Những kẻ ngoại tình
Số trang: 8
Loại file: pdf
Dung lượng: 128.86 KB
Lượt xem: 12
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Thôi vậy là Jiji đã biết rồi. Minh Long đã phản bội nàng vào một đêm trăng tròn sao rơi như mưa trút, cũng như nàng từng phản bội chàng trong mây đen ba năm về trước, giữa hơi nóng hầm hập trên mặt đá và một không gian ướt đẫm mồ hôi. Hồ Minh Long eVăn: Sau khi tập truyện "Jiji" được giới thiệu trên eVăn, nhiều độc giả tỏ ra hoài nghi về tính chất "hiện thực huyền ảo" của các tác phẩm trong truyện. Trước những ý kiến trái chiều, eVăn xin trích đăng một số...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Những kẻ ngoại tình Những kẻ ngoại tìnhThôi vậy là Jiji đã biết rồi. Minh Long đã phản bội nàng vào một đêm trăng trònsao rơi như mưa trút, cũng như nàng từng phản bội chàng trong mây đen ba năm vềtrước, giữa hơi nóng hầm hập trên mặt đá và một không gian ướt đẫm mồ hôi.Hồ Minh Long -eVăn: Sau khi tập truyện Jiji được giới thiệu trên eVăn, nhiều độc giả tỏ ra hoàinghi về tính chất hiện thực huyền ảo của các tác phẩm trong truyện. Trước nhữngý kiến trái chiều, eVăn xin trích đăng một số truyện trong tập để bạn đọc đánh giáMỗi khi Jiji khép đôi mi mắt, nàng lại sợ sẽ thấy mình trở lại vùng đất ấy. Vùng đấttối tăm nguyên thủy của một thuở hồng hoang ánh sáng chưa tỏ mình, vùng đất xaxôi mù dạt trong một lục địa vừa trở cơn thức dậy sau tám ngàn năm ngủ vùi trongtuyết giá. Dù đã ba năm trôi qua, nhưng nàng vẫn còn nguyên cảm giác da thịtmình được ve vuốt mơn trớn bởi những làn gió tinh tươm thanh khiết chưa từngmang dấu vết trù hoạch nào. Trên nền đất, không còn nhớ rõ đó là nền đất hay nềntrời, nàng đã đặt lên đôi bàn chân trần truồng cởi mở và bước đi cùng bầy thúhoang của đại ngàn. Xung quanh nàng, mọi vật đang chuyển động, đang im lìm,đang nói chuyện, đang lắng nghe, và nàng cũng vậy. Dù không gian tù mù liêumịch không chút ánh sáng nhưng nàng vẫn cảm nhận rõ từng hình ảnh hay vật thể,không bỏ sót thứ gì dù chỉ là một dao động nhỏ nhất của cánh bướm bay lạc. Jijirảo chân đuổi theo cánh bướm, cố gắng với tay chụp lấy nó nhưng nó cứ bay lêncao, cao mãi, cho đến khi chỉ trong một giai đoạn nữa là những ngón tay có thểchạm vào ảo giác hoa phấn của con bướm thì nàng lại hụt chân rớt xuống vực thẳmhun hút. Bên dưới bờ vực, Jiji lại tiếp tục bước đi, chưa bao giờ những ngón châncủa nàng thăng bằng như thế, và cũng chưa bao giờ tâm trí nàng lại sạch sẽ nhẹnhàng đến thế. Tưởng như có đủ sức chịu đựng tất cả mọi dằn vặt trên thế giới này.Khi Jiji đang bước đi ở lưng chừng lục địa nguyên hoang, thị giác mù loà của nàngchợt bắt gặp một hình ảnh nồng cháy. Đó tựa như là hình ảnh của một người đànông có nụ cười ấm áp và vòng tay rộng mở, một vòng tay rắn rỏi an toàn mà mọiphụ nữ đều chỉ ao ước được một lần ngắm nhìn nó từ một khoảng cách rất xa. Hayđó giống như hình ảnh của một giấc mơ, một giấc mơ vàng son trôi trên con đườngdệt bằng kim sa thả xuống từ trời, không quanh co, không méo mó, mà đơn giản làmột đường diềm đẹp đẽ quanh giấc ngủ khuya. Jiji chưa từng trông thấy một hìnhảnh nào như vậy. Nàng bước đến gần hơn để nhìn. Khi đã ở sát bên sự hiển hiệnthần thoại thì nàng nhanh chóng nhận ra đó không phải là một giấc mơ hay ngườiđàn ông với vòng tay rộng mở, đó chỉ đơn giản là một tia nắng tơ mảnh rọi xuốngqua một khe mây mù mịt, va đập thành chấm nhỏ vàng óng trên một vật trông nhưtảng đá lớn. Ở trên cao kia, những đám mây đã cầm giữ mặt trời trong nhà tù củanó quá lâu khiến trần gian mê muội không có được chút ánh sáng nào để thắp lênđường nét của sự sống. Khắp nơi nơi chỉ là bóng tối mênh mông cùng cơn lạnhuyên khôi từ gió. Giữa chập chùng tăm tối đó, một tia sáng nhỏ lóng lánh buông lơitừ trời đem đến cho Jiji một sự thôi thúc lớn lao. Nàng quyết định nằm bên trêntảng đá để tia nắng chiếu rọi lên vòm ngực mình.Không hề tỏ ra hung hăng hay vội vã, tia nắng dịu dàng lướt nhẹ trên da thịt Jiji, từtốn mạ vàng những sợi lông măng và sưởi ấm những dấu tàn nhang trêu nghịch.Nàng thấy những mạch máu trong người mình dần sôi lên nhưng không khiến cơthể bỏng rát mà chỉ duy trì một nhiệt độ ấm nóng vừa đủ để tăng thêm trạng tháimẫn cảm cho những gốc thần kinh. Nàng không còn cảm thấy trần trụi bởi muônvàn ngón tay tinh tươm lạnh mát của những cơn gió nữa, mà ánh nắng đang chậmrãi nắn niết nàng với đôi lòng bàn tay ân cần và từng trải hơn nhiều. Lòng bàn tayấy không chỉ đem đến cho Jiji cảm giác về một sự ấm mềm tha thiết, mà còn tạcvào xúc giác của nàng ấn tượng về những đường chỉ tay rắn rỏi lõm sâu, về nhữngvết chai sần thô ráp và về những đốt ngón tay cứng chắc. Nắng giống như mộtngười đàn ông tuổi bốn mươi vừa điềm đạm vừa rực lửa, không nói nhiều nhưngbiết cách xoa vuốt những vùng cơ thể cô đơn của phụ nữ, biết cách hôn lên tấmlưng ong và miết vào vùng eo trinh bạch bằng một nỗi dịu dàng không ai cưỡng lạiđược. Jiji buông lơi trực giác của mình để chìm đắm vào sự ấp ôm ma mị của nắng,để mặc hắn tiến sâu hơn vào vùng thánh địa cấm kị của giới tính. Trên vòm cao,mây đã tan ra thêm một phần để nắng trải rộng những đường tia óng ánh xuốngphủ lên khắp thân thể nàng. Như một sự đáp lời của bản năng, đôi chân thuôn dàithần thoại của nàng cũng mở rộng ra, rộng ra mãi cho đến khi thấy vướng víu bởicơ thịt căng quá độ. Nàng muốn ánh nắng đem điềm hoan mị rực cháy đến mọiphần trên da thịt nàng, từ vùng nhung gấm bên ngoài đến tận miền bí ẩn bên trong,nên không chút ngại ngần khai mở mọi đường đi lối lại để hắn mặc nhiên rọi chiếuvào sâu hơn trong cơ thể. Ánh nắng chạm những ngón tay bằng vàng r ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Những kẻ ngoại tình Những kẻ ngoại tìnhThôi vậy là Jiji đã biết rồi. Minh Long đã phản bội nàng vào một đêm trăng trònsao rơi như mưa trút, cũng như nàng từng phản bội chàng trong mây đen ba năm vềtrước, giữa hơi nóng hầm hập trên mặt đá và một không gian ướt đẫm mồ hôi.Hồ Minh Long -eVăn: Sau khi tập truyện Jiji được giới thiệu trên eVăn, nhiều độc giả tỏ ra hoàinghi về tính chất hiện thực huyền ảo của các tác phẩm trong truyện. Trước nhữngý kiến trái chiều, eVăn xin trích đăng một số truyện trong tập để bạn đọc đánh giáMỗi khi Jiji khép đôi mi mắt, nàng lại sợ sẽ thấy mình trở lại vùng đất ấy. Vùng đấttối tăm nguyên thủy của một thuở hồng hoang ánh sáng chưa tỏ mình, vùng đất xaxôi mù dạt trong một lục địa vừa trở cơn thức dậy sau tám ngàn năm ngủ vùi trongtuyết giá. Dù đã ba năm trôi qua, nhưng nàng vẫn còn nguyên cảm giác da thịtmình được ve vuốt mơn trớn bởi những làn gió tinh tươm thanh khiết chưa từngmang dấu vết trù hoạch nào. Trên nền đất, không còn nhớ rõ đó là nền đất hay nềntrời, nàng đã đặt lên đôi bàn chân trần truồng cởi mở và bước đi cùng bầy thúhoang của đại ngàn. Xung quanh nàng, mọi vật đang chuyển động, đang im lìm,đang nói chuyện, đang lắng nghe, và nàng cũng vậy. Dù không gian tù mù liêumịch không chút ánh sáng nhưng nàng vẫn cảm nhận rõ từng hình ảnh hay vật thể,không bỏ sót thứ gì dù chỉ là một dao động nhỏ nhất của cánh bướm bay lạc. Jijirảo chân đuổi theo cánh bướm, cố gắng với tay chụp lấy nó nhưng nó cứ bay lêncao, cao mãi, cho đến khi chỉ trong một giai đoạn nữa là những ngón tay có thểchạm vào ảo giác hoa phấn của con bướm thì nàng lại hụt chân rớt xuống vực thẳmhun hút. Bên dưới bờ vực, Jiji lại tiếp tục bước đi, chưa bao giờ những ngón châncủa nàng thăng bằng như thế, và cũng chưa bao giờ tâm trí nàng lại sạch sẽ nhẹnhàng đến thế. Tưởng như có đủ sức chịu đựng tất cả mọi dằn vặt trên thế giới này.Khi Jiji đang bước đi ở lưng chừng lục địa nguyên hoang, thị giác mù loà của nàngchợt bắt gặp một hình ảnh nồng cháy. Đó tựa như là hình ảnh của một người đànông có nụ cười ấm áp và vòng tay rộng mở, một vòng tay rắn rỏi an toàn mà mọiphụ nữ đều chỉ ao ước được một lần ngắm nhìn nó từ một khoảng cách rất xa. Hayđó giống như hình ảnh của một giấc mơ, một giấc mơ vàng son trôi trên con đườngdệt bằng kim sa thả xuống từ trời, không quanh co, không méo mó, mà đơn giản làmột đường diềm đẹp đẽ quanh giấc ngủ khuya. Jiji chưa từng trông thấy một hìnhảnh nào như vậy. Nàng bước đến gần hơn để nhìn. Khi đã ở sát bên sự hiển hiệnthần thoại thì nàng nhanh chóng nhận ra đó không phải là một giấc mơ hay ngườiđàn ông với vòng tay rộng mở, đó chỉ đơn giản là một tia nắng tơ mảnh rọi xuốngqua một khe mây mù mịt, va đập thành chấm nhỏ vàng óng trên một vật trông nhưtảng đá lớn. Ở trên cao kia, những đám mây đã cầm giữ mặt trời trong nhà tù củanó quá lâu khiến trần gian mê muội không có được chút ánh sáng nào để thắp lênđường nét của sự sống. Khắp nơi nơi chỉ là bóng tối mênh mông cùng cơn lạnhuyên khôi từ gió. Giữa chập chùng tăm tối đó, một tia sáng nhỏ lóng lánh buông lơitừ trời đem đến cho Jiji một sự thôi thúc lớn lao. Nàng quyết định nằm bên trêntảng đá để tia nắng chiếu rọi lên vòm ngực mình.Không hề tỏ ra hung hăng hay vội vã, tia nắng dịu dàng lướt nhẹ trên da thịt Jiji, từtốn mạ vàng những sợi lông măng và sưởi ấm những dấu tàn nhang trêu nghịch.Nàng thấy những mạch máu trong người mình dần sôi lên nhưng không khiến cơthể bỏng rát mà chỉ duy trì một nhiệt độ ấm nóng vừa đủ để tăng thêm trạng tháimẫn cảm cho những gốc thần kinh. Nàng không còn cảm thấy trần trụi bởi muônvàn ngón tay tinh tươm lạnh mát của những cơn gió nữa, mà ánh nắng đang chậmrãi nắn niết nàng với đôi lòng bàn tay ân cần và từng trải hơn nhiều. Lòng bàn tayấy không chỉ đem đến cho Jiji cảm giác về một sự ấm mềm tha thiết, mà còn tạcvào xúc giác của nàng ấn tượng về những đường chỉ tay rắn rỏi lõm sâu, về nhữngvết chai sần thô ráp và về những đốt ngón tay cứng chắc. Nắng giống như mộtngười đàn ông tuổi bốn mươi vừa điềm đạm vừa rực lửa, không nói nhiều nhưngbiết cách xoa vuốt những vùng cơ thể cô đơn của phụ nữ, biết cách hôn lên tấmlưng ong và miết vào vùng eo trinh bạch bằng một nỗi dịu dàng không ai cưỡng lạiđược. Jiji buông lơi trực giác của mình để chìm đắm vào sự ấp ôm ma mị của nắng,để mặc hắn tiến sâu hơn vào vùng thánh địa cấm kị của giới tính. Trên vòm cao,mây đã tan ra thêm một phần để nắng trải rộng những đường tia óng ánh xuốngphủ lên khắp thân thể nàng. Như một sự đáp lời của bản năng, đôi chân thuôn dàithần thoại của nàng cũng mở rộng ra, rộng ra mãi cho đến khi thấy vướng víu bởicơ thịt căng quá độ. Nàng muốn ánh nắng đem điềm hoan mị rực cháy đến mọiphần trên da thịt nàng, từ vùng nhung gấm bên ngoài đến tận miền bí ẩn bên trong,nên không chút ngại ngần khai mở mọi đường đi lối lại để hắn mặc nhiên rọi chiếuvào sâu hơn trong cơ thể. Ánh nắng chạm những ngón tay bằng vàng r ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Những kẻ ngoại tình truyện ngắn tình yêu tiểu thuyết lãng mạn tiểu thuyêt Việt Nam tủ truyện ngắn câu chuyện tình yêuTài liệu liên quan:
-
Lạ hóa một cuộc chơi - Tiểu thuyết Việt Nam đầu thế kỉ XXI: Phần 1
161 trang 432 13 0 -
totto-chan bên cửa sổ: phần 2 - nxb văn học
54 trang 111 0 0 -
Lạ hóa một cuộc chơi - Tiểu thuyết Việt Nam đầu thế kỉ XXI: Phần 2
103 trang 71 6 0 -
Tiểu thuyết Chuyện tình mùa tạp kỹ của Lê Anh Hoài nhìn từ lí thuyết trò chơi
11 trang 57 1 0 -
Luận án Tiến sĩ Văn học: Văn hóa tâm linh trong tiểu thuyết Việt Nam đương đại
182 trang 47 0 0 -
156 trang 39 0 0
-
108 trang 39 0 0
-
13 trang 39 0 0
-
112 trang 37 0 0
-
6 trang 37 0 0
-
178 trang 35 0 0
-
Hài hước, trào tiếu, sân khấu hóa - một khuynh hướng tiểu thuyết gần đây
7 trang 35 0 0 -
172 trang 34 0 0
-
luật ngầm: phần 2 - nxb dân trí
64 trang 33 0 0 -
7 trang 33 0 0
-
thuở mơ làm văn sĩ: phần 2 - nxb tuổi xanh
71 trang 33 0 0 -
tiếng thời gian du dương: phần 2
233 trang 33 0 0 -
306 trang 33 0 0
-
43 trang 31 0 0
-
ngoại tình: phần 2 - nxb hà nội
92 trang 30 0 0