Danh mục

Người suy nghĩ về tuổi trẻ chúng ta: Phần 1

Số trang: 40      Loại file: pdf      Dung lượng: 744.29 KB      Lượt xem: 15      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 17,000 VND Tải xuống file đầy đủ (40 trang) 0
Xem trước 4 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tài liệu Người suy nghĩ về tuổi trẻ chúng ta, Vũ Kỳ (kể) Phạm Đức (ghi), là hồi ức của đồng chí Vũ Kỳ - thư ký của Bác Hồ. Tác giả ghi lại những trăn trở, những quan tâm đặc biệt của Bác Hồ đến lớp thế hệ trẻ là các thanh thiếu niên - đặc biệt là tầng lớp nam, nữ thanh niên Việt Nam. Qua đó ta thấy được tầm vóc lớn lao và sự quan tâm tỉ mỉ, cụ thể của muôn vàn tình thương yêu của Bác đã dành cho tuổi trẻ chúng ta. Tài liệu là Tài liệu học tập cho tầng lớp nam, nữ thanh niên Việt Nam. Tài liệu gồm 2 phần, mời bạn đọc cùng tham khảo phần 1 sau đây.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Người suy nghĩ về tuổi trẻ chúng ta: Phần 1NHA XU A TBA N THANH NIEN VO KỲ (kề) - PHẠM ĐỨC (ghi)NGƯỜI suy NGHĨ mm NHÀ XUẤT BẢN THANH NIÊN 1 Nên mở đầu th ế nào nhỉ? Một lời khen?... Một nhận xét?... Không! Đó là cả một chân lý: “Một năm khởiđầu từ mùa xuân. Một đời khỏi đầu từ tuổi trẻ. Tuổitrẻ là mùa xuân của xã hội”. Biết bao điều đáng suy nghĩ để hiểu thêm,để vui mừng và để lo lắng... từ chân lý đơn giản đó? Biết bao điều từng trải, buồn vui, từ tấm lòngcủa vị lãnh tụ. Chủ tịch nưóc Việt Nam Dân chủCộng hoà, lúc đó Õ6 tuổi, để xúc cảm đọng lại trongchân lý đơn sơ mà vĩ đại như tự nhiên đó? Biết bao nhiêu iòi căn dặn ân tình, bao việc làmcụ thể và tỉ mỉ, Người đã dành cho lứa tuổi mùaxuân đó? ỉiết bao nhiêu... Biết bao nhiêu... Theo thời gian trôi chay như nưốc xuôi dòng... 1 0 -5 -1 9 6 9 Ngày mưòi, tháng nảm... năm nào cũng zhế, làsắp đến sinh nhật Bác Hồ. Mười, tháng nàm, nămsáu chín cũng thế, và còn hơn th ế nữa, đó là thòiđiểm đưỢc ghi trong bản Di chúc của Ngưôi. Đãthành lệ từ 1965, cứ đến mùng mưòi, tháng nám,Bác lại giở xem lại, sửa chữa, bổ sung những điều“dặn lại” ấy, rồi đưa cất đi... Mưòi ngày mỗi nám, và mỗi ngày chỉ trongkhoảng một tiếng đồng hồ: từ 9 đến 10 giô, Chínđến mưòi giò, thòi khắc tưng bừng thanh xuần củamột ngày, thời điểm sức nghĩ sức làm việc của conngười vừa độ hưng phân nhât. Vào giờ phút trong trẻo, mạnh mẽ đó, Ngưdithan h thản suy nghĩ về ngày ra đi của mình, nhưnghoàn toàn không có gi cho riêng mình cả. Ngàymưòi, ngày mưòi một, ngày mười hai... ngày mưòichín, ngày haỉ mươi... Mười giờ sáng. Ngưòi bình thản gấp tập tài ỉiệu, cất di, để nămsau đến dịp lại sửa lại. Không ngò đó là lần saucùng. Thòi điểm như ngừng lại, bằng những con số^1 0 -5 -1 9 6 9 , 2 0 -5 -1 9 6 9 . NGƯỜI SUY NGHĨ V Ẻ TUỔI TRẺ CHÚNG TA Lúc mười giò sáng, Bác ròi buồng làm việc và didạo trên “đưòng xoài”, hai bên và cả trên mái m átrỢp, hùng vĩ màu cây xanh. Con “đường xoài hoa trắn g nắng đu đưa” ấy đãvào thơ, và sẽ còn sông động với những ai từng đếnthăm nơi này. Bác bước chậm, chưa cần tựa vào ai, và khôngchông gậy. Bộ quần áo nâu mỏng và rộng mang cảmgiác thư thái, dân dã. Dường như Bác còn đangvương vấn suy nghĩ một điều gì. Ngưòi vẫn bình thản, im lặng, chầm chậm bước,m ắt đưa nhìn cây vườn, tai iấng nghe chim hót.Cũng có lẽ không phải Ngiĩời có điều gì đang ngẫmnghĩ, mà Người vẫn ung dung biết bao, thanh thảnbiết bao! Ngưòi như đang hoà vối thiên nhiên, đểcho tròi đất, cỏ cây, gió bay, chim hót cứ tự nhiênthấm vào mình, quyện lấy không gian. Nhưng...Colỗ cũng chưa phải. B ác bỗng dừng lại, hỏi, giọng nhẹ nhàng thânmật: 4 - Chú Kỳ này! Chú có biết những cây muỗm nàytrồng từ bao giờ không? Khững cây muỗm sum suê như xếp hàng venđưòng. Những cây muỗm đồ sộ, có cây thân phải haingưòi ôm chưa xuể. Rễ chúng nổi gồ ghề trên mậtđât, vững chãi, răn rỏi. (Chúng tôi dừng bước ỏ đoạn đường ây. Đồng chíVũ K ỳ tâm sự: Mình nghĩ mà chưa ra. Nhưng đãquen sông với Bác, được B ác nhắc nhỏ, nên mìnhquen nói thật, nghĩ th ế nào nói thế, tấ t nhiên phảingẫm nghĩ cho kỹ: chưa biết, cứ nói là chưa biết). vũ KỲ Tôi suy nghĩ thêm vẫn chưa rõ, đành trả lòi; - Thưa Bác, tôi cũng chưa rõ, đê tôi hỏi bên vườnươm cây. Bác cháu vẫn tiếp tục đi. Câu chuyện như đãdừng hẳn. Có lẽ, nhân thây cây mà Bác hỏi vậythôi? Không! Bác không như thế. Tôi vẫn bước theo Bác và cô tìm lòi giải đáp. Chừng mấy phút sau, Bác lại quay sang hỏi: - Chú chưa biết cây trồng từ bao giò, th ế chú cóbiết giống cây này từ khi trồng đến khi cỗi, chừngbao nhiêu năm ? Thì ra Bác vẫn đang dòng suy nghĩ theo mộtmạch chung nào đó. Chắc là như thế, tuy chưa rõ đólà vấn đề gì. Cùng một lúc tôi vừa băn khoăn muôn hiểu xemB ác đang quan tâm tới chuyện gì, vừa hơi áy náy,có lẽ hơi buồn nữa, cũng có hơi tự ái một chút, vì lầnnày cũng chưa biết trả lòi ra sao. Tôi nghĩ, nhìn cây,nhìn đưòng, nhìn nhà... rồi đành thú nhận; - Thưa B ác, tôi cũng chưa rõ! Bác cháu tiếp tục đi... Tôi bỗng nảy ra câu trả lòi: - Thưa Bác, theo tôi hiểu có thể những cây nàyđã trồng được gần 70 năm rồi. - Sao chú biết? - Thưa B ác, cái nhà “toàn quyền” kia có ghi làmtừ 1900 đến 1906. Những cây này có lẽ trồng từngày ấy. Bác khẽ gật đầu: - Chú nói cũng có lý. 8 NGƯỜI SUY NGHĨ V Ẽ TUỔl TRẺ CHỨNG TA Rổi B ác cháu lại im lặng, chậm rãi đi. Lúc nàyBác đang tiến về phía “Đình Hội đồng*. Tôi vui vìthấy B ác h ài lòng với câu trả lòi của mình. Làm Báchài lòng chính là một trong nhừng điều mà nhữngngười được gần Bác đang cô thực hiện. B ác lo bao nhiêu việc lớn, nhưng Ngưồi cũng ỉhông quên những việc nhỏ. Lớn hay nhỏ cũng vẫnkhông ngoài mấy chữ: cần, kiệm, liêm, chính, chícông, vô tư. R ấ t nhỏ, như khi đi trên đườ ...

Tài liệu được xem nhiều: