Danh mục

Nhớ lại và suy nghĩ - Chương 18: Trên hướng Bec-lanh Cuối tháng 9-1944, tôi từ Bun-ga-ri trở về Đại bản doanh

Số trang: 28      Loại file: pdf      Dung lượng: 306.74 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Vài ngày sau, Tổng tư lệnh tối cao cử tôi đến khu vực Vác-xô-vi vùng hoạt động của Phương diện quân Bê-lô-ru-xi 1 và 2. Trước hết, tôi muốn tìm hiểu tình hình ở ngay Vác-xô-vi, nơi bộ chỉ huy quân Đức đang đàn áp vô cùng tàn bạo những người khởi nghĩa trong thành phố. Bọn Đức khủng bố nhân dân thật dã man. Thành phố bị phá tan hoang. Hàng nghìn dân lành bị chết trong cảnh đổ nát ấy. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nhớ lại và suy nghĩ - Chương 18: Trên hướng Bec-lanh Cuối tháng 9-1944, tôi từ Bun-ga-ri trở về Đại bản doanhNhớ lại và suy nghĩ_Phần 2Chương 18: Trên hướng Bec-lanhCuối tháng 9-1944, tôi từ Bun-ga-ri trở về Đại bản doanh. Vài ngày sau, Tổng tư lệnh tốicao cử tôi đến khu vực Vác-xô-vi vùng hoạt động của Phương diện quân Bê-lô-ru-xi 1 và2.Trước hết, tôi muốn tìm hiểu t ình hình ở ngay Vác-xô-vi, nơi bộ chỉ huy quân Đức đangđàn áp vô cùng tàn bạo những người khởi nghĩa trong thành phố. Bọn Đức khủng bốnhân dân thật dã man. Thành phố bị phá tan hoang. Hàng nghìn dân lành bị chết trongcảnh đổ nát ấy.Chúng tôi được biết rằng, bộ tư lệnh phương diện quân, bộ tư lệnh tập đoàn quân 1 Bộđội Ba Lan đều không được Bua Cô-ma-rốp-xki báo cho biết trước về cuộc khởi nghĩađang chuẩn bị. Về phía mình, Bua Cô-ma-rốp-xki cũng không muốn phối hợp cuộc khởinghĩa của nhân dân Vác-xô-vi với hoạt động của Phương diện quân Bê-lô-ru-xi 1. Khicuộc khởi nghĩa đã nổ ra rồi mới có một người địa phương vượt qua sông Vi-xla tới báocho Bộ tư lệnh Quân đội Xô-viết biết. Ngay cả Đại bản doanh cũng không biết trước.Hai sĩ quan bộ đội nhảy dù được Tổng tư lệnh tối cao cử đến gặp Bua Cô -ma-rốp-xki đểliên lạc và phối hợp hành động, nhưng Bua Cô-ma-rốp-xki không chịu tiếp.Để chi viện cho nhân dân Vác-xô-vi đang khởi nghĩa, Quân đội Liên Xô và Ba Lan, thihành chỉ thị của bộ tư lệnh Phương diện quân Bê-lô-ru-xi 1 đã vượt qua sông Vi-xla vàđánh chiếm khu bờ sông ở Vác-xô-vi. Song, phía Bua Cô-ma-rốp-xki cũng vẫn không cónhững hành động hiệp đồng với chúng tôi. Cách độ một ngày sau, bọn Đức điều độngmột lực lượng lớn đến khu bờ sông và dồn các đơn vị của ta lại. T ình hình trở nên gay go,nặng nề. Chúng ta bị tổn thất lớn. Sau khi thảo luận t ình hình đã xảy ra và thấy không cókhả năng đánh chiếm Vác-xô-vi, bộ tư lệnh phương diện quân quyết định rút bộ đội khỏikhu bờ sông và trở về bên bờ của mình.Tôi xác nhận rằng, bộ đội ta đã làm tất cả những gì có thể làm để chi viện cho nhữngngười khởi nghĩa, mặc dầu, tôi xin nhắc lại, cuộc khởi nghĩa đã không phối hợp với Bộ tưlệnh Liên Xô ở một mức độ nào hết.Trước và sau khi buộc phải rút quân ra khỏi Vác-xô-vi, Phương diện quân Bê-lô-ru-xi 1vẫn tiếp tục giúp đỡ những người khởi nghĩa, dùng máy bay thả lương thực, thuốc men,đạn dược xuống.Về vấn đề này, tôi còn nhớ báo chí phương Tây đã tung ra nhiều luận điệu xảo trá hòngđánh lạc hướng dư luận xã hội.Những ngày đầu tháng 10, tôi có đến tập đo àn quân 47 của tướng Ph.I. Péc-khô-rô-víchđang tiến công giữa Mốt-lin và Vác-xô-vi.Vì tiến công trên địa hình bằng phẳng, tập đoàn quân 47 bị tổn thất lớn, đã lâm vào tìnhtrạng hết sức mệt mỏi và suy yếu. Tình hình tập đoàn quân 70 bên cạnh, giao chiến vớiđịch trong khu vực Xê-rốt-xcơ - Pun-tu-xcơ cũng không hơn gì.Tôi không có nhiệm vụ tổ chức và cũng không rõ mục tiêu của cuộc tiến công này, mộtcuộc tiến công đang làm tiêu hao nặng bộ đội ta. K.K. Rô-cô-xốp-xki đồng ý với tôi vàtheo đồng chí nói thì Đại bản doanh đã giao cho tập đoàn quân 47 nhiệm vụ tiến ra Vi-xlađến đoạn Mốt-lin - Vác-xô-vi và mở rộng những căn cứ bàn đạp trên sông Na-rép.Tôi gọi điện báo cáo tình hình với Tổng tư lệnh tối cao, đề nghị đồng chí cho ngừng tiếncông trên khu vực của Phương diện quân Bê-lô-ru-xi 1, vì cuộc tiến công ấy không cótriển vọng, và đề nghị ra lệnh chuyển bộ đội cánh phải của Phương diện quân Bê-lô-ru-xi1 và cánh trái của Phương diện quân Bê-lô-ru-xi 2 sang phòng ngự để có điều kiện đượcnghỉ ngơi và tiến hành bổ sung.Tổng tư lệnh tối cao trả lời:- Ngày mai, đồng chí cùng với Rô-cô-xốp-xki về Đại bản doanh trực tiếp trao đổi ý kiến.Chào đồng chí.Chiều ngày hôm sau, tôi và K.K. Rô-cô-xốp-xki đã có mặt ở Đại bản doanh.Ngoài Tổng tư lệnh tối cao ra, còn có A I. An~tô-nốp và V.M. Mô-lô-nốp.Chào hỏi xong, I.V. Xta-hn nói:- Yêu cầu các đồng chí báo cáo đi.Tôi mở bản đồ và bắt đầu báo cáo. Tôi thấy I.V.Xta-lin có vẻ đang tức giận. Lúc Ngườitới gần bản đồ, lúc đi ra xa, xong lại tới gần; khi thì nhìn chằm chằm vào tôi, khi nhìn vàobản đồ, rồi vào K.K. Rô-cô-xốp-xki. Đồng chí bỏ cả ống píp ra, một biểu hiện thường cómỗi khi đồng chí thiếu bình tĩnh hoặc không hài lòng về một điều gì.- Đồng chí Giu-cốp, - V.M. Mô-lô-nốp ngắt lời tôi - đồng chí đề nghị ngừng tiến côngvào lúc quân địch đang bị đánh tan, chúng đang không chịu nổi sức ép của quân ta. Đềnghị ấy liệu có hợp lý không?- Địch đã kịp xây dựng phòng ngự và điều động lên phía trước những đội dự bị cần thiết.- Tôi có ý kiến - Chúng hiện đang đánh lui những đợt tiến công của bộ đội ta. Còn chúngta thì đang bị những thiệt hại thật không cần thiết.- Đồng chí ủng hộ ý kiến của Giu-cốp à? - I.V. Xta-lin hỏi K.K. Rô-cô-xốp-xki.- Vâng, tôi cho rằng, sau một thời gian căng thẳng kéo dài, nên cho bộ đội tạm ngưng tiếncông và chấn chỉnh lại đội ngũ.- Tôi nghĩ rằng, địch cũng biết lợi dụng thời gian tạm ngưng này không kém hơn đồngchí, - Tổng tư lệnh tối cao nói. - Thế nhưng nếu không c ...

Tài liệu được xem nhiều: