Danh mục

Nhắm mắt lại em lại biến mất trong 3 giây

Số trang: 10      Loại file: pdf      Dung lượng: 126.97 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (10 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

*** Đường phố ban đêm ồn ào nhộn nhịp. Gió mùa đông vẫn thổi. Người qua đường vẫn cứ đi. Giữa dòng người tấp nập, 1 cô gái lẻ loi bước đi vô thức. Nhục nhã. Thất vọng. Đau lòng. 1 giọt nước mắt rơi. Cô đưa tay lau giọt nước mắt ấy đi, giọt khác lại rơi ra.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nhắm mắt lại em lại biến mất trong 3 giây Nhắm mắt lại em lại biến mất trong 3 giây ***Đường phố ban đêm ồn ào nhộn nhịp. Gió mùa đông vẫn thổi. Người qua đường vẫn cứ đi. Giữa dòng người tấp nập, 1 cô gái lẻ loi bước đi vô thức. Nhục nhã. Thất vọng. Đau lòng. 1 giọt nước mắt rơi. Cô đưa tay lau giọt nước mắt ấy đi, giọt khác lại rơi ra.Cứ thế, cô càng lau, nước mắt càng rơi nhiều. Cuối cùng cô ngồi thụp xuống, ôm mặt khóc.Người qua đường nhìn cô với ánh mắt hiếu kì. Có người chỉ chỉ trỏ trỏ rồi lại tiếp tục đi. Có người thì lại gần hỏi han. Nhưng cô mặc kệ. Cô vẫn tiếp tục khóc.Đúng! Tại sao cô lại không được khóc. Bất cứ người nào trong hoàn cảnh này cũng phải khóc. Ai có thể chịu đựng được khi mang tiếng là ngoại tình, rồi bị chồng ruồng rẫy trong khi mình trong sạch như thế chứ? Cô khóc ngày càng to. Tiếng khóc như trách oán ông trời bất công. Trách người đàn ông đa nghi, ghen tuông mù quáng ấy. Tại sao anh không nghe cô giải thích dù chỉ 1 lần?Tại sao anh luôn áp đặt mọi suy nghĩ của anh lên cô? 2 năm trời ở chung với nhau, dường như anh chưa từng tin tưởng cô.Cô đã cố gắng vun đắp tình cảm vợ chồng, vun đắp cho hạnh phúc gia đình mong manh ấy. Nhưng cuối cùng anh lại là người gạt đi tất cả. Anh không tin cô. Cô gạt đi những giọt nước mắt đang tràn trên má, tự hồi tưởng về 1 ngày của 2 năm về trước. Vị mục sư già có khuôn mặt phúc hậu đã hỏi anh có đồng ý lấy côlàm vợ, nguyện suốt đời yêu thương, tin tưởng cô cho dù khỏe mạnh, ốm đau đến cuối đời không. Lúc ấy anh mỉm cười hạnh phúc, gật đầu nói Con đồng ý!. Tin tưởng? Lòng tin của anh, ngay từ khi bắt đầu đã không có. Trái tim cô bỗng thắt lại. Nhưng cô không khóc. Vì nước mắt đã cạn rồi. Còn gì đau đớn hơn khi bịchồng chỉ thẳng tay vào mặt quát Con đàn bà lẳng lơ? Còn gì bất hạnh hơn khi bị chồng xua đuổi, bị người đàn ông mà mình đã trao trọn cuộc đời nhìn với ánh mắt khinh bỉ? Cô lấy điện thoại, cố giữ giọng bình thường gọi cho anh. Điện thoại tút tút vài hồi, rồi cũng có người nhấc máy. - Alô? Giọng của 1 người phụ nữ. Nghe giọng thì có vẻ cô ta còn trẻ. - Chị tìm ai? - Cô ta lại hỏi. - Chồng tôi đâu? - Cô cố gắng nén sự xúc động, vờ lạnh lùng hỏi. - Anh! Dậy đi! Vợ anh gọi này! Đầu dây bên kia, cô ta đang gọi anh dậy. Cô cười cay đắng. Anh ta hắt hủi cô, ruồng bỏ cô, nói cô lăng nhăng ngoại tình. Vậy anh ta bây giờ thì sao? - Gì thế? - Giọng anh ngái ngủ. - Anh đang ở đâu? - Cô hỏi. - Cô biết để làm gì? - Em muốn gặp anh. Chúng ta nói chuyện. - Không có chuyện gì để nói cả. Anh định cúp máy, cô vội níu lại. - 1 lần thôi. Chúng ta gặp nhau đi. Em xin anh đấy. - Cô nghẹn ngào. Cô vẫn rất yêu người đàn ông này. Yêu rất nhiều. - Hừ. Cô điên rồi à? Bây giờ là mấy giờ rồi? - Em biết. Nhưng em muốn nói chuyện với anh. Ngay bây giờ. - Bây giờ tôi không rảnh. - Anh lạnh lùng. - Anh đang ở đâu. Em sẽ đến. -Cô cầu khẩn. Anh khẽ nhếch mép cười, đọc địa chỉ khách sạn cho cô. Cô vội vàng bắt taxi đến. Cô nhấp nhổm trên taxi không yên, cuối cùng cũng đến nơi. Xe chưa dừng, cô đã thấy anh trước cửa khách sạn - cùng 1 cô gái khác. Có lẽ là cô gái vừa nghe điện thoại khi nãy. Cô ta khoác tay anh thân mật, họ cười nói gì đó với nhau. Tim côbỗng thắt lại. Cô đưa tay ôm lấy ngực, tự trấn tĩnh mình rồi mở cửa xuống khỏi xe.Gió thổi khẽ tung vạt áo cô. Cô băng qua đường, chạy đến chỗ anh và người đàn bà kia đang đứng. Khuôn mặt anh không chút biểu cảm, lạnh lùng nhìn cô. - Có việc gì? - Chúng ta ra chỗ khác nói chuyện đi. - Cô thở hổn hển nói. - Nói ở đây. - Anh ra lệnh. Cô liếc nhìn cô gái bên cạnh rồi lại nhìn anh. - Phiền cô ra chỗ khác. Vợ chồng chúng tôi cần nói chuyện. Người đàn bà kia định đi, nhưng anh kéo cô ta lại. - Không việc gì phải ra chỗ khác, cô cứ nói đi.Cô nén giận nhìn anh, phải vờ như không thấy người đàn bà trơ trẽn đang ôm chặt lấy người đàn ông của cô kia. - Chuyện hôm đó... - Cô đến đây để nói lại cái chuyện tốt đẹp ấy hả? - Anh ngắt lời. - Anh nghe em nói đã... - Tôi không cần phải nghe những lời ngụy biện của cô. ...

Tài liệu được xem nhiều: