Danh mục

Những Bí Mật Về Chiến Tranh Việt Nam - Chương 5 Trượt khỏi ván: tháng bảy năm 1965

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 168.81 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Giữa tháng bảy năm 1965, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng McNamara đang ở Sài Gòn để xem xét đề nghị của tướng Westmoreland gửi thêm ngay 100.000 quân Mỹ sang Việt Nam, từ một tháng trước.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Những Bí Mật Về Chiến Tranh Việt Nam - Chương 5 Trượt khỏi ván: tháng bảy năm 1965 Những Bí Mật Về Chiến Tranh Việt Nam Chương 5 Trượt khỏi ván: tháng bảy năm 1965Giữa tháng bảy năm 1965, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng McNamara đang ở Sài Gòn để xemxét đề nghị của tướng Westmoreland gửi thêm ngay 100.000 quân Mỹ sang Việt Nam, từmột tháng trước. Hiện chúng ta đã có khoảng 75.000 quân tại Việt Nam. Đề nghị củaWestmoreland được đáp ứng sẽ đưa quân Mỹ lên tổng cộng ít nhất 175.000 quân vàocuối năm. Ông ta muốn có 44 tiểu đo àn, trong đó 34 tiểu đoàn người Mỹ, 9 tiểu đoànngưởi Nam Triều Tiên và 1 tiểu đoàn người Úc. Nếu cuối cùng không được như vậy thìtoàn bộ 44 tiểu đoàn sẽ là quân Mỹ, nâng tổng số quân Mỹ ở Việt Nam lên tới 200.000.McNamara đưa ra một danh sách dài các câu hỏi về nhu cầu cho một đợt tăng quân nhưvậy, tác động của nó được so sánh với những lựa chọn và những đề nghị tăng thêm quânvào năm 1966 nếu yêu cầu này được chấp nhận. Nhưng vào ngày 17 tháng bảy, một ngàysau khi ông ta tới Việt Nam, ông nhận được một bức điện từ Thứ trưởng Bộ Quốc phòngCyrus Vance cho biết ý định hiện tại[53] của Tổng thống là chấp nhận hoàn toàn lời đềnghị của Westmoreland với 34 tiểu đo àn quân Mỹ. Johnson rất có thể còn huy động cảquân dự bị và kéo dài thời hạn nghĩa vụ quân sự của các binh lính, khi Tham mưu trưỏngliên quân yêu cầu mạnh mẽ.Vào ngày hôm đó hoặc vào hôm sau, khi quay trở lại Washington, tôi được biếtMcNamara sẽ công bố và giải thích các công việc mới, cũng như các biện pháp thờichiến, bao gồm cả việc động viên quân dự bị, bằng một bài phát biểu mà tôi sẽ phải thảosẵn cho ông ta. Tôi bắt tay vào việc ngay. Ngày hôm sau, để làm cơ sở cho việc viết bàiphát biểu, tôi bắt đầu tham dự các cuộc họp mà Vance tổ chức tại văn phòng của ông tavào các buổi sáng trong suốt tuần tới hoặc có thể lâu hơn, với đại điện của các Tham mưutrưởng liên quân và của Văn phòng Trợ lý Bộ trưởng về vấn đề nhân sự. Các cuộc họpnhằm phối hợp việc động viên quân dự bị và kéo dài thời hạn nghĩa vụ quân sự, đã đượcchấp nhận, sẽ là một phần của chương trình. Đây là những cuộc họp làm việc mở rộng,nhằm mục đích xác định cụ thể sẽ có bao nhiêu quân dự bị được huy động, từ các đơn vịnào và chính xác thuộc thẩm quyền của ai. Các cuộc họp còn giải quyết vấn đề về cấpvốn cho các chương trình mới và những yêu cầu về bổ sung ngân sách nào sẽ phải đượctrình lên Quốc hội. Tôi tham dự vào các cuộc họp đó chỉ để biết về các vấn đề và phạm vicủa chương trình mà tôi sẽ mô tả và chứng minh trong bài phát biểu.Trong thời gian còn lại ở Sài Gòn, McNamara tập trung vào xem xét sẽ cần thêm nhữnggì vào năm 1966, sau khi đã đạt tới mức 34/44 tiểu đoàn. Trong bản ghi nhớ của ông tagửi cho Tổng thống ngày 21 tháng bảy, ngày ông ta từ Việt Nam trở về, Bộ trưởng nhắclại việc tăng quân lên 44 tiểu đoàn. Điều này phù hợp với những gì Vance đã nói với ôngvề ý định hiện tại của Johnson, nhưng thực ra McNamara đã ủng hộ đề nghị củaWestmoreland từ giữa tháng sáu.Hơn nữa, McNamara còn chỉ rõ đây mới là sự khởi đầu của một đợt tập trung quân. Ôngta báo cáo Westmoreland coi việc tăng từ 175.000 lên tới 200.000 quân Mỹ chỉ vừa đủ tớihết năm 1965; cần nhận thức được rằng việc tăng thêm quân (có thể là 100.000) sẽ làcần thiết vào đầu năm 1966 và việc triển khai các lực lượng dự bị sau đó là có khả nănghiện thực nhlng sẽ phụ thuộc vào sự phát triển của tình hình.Trong đề nghị tháng sáu, Westmoreland đã cảnh báo rằng 44 tiểu đoàn, bằng 1/3 lựclượng của Mỹ hiện tại chỉ đủ để tái lập sự cân bằng về quân sự vào cuối tháng mườihai; nó cũng chưa đủ để tự làm cho kẻ thù phải giảm bớt các hoạt động tiến công. Ôngta phát tín hiệu rằng các lực lượng dự bị quan trọng của Mỹ sẽ được huy động vào năm1966 để duy trì ưu tiên quân sự[54]. Lúc đó ông ta đã nói với McNamara rằng: hơn 24tiểu đoàn cộng thêm với 44 tiểu đoàn, cùng các lực lượng hận cần và lực lượng hỗ trợchiến đấu, sẽ đặt chúng ta vào một vị trí bắt đầu giai đoạn giành thắng lợi trong chiếnlược của chúng ta. Điều này có nghĩa là có khoảng 175.000 lính Mỹ vào lúc khởi đầu,tiếp theo là thêm khoảng 100.000. Nhưng, tôi cảnh báo rằng các hoạt động của Việt Cộngvà Bắc Việt Nam có thể làm thay đổi các con số (theo chiều hướng tăng lên), có thể gấpnhiều lần nữa.Lực lượng tăng lên tổng cộng là 300.000 quân (có cả các tiểu đoàn nước ngoài), trong đócó 275.000 quân là người Mỹ, vào giữa năm 1966; đó là những gì được yêu cầu để ngănchặn tổn thất và để bắt đầu ở vào thế của giai đoạn giành thắng lợi. Bắc Việt Namngừng xâm nhập, còn hơn là cứ duy trì tốc độ tăng và tăng lên từng bước một (như đãxảy ra và như mọi người đã dự đoán trước, ít nhất là phải có một lực lượng đủ mạnh.McNamara cũng cho biết Tổng thống cho phép huy động khoảng 235.000 quân dự bị vàlực lượng Cảnh vệ Quốc gia và rằng các lực lượng chính qui sẽ dược tăng lên tới 375.000người, bằng cách tăng cường tuyển mộ tân binh, lính quân dịch và kéo ...

Tài liệu được xem nhiều: