Danh mục

Nhớ lại và suy nghĩ - Chương 7: Cuộc chiến tranh không tuyên bố ở Khan KhinChương 7: Cuộc chiến tranh không tuyên bố ở Khan Khin Gôn

Số trang: 67      Loại file: pdf      Dung lượng: 591.33 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 7 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

tháng 5-1939, khi đang làm phó tư lệnh Quân khu Bê-lô-ru-xi, tôi cùng các đồng chí trợ lý chỉ đạo cuộc diễn tập cán bộ chỉ huy và cơ quan tham mưu ở ngoài trời trong vùng Min-xcơ. Tham gia diễn tập có chỉ huy các binh đoàn kỵ binh và một số binh đoàn xe tăng trong quân khu, các đồng chí chỉ huy và cán bộ tác chiến của các cơ quan tham mưu. Cuộc diễn tập tham mưu kết thúc và ngày 1-6 chúng tôi tiến hành tổng kết ở phòng tham mưu quân đoàn kỵ binh...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nhớ lại và suy nghĩ - Chương 7: Cuộc chiến tranh không tuyên bố ở Khan KhinChương 7: Cuộc chiến tranh không tuyên bố ở Khan Khin GônChương 7: Cuộc chiến tranh không tuyên bố ở Khan Khin GônCuối tháng 5-1939, khi đang làm phó tư lệnh Quân khu Bê-lô-ru-xi, tôi cùng các đồng chítrợ lý chỉ đạo cuộc diễn tập cán bộ chỉ huy và cơ quan tham mưu ở ngoài trời trong vùngMin-xcơ. Tham gia diễn tập có chỉ huy các binh đo àn kỵ binh và một số binh đoàn xetăng trong quân khu, các đồng chí chỉ huy và cán bộ tác chiến của các cơ quan tham mưu.Cuộc diễn tập tham mưu kết thúc và ngày 1-6 chúng tôi tiến hành tổng kết ở phòng thammưu quân đoàn kỵ binh 3 ở Min-xcơ. Bỗng đồng chí chính ủy sư đoàn I.D. Xu-xai-cốp,ủy viên hội đồng quân sự quân khu báo cho tôi biết, đồng chí vừa nhận được điện từ Mát-xcơ-va lệnh cho tôi phải lên đường ngay để sáng mai gặp Ủy viên nhân dân quốc phòng.Tôi đáp chuyến xe lửa chạy qua đầu tiên để về Mát-xcơ-va, và sáng ngày 2-6 tôi đã cómặt tại phòng khách của K.E. Vô-rô-si-lốpĐồng chí R.P. Khơ-men-nít-xki, cán bộ phụ trách các nhiệm vụ đặc biệt ở Bộ Ủy viênnhân dân quốc phòng tiếp tôi và cho biết là K.E. Vô-rô-si-lốp đang đợi.- Đồng chí tới gặp đi, còn tôi sẽ ra lệnh chuẩn bị ngay cho đồng chí hành lý để đi công tácxa.- Công tác xa gì thế?- Đồng chí cứ gặp Ủy viên nhân dân thì sẽ biết tất cả những điều cần biết.Vào đến văn phòng của Ủy viên nhân dân, tôi báo cáo với đồng chí là tôi đã có mặt. K.E.Vô-rô-si-lốp thăm hỏi sức khỏe rồi nói:- Quân Nhật đã bất ngờ xâm nhập vào biên giới nước Mông Cổ anh em của chúng ta, vàtheo hiệp ước ký kết ngày 12-3-1936, Chính phủ Liên Xô có trách nhiệm bảo vệ nướcMông Cổ chống bất kỳ mọi cuộc ngoại xâm nào. Bản đồ tình huống diễn biến ngày 30-5đây.Tôi bước lại chỗ bản đồ.Ủy viên nhân dân chỉ cho tôi biết:- Đây là chỗ đã diễn ra trong một thời gian dài những cuộc đột nhập khiêu khích vàonhững chiến sĩ biên phòng Mông Cổ, còn chỗ kia là nơi quân Nhật thuộc lực lượng đóngquân tại Khai-la đã xâm nhập lãnh thổ nước Cộng hòa nhân dân Mông Cổ và tấn côngvào những đơn vị biên phòng Mông Cổ đang làm nhiệm vụ bảo vệ đoạn đất đai phíađông sông Khan-khin Gôn.