Danh mục

Nhật kí Đánh cược số phận

Số trang: 17      Loại file: pdf      Dung lượng: 203.51 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí tải xuống: 13,000 VND Tải xuống file đầy đủ (17 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ngồi sau xe Kate, Vi đờ người… Đây là lần đầu tiên Kate nói một câu tiếng Việt tử tế với Vi… Kate đã ở Việt Nam tới 5 năm, chàng nói tiếng Việt sõi không kém ai, nhưng chàng luôn bắt Vi phải nói bằng tiếng Anh... - Kate, 9 tháng trước, I chia tay… - Và hôm nay, I thấy mắt U rất buồn, không thể che giấu nó đâu. - Chỉ khi nào không có U ở bên thôi, haha.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nhật kí Đánh cược số phận Nhật kí Đánh cược số phậnKì cuối: Ngày hôm nay, tôi chính thức trở thành bạn gái của anh”Ngồi sau xe Kate, Vi đờ người… Đây là lần đầu tiên Kate nói một câu tiếngViệt tử tế với Vi… Kate đã ở Việt Nam tới 5 năm, chàng nói tiếng Việt sõikhông kém ai, nhưng chàng luôn bắt Vi phải nói bằng tiếng Anh...- Kate, 9 tháng trước, I chia tay…- Và hôm nay, I thấy mắt U rất buồn, không thể che giấu nó đâu.- Chỉ khi nào không có U ở bên thôi, haha. (Vi cười to, cố lấn át điều gì đó nghènnghẹn trong cổ họng).- Vi này, khi U buồn, tại sao U không khóc?- Bởi vì… I chẳng còn chút nước mắt nào nữa……Vi và Kate lại rơi vào khoảng không im lặng, mỗi đứa theo đuổi một suy nghĩ……- Bao Vi, tôi rất thích nhìn em đàn.Ngồi sau xe Kate, Vi đờ người… Đây là lần đầu tiên Kate nói một câu tiếng Việttử tế với Vi… Kate đã ở Việt Nam tới 5 năm, chàng nói tiếng Việt sõi không kémai, nhưng chàng luôn bắt Vi phải nói bằng tiếng Anh, bởi: “tiếng Anh là thứ emcần, còn tiếng Việt là thứ tôi không kém”.- Gì cơ? Gì ạ? Kate, anh vừa nói gì đúng không?- Lần trước, đưa em đến lớp đàn, đứng chờ em, xem em đàn, rất thú vị, một nó gáingoan, và hiền.- Dạ. Gì. Ơ Kate ơi, em thích nhất câu này ấy.- Đừng từ bỏ thứ gì, em có khả năng làm được tất cả mọi thứ, đúng không?- Kate, cho em ôm anh 1 cái nhé.Lần đầu tiên từ ngày Vi quen Kate, Vi và Kate nói chuyện với nhau bằng tiếngViệt. Là lần đầu tiên, Vi thấy Kate không đơn giản chỉ là “gã trai tây” lẻo mépnữa… Càng ngày, Kate càng đưa Vi đến một bất ngờ mới…- I nói chuyện với mẹ I, rằng I có thể hẹn hò với một học sinh của mìnhkhông?-…- Mẹ I bảo rằng, như thế là liều lĩnh, vì có thể trong công việc, I hợp cô ấy,nhưng bên ngoài thì có thể không.-…- Còn U, U nghĩ sao? I có thể không?- I không biết, U có nghĩ là U dám liều lĩnh đánh cược cuộc sống của mìnhkhông?-…........................Giữa tháng 6 oi ả, đột nhiên Kate phải về nước “có việc” trong vòng 2 tháng, Vikhông hỏi lí do rõ ràng, cố cười tươi ở sân bay. Kate nhìn Vi, nói rất nhẹ:- Ở nhà giải quyết những việc cần giải quyết đi nhé!Vi im lặng, nó hiểu Kate đang nói gì……Vi về Hải Phòng, lục tìm cả kỉ niệm xưa cũ, đi qua các con đường cũ, đến các quáncũ, các nơi cũ… Hải Phòng nhỏ bé hơn Hà Nội nhiều… Ở xa Hải Phòng đến100km, Vi còn thấy bức bối đến nghẹt thở khi nghĩ về Phong, đừng nói là… Viđang dạo trên những con đường Hải Phòng thân quen in hàng nghìn dấu châncủa 2 đứa……10 tháng rưỡi sau khi chia tay, đột nhiên Phong hẹn gặp Vi… Bất ngờ, luốngcuống, Vi thừ người suy nghĩ… Nó đã là Vi khác ngày hôm qua rồi.. Nó đã là Vimới… Mà dù nó có tự lảm nhảm rằng nó không quên được Phong, nhưng… cuộcsống nó cũng có vài sự thay đổi… Nó không còn là Vi mà lúc nào cũng mongngóng được gặp 1 người, được ôm chầm lấy người ấy, giữ thật chặt, thật lâu..Nó không còn là Vi mà cứ mong ngóng những gì tươi đẹp dù biết nó khôngthể xảy ra... Nó hiểu chính nó, đã có nhiều thứ thay đổi..Nhưng cũng có một điều gì đó thôi thúc nó: Gặp đi, nhưng đừng yếu lòng, nhé..Dù sao 10 tháng rưỡi, nó cũng đã từng ao ước giá 1 lần được gặp Phong trựctiếp, được ngồi bên Phong như xưa… Dù sao,.. Dù sao, ấy cũng là con ngườinó đã từng rất mong ngóng, đã từng bao lần đứng từ xa nhìn.. Chẳng phải Virất muốn gặp Phong hay sao?..Cũng còn gì đâu mà yếu lòng nhỉ, có thể có gì với nhau nữa đâu mà lo sẽ yếu lòngchứ?.. Ngốc thật…Và… Còn 1 lí do nữa, Vi phải gặp Phong…. Bởi Vi cần phải xác định rõ ràngtỉnh cảm về Phong còn sót lại trong nó, là gì?...…Gặp Phong rồi, đúng là không thể giấu giếm… Tim nó đã bị loạn 1 nhịp.. Chỉ 1nhịp thôi, cảm xúc của nó dễ bị trấn động, nhưng cũng rất dễ thăng bằng…Đứng dưới mưa nói vài ba câu chuyện.. Vi hiểu rõ ràng rằng cả nó và Phong đềuđã thay đổi nhiều… Cũng lâu rồi còn gì?!Ngồi sau xe Phong đi qua vài qua con đường xưa cũ.. “Cũng đã 10 tháng rưỡi rồiđấy”.. Đúng là đã có rất nhiều thứ cảm xúc đan xen lẫn lộn, mơ màng hồitưởng quá khứ có, thẳng mắt đập vào hiện tại có, tìm yên bình ngày xưa có,nhìn sóng gió đã qua có, gần gũi có, và xa cách cũng có, rất nhiều..Và gặp Phong rồi… Nó mới chợt nhận ra.. Nó đã thay đổi…Ở một góc tối nào đó trong nó, nó hiểu rằng…Nó hiểu rằng Vi ngày hôm qua, Vi ngày yêu Phong đã chết…Phong ngày hôm qua, Phong ngày yêu Vi đã chết…Còn Phong, và nó, ngày hôm qua gặp nhau, chỉ như những người bạn bìnhthường, không hơn không kém…Trong thâm tâm nó hiểu rằng, người nó luôn nghĩ đến thực sự, người sẵn sàngnghe những điều từ đáy lòng dù nó không nói ra, người sẵn sàng làm nó vui, làKate, chứ không phải Phong…Trong thâm tâm nó hiểu rằng, người nó mong chờ bây giờ… Là Kate, chứ khôngphải Phong…Trong thâm tâm nó hiểu rằng, người ấy.. không phải là Phong…Có quá nhiều suy nghĩ hòa trộn trong đầu nó lúc này… Không thể phủ nhận rằngnó vẫn còn xao xuyến trướ ...

Tài liệu được xem nhiều: