghĩa.Anh giữ rất nhiều ảnh của cô. Một chốc nữa, khi anh gặp cô ở nơi hẹn, những tấmảnh này sẽ giúp anh nhớ ra mình đã mong cô đến thế nào. Cô sẽ hiện ra, khác biệt,nhưng vẫn là cô, người con gái ngọt ngào trong trái tim anh.3. Cô đợi mãi mà vẫn chưa thấy anh đâu. Thời học trò, cô đã cho anh leo cây, chờdài cổ mãi. Có lần anh từng dọa cô rằng anh sẽ để cô phải chờ anh nếu cô cứ xàigiờ dây thun như vậy, nhưng cô vẫn chứng nào tật nấy. Ngày xưa, anh đã không cócơ hội làm điều đó nên bây giờ, có lẽ anh đang muốn “trả thù” cô đây mà. Tốt thôi,cô sẽ giận dỗi, sẽ đấm thùm thụp vào lưng anh…Cô nhấp thêm ngụm cà phê nữa. Cô đang nhớ anh. Và sự thật là anh vẫn chưa đến.4. Anh không nhìn thấy cô ở đâu cả. Đã quá giờ hẹn rồi mà? Chẳng lẽ cô vẫn trễgiờ như hồi trước hay sao? Anh bắt đầu đi tìm cô. Không thể nào có chuyện đó, đãlâu rồi không gặp nhau, chắc chắn cô cũng háo hức như anh và không thể đếnmuộn.Sau một hồi tìm kiếm trong quán, anh ngao ngán ngồi phịch xuống chiếc bàn kê sátcửa sổ, chỗ mà anh và cô vẫn chọn. Đưa tay vào túi, anh rút ra bức hình của cô vànhìn lần nữa. Chẳng ai ở đây có vẻ là cô cả. Cô đã thay đổi khác đến mức anhkhông thể nhận ra ư?Có thể vậy, có thể là không. Dẫu sao anh cũng vẫn đang chờ cô. Và tự hỏi đâu làbóng hình mình đang tìm kiếm.5. Tiếng chuông di động réo vang, cô trả lời theo quán tính, không cần nhìn xemngười gọi là ai:- Alô.- Em đang ở đâu vậy? – Giọng trầm ấm quen thuộc của nam giới vang lên.- Em đã nói là anh không cần biết điều đó!Cô nói vào điện thoại với vẻ khó chịu. Cô không hiểu tại sao mình lại như thế nữa.Anh đang ở đâu chứ? Tại sao anh lại biến ngày đẹp trời của cô thành chuỗi dàinhững giờ phút ngóng trông? Cô đã mang bộ váy đẹp nhất của mình đến đây, vậymà…- Anh xin lỗi, anh quên mất hôm nay là…- Không sao, em tắt máy đây!Cô thả chiếc điện thoại xuống bàn với vẻ bất lực. Vị đắng cà phê ứa lên khắp đầulưỡi và dần lan ra khắp cơ thể.6. Anh thở dài. Lẽ nào cô sẽ chẳng bao giờ xuất hiện? Những hồi ức ngọt ngào dầnquay lại và xâm chiếm tâm trí anh. Đối mặt với hiện thực phũ phàng, những kí ứcđó chẳng làm anh thấy dễ chịu hơn chút nào mà trái lại, chúng còn làm anh đauđớn hơn. Anh cúi mặt ôm đầu, cố rũ bỏ chúng khỏi trí não mình.Đúng lúc đó, cánh cửa quán cà phê bật mở và một đôi nam nữ bước vào. Anhngước nhìn lên để rồi bàng hoàng sửng sốt.7. Cô nhíu mày. Hai người vừa bước vào trông thật quen thuộc. Mang trên mình bộđồng phục, với những câu trêu đùa tinh nghịch và cử chỉ thân mật nhưng vẫn toátlên chất hồn nhiên, hai cô cậu đó trông chẳng khác gì anh và cô ở cái ngàyxưa yêu dấu ấy.Cô chợt dùng tay bụm miệng mình lại, nét mặt không giấu nổi vẻ kinh hoàng. Sẽthế nào nếu sự việc lặp lại đúng như 12 năm về trước, cũng vào chính cái ngàynày…? Không thể như thế được.Vì cô không muốn thế một chút nào.8. Một em bé lẫm chẫm đi sang đường, tiếng còi xe bấm inh ỏi. Em bé còn ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Ngọt ngào và cay đắng truyện ngắn tình yêu truyện ngắn lãng mạn câu chuyện cuộc sống tiểu thuyêt Việt Nam tủ truyện ngắnTài liệu liên quan:
-
Lạ hóa một cuộc chơi - Tiểu thuyết Việt Nam đầu thế kỉ XXI: Phần 1
161 trang 432 13 0 -
Khóa luận tốt nghiệp Văn học: Nhân vật mang tính tự thuật trong tác phẩm của Nam Cao
85 trang 202 0 0 -
totto-chan bên cửa sổ: phần 2 - nxb văn học
54 trang 111 0 0 -
Lạ hóa một cuộc chơi - Tiểu thuyết Việt Nam đầu thế kỉ XXI: Phần 2
103 trang 71 6 0 -
Tiểu thuyết Chuyện tình mùa tạp kỹ của Lê Anh Hoài nhìn từ lí thuyết trò chơi
11 trang 57 1 0 -
Luận án Tiến sĩ Văn học: Văn hóa tâm linh trong tiểu thuyết Việt Nam đương đại
182 trang 47 0 0 -
33 trang 43 0 0
-
234 trang 43 0 0
-
65 trang 39 0 0
-
108 trang 39 0 0