- Tôi nghĩ là, - Ủy viên nhân dân tiếp - một cuộc phiêu lưu quân sự nghiêm trọng đã mởđầu. Dù trong trường hợp nào, vấn đề chưa phải đã hết... Đồng chí có thể đi ngay tới đấyđược không, và nếu cần, có thể đảm nhiệm cả việc chỉ huy bộ đội được không?- Tôi sẵn sàng đi ngay trong giờ phút này.- Rất tốt, - Ủy viên nhân dân nói. - Máy bay dành cho đồng chí sẽ sẵn sàng tại sân baytrung ương lúc 16 giờ hôm nay. Đồng chí ghé qua chỗ I.V. Xmô -rô-đi-nốp để nhậnnhững tài liệu cần thiết, và bàn thêm về việc liên lạc với Bộ Tổng tham mưu. Một tổ sĩquan chuyên viên thuộc quyền đồng chí sẽ cùng đáp máy bay đi với đồng chí. Chúc đồngchí thành công, tạm biệt đồng chí!Chia tay với Ủy viên nhân dân, tôi đi t ới Bộ Tổng tham mưu gặp đồng chí I-van Va-xi-li-ê-vích Xmô-rô-đi-nốp, quyền Phó Tổng tham mưu trưởng mà trước đây tôi có quen biết.Trên mặt bàn làm việc của đồng chí ấy cũng đang trải rộng tấm bản đồ giống như ở chỗđồng chí Ủy viên nhân dân. I.V. Xmô-rô-đi-nốp nói rằng, đồng chí không nói g ì thêm vềtình hình mà Ủy viên nhân dân đã cho tôi biết, mà chỉ bàn về việc đặt liên lạc với tôi thôi.- Tôi đề nghị, - I.V. Xmô-rô-đi-nốp nói, - khi đến nơi, đồng chí hãy nghiên cứu xem sựviệc đang xảy ra ở đây thế nào và báo cáo về cho chúng tôi những ý kiến thẳng thắn củađồng chí.Đến đây chúng tôi chia tay nhau.Một lát sau, máy bay chúng tôi đã cất cánh và bay về hướng Mông Cổ. Chúng tôi nắmtình huống cuối cùng ở Chi-ta trước khi rời biên giới nước ta. Hội đồng quân sự quân khumời chúng tôi đến để thông báo t ình hình. Chúng tôi gặp tư lệnh quân khu V Ph. Ya-cốp-lép và ủy viên Hội đồng quân sự Đ.A. Ga-pa-nô-vích trong cục tham mưu quân khu. Cácđồng chí cho biết những diễn biến mới nhất: điểm mới là máy bay Nhật đã bay sâu vàolãnh thổ nước cộng hòa nhân dân Mông Cổ và đuổi theo bắn phá các xe của chúng ta.Sáng ngày 5-6, chúng tôi đến Tăm-xắc Bu-lắc, vào phòng tham mưu quân đoàn đặc biệt57, ở đây chúng tôi gặp sư đoàn trưởng N.V. Phéc-len-cô, chính ủy sư đoàn M.X. Ni-ki-sép[1], tham mưu trưởng tư lệnh lữ đoàn A.M. Cu-sép và những đồng chí khác.Khi báo cáo tình hình, A.M. Cu-sép nói đón trước ngay là tình hình chưa được nghiêncứu kỹ.Căn cứ vào báo cáo, thấy rõ là, bộ tư lệnh quân đoàn không nắm được t ình huống thực.Tôi hỏi N.V. Phéc-len-cô là đồng chí tính thế nào, ở cách chiến trường hàng 120 km thìcó thể chỉ huy bộ đội được không?- Chúng tôi ở đây, tất nhiên là nơi xa đấy, - đồng chí đáp lại, - nhưng ngoài ấy chưa đượcchuẩn bị về mặt tác chiến. Không có lấy một km đ ường dây diện thoại và điện báo, chưachuẩn bị xong sở chỉ huy và các bãi đổ quân.- Vậy cần phải làm như thế nào để có mọi thứ ấy?- Tôi thấy cần phái người đi t ìm gỗ lạt, vật liệu và bắt tay vào xây dựng sở chỉ huy.Té ra là các đồng chí trong bộ tư lệnh quân đoàn, trừ đồng chí chính ủy ...

Tài liệu được xem nhiều: