Danh mục

NHỮNG BÓNG MA CỦA QUÁ KHỨ

Số trang: 17      Loại file: pdf      Dung lượng: 179.04 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: 8,000 VND Tải xuống file đầy đủ (17 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hắn chạy bán sống bán chết trên mặt đất gai góc và nóng bỏng. Sỏi đá sắc như dao, cứa vào hai gan bàn chân trần của hắn đau nhói. Hắn không có chút ý thức nào về việc tại sao hắn lại phải chạy, hay hắn đã chạy được bao lâu, hay đây là đâu. Hắn chỉ biết rằng nếu hắn dừng lại, thì mặt đất nóng bỏng sẽ nung chảy hắn ngay.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NHỮNG BÓNG MA CỦA QUÁ KHỨ NHỮNG BÓNG MA CỦA QUÁ KHỨ *** 1. Hắn chạy bán sống bán chết trên mặt đất gai góc và nóng bỏng. Sỏiđá sắc như dao, cứa vào hai gan bàn chân trần của hắn đau nhói. Hắnkhông có chút ý thức nào về việc tại sao hắn lại phải chạy, hay hắn đãchạy được bao lâu, hay đây là đâu. Hắn chỉ biết rằng nếu hắn dừng lại,thì mặt đất nóng bỏng sẽ nung chảy hắn ngay. Hắn nhìn thấy mọi thứ mà như không nhìn thấy gì. Hắn thấy mặt đấttoàn màu đen, con đường mà hắn đang vô thức chạy trên cũng màu đennhư phủ toàn hắc ín. Cây cối ven đường đen ngòm, những cành cây gầyguộc đan vào nhau, tua tủa chỉa lên trời cũng đen như những cánh taygià nua khô khốc, thỉnh thoảng lại rắc xuống mặt đất những chùm lá đennhư những cơn mưa mực xung quanh hắn. Xa xa kia, những dãy núi đenđặc như chính màn đêm. Hắn đưa tay lên quệt vội dòng mồ hôi đang túara trên trán, chợt nhận ra rằng cánh tay hắn đen sì. Hoảng hốt nhìnxuống khắp cơ thể, hắn chỉ thấy độc một màu đen, thậm chí máu chảy ratừ bàn chân hắn cũng đen đúa nhớp nháp. Trên đầu hắn, vầng mặt trờinhỏ bé và nhợt nhạt đang ban phát cái thứ ánh sáng lạnh lẽo não nề.Không khí có mùi tanh lờ lợ như máu cá vậy – ý nghĩ ấy khiến hắn homột tràng dài, bước chạy lảo đảo và sỏi đá tiếp tục xé nát bàn chân hắn. *** Cô gái ngồi thu mình trong một góc của căn phòng trắng xóa. Mọithứ quanh cô đều màu trắng, một màu trắng tẻ nhạt. Đằng sau lưng cô làcánh cửa sổ lớn mở ra khoảng không hun hút của màn đêm đen đặc. Quakhung cửa ấy, không có ánh sáng lọt ra, cũng không có bóng tối chảyvào, chỉ có sự im lặng bão hòa. Không khí có mùi bánh mỳ, thứ mùi rất quen mà nhất thời cô khôngthể nào nhớ ra đã từng ngửi thấy ở đâu. Trên tay cô là một điếu thuốcđang cháy. Ngọn lửa màu trắng sáng như một mảnh vỡ từ mặt trăng.Không có một chút khói nào, thậm chí điếu thuốc cũng không tàn đi. Chỉcó ngọn lửa là cháy, lạnh ngắt như băng, lạnh ngắt như lòng người. Góc bên kia của căn phòng, có một dáng người đang ngủ, một ngườicon trai. Hơi thở của gã là nhịp đập của căn phòng. Khuôn mặt gã khôngquá ưa nhìn, nước da sơi sạm, gò má cao, cái mũi nhỏ và hơi tẹt xuống,đôi môi mỏng, đôi khi chu ra nũng nịu. Lông mày gã hơi mờ, và vầngtrán hơi nhăn lại như đang khó chịu điều gì. Gã là thực thể duy nhấtkhông có màu trắng ở trong căn phòng này. Vứt bừa bãi xung quanh gãlà gối trắng, chăn trắng, đệm trắng, bàn trắng, ghế trắng, cái laptop trắng,cái bát sứ trắng, bộ bài trắng, gạt tàn trắng, hơi thở trắng và người congái trắng. Tất cả đều tĩnh lặng như những bức tượng thạch cao, dườngnhư đang chờ gã tỉnh dậy để trả lại màu sắc cho chúng. *** Đứa bé nằm trên bãi cỏ xanh mềm ướt đẫm nắng mật vàng. Gió trêncao thổi vi vu như tiếng sáo đồng nội êm dịu, và chim hót líu lo từ tán cổthụ cao vút tỏa bóng che rợp một tràng cỏ. Bầu trời xanh ngắt không mộtgợn mây, và nắng vàng dịu dàng trải hoa lấp lánh trên ngọn đồi nơi đứabé vừa tỉnh giấc. Đứa bé mỉm cười, lon ton trèo xuống khỏi quả đồi thoai thoải, mentheo con đường mòn trải đá dẫn đến ngôi nhà gỗ nho nhỏ màu hồng cócái ống khói luôn tỏa ra mùi bánh mỳ thơm ngọt. Dọc theo con đườngnó đi, hoa tím nở rộ bạt ngàn hai bên và những đôi bướm trắng bướmvàng dập dờn đùa nhau, tung tăng dưới nắng. Con sông nhỏ dưới chânđồi chảy róc rách, len lỏi qua đá sỏi, trong veo lấp lánh. Những con cávẩy bạc đua nhau bơi giữa dòng nước hiền hòa. Và trên cây cầu đá xámbắc ngang qua dòng sông, một chú chó trắng đang đợi nó. Đứa bé vừa bước chân lên cây cầu, con cún trắng đã vẫy đuôi rối rít.Nó nhảy quanh đứa bé, chạy mấy bước về phía ngọn đồi rồi quay lại lèlưỡi như vẫy gọi. Nhưng đứa bé lắc đầu cười với nó, rồi đi tiếp theo conđường trải đá về phía ngôi nhà gỗ. Bầu trời bỗng dưng tối sầm, mây đennhư bàn tay lớn ở đâu thò ra che kín mặt trời. Sấm bắt đầu nổ giòn tantrên cao, chớp giật lóe sáng một góc chân mây. Đứa bé thoáng chút sợhãi, chạy nhanh hơn về phía ngôi nhà gỗ tìm chỗ trú. Nó không để ýrằng xung quanh nó, cỏ hoa đang héo úa dần theo mỗi bước nó đi, chimchóc ngừng hót và lá rụng lả tả. Càng đến gần căn nhà, sấm chớp lại càng dữ dội hơn. Gió cuốn theotừng mảng lá lớn, gieo xuống mặt đất phẫn nộ. Những con chim hoảngloạn chạy trốn, tiếng kêu như bị bóp nghẹt giữa cơn giông bão. Đứa bémở cánh cửa gỗ bước vào trong nhà, nước từ trong nhà tràn ra, kéo theocả những mảnh cốc chén bát đĩa đã vỡ nát. Chớp giật sáng lóa trời cùnglúc cánh cửa đóng sầm lại cùng đứa bé ở trong. Có tiếng gãy đổ như hơithở tàn vọng đến tai con cún trắng, nhưng nó chẳng còn nhìn thấy gìnữa. 2. Hắn vẫn chạy, lần này hình như có ai đó đang đuổi theo hắn. Hắnnghe hấy loáng thoáng tiếng bước chân giẫm trên đá sỏi, tiếng hò hétnhốn nháo từ phía sau. Trong ánh sáng nhợt nhạt, hắn thấy lờ mờ mộtbóng đe ...

Tài liệu được xem nhiều: