Danh mục

NHẬN BIẾT: CHÌA KHÓA SỐNG TRONG CÂN BẰNG - Phần 2

Số trang: 26      Loại file: pdf      Dung lượng: 453.08 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Thế giới riêng tưHeraclitus nói: Con người hay quên và lơ đễnh trong những khoảnh khắc thức của họ về điều đang diễn ra xung quanh họ vì họ đang trong giấc ngủ. Những kẻ ngu, dù họ nghe thấy, vẫn giống như kẻ điếc; với họ câu ngạn ngữ này đúng rằng bất kì khi nào họ hiện diện họ đều vắng mặt.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NHẬN BIẾT: CHÌA KHÓA SỐNG TRONG CÂN BẰNG - Phần 2 NHẬN BIẾT: CHÌA KHÓA SỐNG TRONG CÂN BẰNG Thế giới riêng tưHeraclitus nói: Con người hay quên và lơ đễnh trong những khoảnh khắc thức của họ về điều đang diễn ra xung quanh họ vì họ đang trong giấc ngủ. Những kẻ ngu, dù họ nghe thấy, vẫn giống như kẻ điếc; với họ câu ngạn ngữ này đúng rằng bất kì khi nào họ hiện diện họ đều vắng mặt. Người ta không nên hành động hay nói năng như người ta đang ngủ. Thức có một thế giới chung Ngủ có từng thế giới riêng của mình. Bất kì điều gì họ thấy khi tỉnh đều là cái chết; khi ngủ, đều là mơ Heraclitus đã chạm tới vấn đề sâu sắc nhất của con người, rằng còn người đang ngủ sayngay cả khi thức. Bạn ngủ khi bạn ngủ, nhưng bạn cũng ngủ khi bạn thức đấy. Nghĩa của điều này là gì? -bởi vì đây là điều Phật nói, đây là điều Jesus nói, đây là điều Heraclitus nói. Bạn trông thì thứcđấy, nhưng đó chỉ là cái vẻ thôi; sâu bên trong bạn giấc ngủ vẫn tiếp tục. Ngay cả bây giờ bạn cũng đang mơ bên trong. Cả nghìn lẻ một ý nghĩ tiếp tục và bạnkhông ý thức về điều đang xảy ra, bạn không nhận biết về điều mình đang làm, bạn không nhậnbiết về mình là ai. Bạn đi như mọ i người đi vào giấc ngủ. Bạn phải đã biết ai đó đi, làm cái này cái nọ, trong giấc ngủ, và thế rồ i trở lại để ngủ nữa.Có một bệnh gọ i là mộ ng du. Nhiều người vào ban đêm đứng dậy ra khỏ i giường; mắt họ mở, họcó thể đi! Họ có thể đi, họ có thể tìm thấy cửa. Họ sẽ đi xuống bếp, họ sẽ ăn cái gì đó; họ sẽ trởvề và họ sẽ lên giường ngủ. Và vào buổ i sáng nếu bạn hỏ i họ, họ chẳng biết gì về điều đó cả.Nhiều nhất, nếu họ cố gắng nhớ điều đó, họ sẽ thấy rằng họ đã có giấc mơ đêm hôm đó, rằnghọ đã thức dậy, họ đi xuống bếp. Nhưng đó là mơ, nhiều nhất là vậy; ngay cả điều đó cũng khónhớ. Nhiều người đã phạm tội; nhiều kẻ giết người khi ở toà án nói rằng họ không biết, họkhông nhớ liệu đã làm điều như vậy không. Không phải là họ lừa dố i toà án - không. Bây giờcác nhà phân tâm đã tìm ra rằng họ không lừa dối, họ không phải là không thực; họ tuyệt đốithực. Họ đã phạm tội giết người - khi họ ngủ say họ đã phạm tội đó - cứ dường như trong giấcmơ. Giấc ngủ này còn sâu hơn giấc ngủ thường. Giấc ngủ này giố ng như bị say: bạn có thể bướcđi chút ít, bạn có thể làm chút ít, bạn cũng có thể có chút ít nhận biết nữa - nhưng bị say. Bạ nkhông biết đích xác cái gì đang xảy ra. Bạn đã làm gì trong quá khứ của mình? Bạn có thể nhớlại điều đó, tại sao bạn đã làm điều bạn đã làm? Cái gì đã xảy ra cho bạn? Bạn có tỉnh táo khôngkhi nó xảy ra? Bạn rơi vào tình yêu chẳng biết tại sao; bạn trở nên giận dữ chẳng biết tại sao.Bạn tìm lời bào chữa, tất nhiên; bạn hợp lí hoá bất kì cái gì bạn làm - nhưng việc hợp lí hoákhông phải là nhận biết. Nhận biết nghĩa là bất kì cái gì xảy ra trong khoảnh khắc đều xảy ra với ý thức đầy đủ;bạn hiện diện ở đó. Nếu bạn hiện diện khi giận dữ xảy ra, giận dữ không thể xảy ra được. Nó chỉcó thể xảy ra khi bạn ngủ say. Khi bạn hiện diện, biến đổ i tức khắc bắt đầu trong bản thể bạn,bởi vì khi bạn hiện diện, nhận biết, nhiều điều đơn giản là không thể được. Tất cả những cái gọ ilà tội lỗ i là không thể được nếu bạn nhận biết. Cho nên, thực tế, chỉ có một tội lỗ i thôi, và đó làvô nhận biết. Từ nguyên thuỷ của sin (tội lỗ i) nghĩa là bỏ lỡ. Nó không có nghĩa là phạm phải điều gìđó sai; nó đơn giản nghĩa là bỏ lỡ, vắng mặt. Gốc Do Thái cho từ sin (tội lỗ i) nghĩa là bỏ lỡ.Điều đó tồn tại trong vài từ tiếng Anh: misconduct (đạo đức xấu), misbehavious (hạnh kiể mxấu). Bỏ lỡ nghĩa là không có đó, làm điều gì đó mà không hiện diện ở đó - đây là tội lỗ i duynhất. Và đức hạnh duy nhất là gì? Trong khi bạn đang làm cái gì đó, bạn tràn đầy t ỉnh táo - điềuGurdjieff gọ i là tự nhớ, điều Phật gọi là chính tâm, điều Krishnamurti gọ i là nhận biết, điềuKabir đã gọi là surati. Hiện hữu ở đó! - đó là tất cả những điều cần thiết, không gì nhiều hơn. Bạn không cần thay đổ i cái gì và cho dù bạn có cố gắng thay đổ i, bạn cũng không thểthay đổ i được. Bạn đã từng cố gắng thay đổ i nhiều thứ trong bạn. Bạn có thành công không? Baonhiêu lần bạn đã quyết định không giận dữ nữa? Điều gì đã xảy ra cho quyết định của bạn? Khikhoảnh khắc tới, bạn lại trong cùng cái bẫy: bạn trở nên giận dữ, và sau khi giận dữ đã qua, bạnlại ăn năn hối hận. Nó đã trở thành cái vòng luẩn quẩn: bạn giận dữ và rồi bạn ăn năn; thế rồi bạ nlại sẵn sàng phạm phải điều đó lần nữa.Nhớ lấy, ngay cả khi bạn ăn năn, bạn cũng không có đó; sự ăn năn đó cũng là một phần của tộilỗ i. Đó là lí do tại sao chẳng cái gì xảy ra cả. Bạn cứ cố gắng và cố gắng, và bạn ra nhiều quyếtđịnh và bạn lấy nhiều lời nguyện, nhưng chẳng cái gì xảy ra cả - bạn vẫn còn như cũ. Bạn đíchxác vẫn là người như khi bạn được sinh ra, thậm chí không có lấy một hơi chú ...

Tài liệu được xem nhiều: