Danh mục

Nhảy múa dưới mặt trời

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 169.53 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Buổi sáng, giấc mơ tôi nghiêng đổ khi chiếc đồng hồ hình con chim réo vang. Tôi mở mắt ra lúc con chim kim loại vẫn đang khom mình cho vừa cái lồng thủy tinh trong suốt, cất tiếng hót đục ngầu. Tôi đứng dậy mở chiếc cửa sổ hình vuông. Trên cao, mây vỡ trắng trời. Mấy nốt nhạc khẽ ngân nhắc rằng tôi có tin nhắn. Tôi đi đến chỗ cành hoa hồng vải đang cố khép cánh cho vừa cái hộp bằng nhựa trong, hình chữ nhật, cầm chiếc máy bé xíu lên....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nhảy múa dưới mặt trời Nhảy múa dưới mặt trời TRUYỆN NGẮN CỦA PHƯƠNG TRINHBuổi sáng, giấc mơ tôi nghiêng đổ khi chiếc đồng hồ hình con chim réo vang. Tôi mởmắt ra lúc con chim kim loại vẫn đang khom mình cho vừa cái lồng thủy tinh trong suốt,cất tiếng hót đục ngầu. Tôi đứng dậy mở chiếc cửa sổ hình vuông. Trên cao, mây vỡtrắng trời. Mấy nốt nhạc khẽ ngân nhắc rằng tôi có tin nhắn.Tôi đi đến chỗ cành hoa hồng vải đang cố khép cánh cho vừa cái hộp bằng nhựa trong,hình chữ nhật, cầm chiếc máy bé xíu lên. Thường thì theo thời khóa biểu của tôi, vào giờnày, tôi sẽ nhận được một tin nhắn bảy chữ của người yêu. Dòng chữ hiện trên máy:Chúc một ngày tốt lành, em yêu chứng minh rằng tôi nói đúng. Tôi, trong vai mộtngười yêu, cũng gửi lại anh đúng bảy chữ, chỉ đổi chữ em thành chữ anh. Anh là mộtngười lịch sự. Nếu tôi nhớ không lầm thì tôi cũng là một người lịch sự. Có lẽ vì lịch sựquá nên mặc dù có lắm lúc cảm thấy cực kỳ buồn ngủ khi nói chuyện với nhau, đến nay,chúng tôi vẫn không bỏ nhau được. Hoặc anh đang nghĩ đến cách chia tay sao cho đúngkiểu những người có học trong thời đại mới cũng nên. Trong công thức chia tay ấy cónước mắt chăng? Nếu có nước mắt thì dẫu không buồn, tôi cũng phải khóc thôi. Cònngược lại, công thức chia tay thời đại mới không có nước mắt và tôi buồn, thì sao nhỉ?Hình như sáng hôm nay trời oi quá? Tôi bước nhanh vào phòng tắm.Dòng nước mát chạm vào da làm tôi nhớ đến cành hoa trắng mát chạm vào mình tronggiấc mộng. Tôi mơ thấy một thiên thần cánh bạc bé nhỏ, mặc áo lụa trắng, tay cầm mộtcành huệ nuột nà che nắng cho tôi ngủ. Giấc ngủ dưới chiếc ô trắng ngát ấy thơm hươnghoa và bồng bềnh như mây nõn. Nàng nhảy múa say mê giữa ngàn lau trắng. Tôi lẫnnàng với hoa huệ, với lau, với cánh bướm tinh khôi. Tôi lẫn nàng với ánh trăng thủy tinhtrong đêm trinh khiết, lẫn tiếng cười của nàng với giọt mưa vô tư vỡ trên lá biếc.Tắm xong, tôi bước ra ngoài, không khí vẫn như đông lại, ngộp quá. Phải mở cửa sổ mớiđược. Tôi đến bên cửa sổ và đưa tay vỗ trán, phì cười. Sao thế nhỉ, tôi đã mở cửa sổ rồimà quên mất. Tôi chọn một chiếc áo bằng vải mỏng, khá rộng để mặc cho thoáng. Hômnay, tôi có mặt trong tốp múa của buổi trình diễn văn nghệ cuối năm ở công ty. Trướcđây một tuần, tôi gọi điện rủ anh đến xem tôi múa, nhưng không được, anh khóa máy mấtrồi. Tôi đành gửi tin nhắn cho anh. Hơn hai tiếng đồng hồ sau, anh trả lời: Anh bận lắmem yêu, anh không đi được. Rất tiếc không được xem em múa!. Tôi bảo rằng: Anh yêu,hơn ba tháng nay chúng mình không hề đi chơi với nhau, đây là lần thứ tư em rủ anhtrong hơn ba tháng. Anh trả lời tôi rất lịch sự và chững chạc: Anh rất muốn đi với em,em yêu, nhưng anh bận mất rồi, một dịp khác mình sẽ gặp nhau, em nhé!. Chúng tôi gọinhau là anh yêu và em yêu vài lần nữa rồi cả hai đều tắt máy. Hôm ấy trời nóng đếngần bốn mươi độ. Người ta không thể ăn uống hay ngủ nghê dưới cái thời tiết này. Tôicũng vậy. Tôi không nuốt nổi cái gì vào bụng và thức gần trọn đêm. Đến là kỳ, sao trờihôm nay vẫn ngột ngạt thế nào ấy. Mà nhiệt độ đâu đến nỗi cao. Tôi bước ra khỏi nhà.Chỗ tôi ở là một cư xá, những căn nhà hình vuông, hình chữ nhật cất san sát và chồngchất lên nhau. Nhà tôi nằm ở lầu thứ ba. Trên đường đi đến cầu thang, tôi, trong vai mộtngười hàng xóm niềm nở, giơ tay cao khỏi đầu bốn xăng-ti-mét rưỡi và hé miệng đúng bamươi độ chào tất cả những ai mình gặp: Chúc một buổi sáng tốt lành!. Chị tóc xoăncách tôi ba căn, hai tay cầm hai bịch rác, thấy tôi giơ tay chào, cũng thân mật chúc tôimột buổi sáng tốt lành bằng cái tay đang cầm bịch rác giơ cao và thêm một cái giật mình.Có lẽ chị đang định gửi tạm rác nhà chị sang giỏ rác nhà tôi.Một buổi sáng tốt lành nghĩa là một buổi sáng chị âu yếm hỏi tôi: Xách nặng khôngem? khi thấy tôi khệ nệ xách những bao rác của cả hai nhà đi từ lầu ba xuống tầng trệtđổ. A ha, thế ra hôm nay chị không kịp thực hiện ý định. (Hừm, nhưng chuyện gì sẽ xảyra sau khi tôi đi khỏi hả trời?). Tôi vừa mỉm cười tươi tắn vừa nghĩ xem mình có nên gửitạm rác sang nhà chị và ân cần hỏi thăm: Xách nặng không chị? vào lúc nào đây. Tôi vàchị quả là những người hàng xóm nghĩa tình!Vào đến cơ quan, tôi cúi người chín mươi độ chào các sếp lớn và sếp nhỏ. Các chị phòngtôi đang vừa trang điểm, thử đồ, vừa trò chuyện. Các chị bảo Hoa Hồng Vàng phòng Xlúc này điệu phát khiếp, lại còn ăn bận mát mẻ, kỳ dị quá, chẳng biết có phải đang lượnlờ với sếp hay không. Sơn Ca phòng Y thì việc gì của cơ quan cũng có ý kiến, phongtrào nào cũng tham gia, chắc đang muốn leo lên ghế này ghế nọ. Khi chúng tôi vừachuyển sang nói về Búp Bê thì sếp và Hoa Hồng Vàng đi tới, cười: Chị em trò chuyệnđông vui nhỉ?. Tôi hốt hoảng cúi người chào, bụng nghĩ: May phước là đang nói vềBúp Bê, chứ nói về Hoa Hồng Vàng thì nguy với sếp!. Hôm nay, Hoa Hồng Vàng mặcmột chiếc áo voan mỏng màu vàng và rộng cổ, may rũ xuống, không hề chít eo, giônggi ...

Tài liệu được xem nhiều: