NHỮNG NGÔI SAO SÁNG
Số trang: 3
Loại file: pdf
Dung lượng: 73.75 KB
Lượt xem: 11
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Ngày nhỏ đọc truyện Tam Quốc, tôi thấy mỗi lần có vị tướng tài hay ông quân sư giỏi nào đấy chết là một ngôi sao lớn lóe lên rồi vụt tắt, để lại vệt sáng lớn trên bầu trời. “Ngôi sao to bằng chiếc đấu” - người ta viết như vậy. Nghĩa là những vị tài giỏi ấy không chỉ được người mà cả trời đất yêu quí.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NHỮNG NGÔI SAO SÁNG NHỮNG NGÔI SAO SÁNGNgày nhỏ đọc truyện Tam Quốc, tôi thấy mỗi lần có vị tướng tài hay ông quân sưgiỏi nào đấy chết là một ngôi sao lớn lóe lên rồi vụt tắt, để lại vệt sáng lớn trên bầutrời. “Ngôi sao to bằng chiếc đấu” - người ta viết như vậy. Nghĩa là những vị tàigiỏi ấy không chỉ được người mà cả trời đất yêu quí.Cũng ngày nhỏ, một lần tôi được bọn bạn có bố mẹ theo đạo dẫn đi xem lễ GiángSinh ở nhà thờ làng trên. Chúng dẫn tôi đến một góc vườn nhà thờ được trang tríbằng đèn nhiều màu. Trong chiếc nôi giữa đám cỏ khô là một đứa bé bằng gỗ quétsơn hồng - Chúa Jesus. Chúng bảo tôi Chúa được sinh trong máng cỏ chuồng ngựa,và đúng lúc Ngài ra đời, một ngôi sao lớn xuất hiện trên bầu trời, theo đó ba nhàthông thái phương Đông đã tìm đến tặng quà cho mẹ con Ngài. Cạnh máng cỏ lúcấy có chiếc đèn lồng năm cánh dán giấy bóng màu xanh, tượng trưng cho ngôi saoấy. Tôi hỏi vì sao khi Chúa sinh lại xuất hiện ngôi sao? Chúng bảo đó là bằngchứng Ngài được yêu mến và mong đợi.Vậy là rõ: Những ai được người khác yêu mến khi sinh hoặc chết đều được trờiđánh dấu bằng những ngôi sao sáng. Tôi đã nghĩ và tin như vậy.Tôi có một người ông rất khác thường, nhiều người cho là gàn dỏ, nhưng tôi thì rấtyêu. Ông cao lớn, trực tính, ăn to nói lớn và rất tốt bụng. Ngày bé tôi nghịchthường bị bố đánh, và ông luôn che chở cho tôi. Ông hay đưa tôi đi chơi xa, kể đủthứ chuyện thú vị ông biết hay tự phịa ra. Đêm tôi chui vào ổ rơm ngủ với ôngnhiều hơn ngủ ở nhà. Cuối năm 1959 ông tôi mất. Khỏi nói tôi buồn và thương nhớông thế nào. Đêm hôm ấy tôi ra đồng Rục, đứng trên gò đất cao nhìn như dán khắpbầu trời xem có ngôi sao nào lóe sáng không. Cuối cùng tôi đã nhìn thấy nó, vàolúc gần sáng. Một ngôi sao đổi ngôi rất sáng ở phía chân trời. Vậy là ông tôi làngười tốt, được yêu mến và khi chết đã biến thành sao. Không bằng ngôi sao lớnnhư chiếc đấu của Khổng Minh, nhưng là một ngôi sao đẹp.Ba mươi năm sau tôi lấy vợ và sinh con đầu lòng, con gái. Hôm ấy bầu trời đen kịtvì đang có mưa, nhưng khi ngước nhìn lên, tôi nghĩ tôi đã nhìn thấy sau lớp mâydày đặc một ngôi sao lấp lánh, đẹp như ngôi sao báo hiệu sự ra đời của Chúa.Lại ba mươi năm nữa trôi qua, cách đây hai tháng, tôi có cháu ngoại. Hôm ấy vợchồng tôi ở Vũng Tàu. Tôi đưa vợ tôi lên tầng cao nhất của tòa nhà hai mươi haitầng nơi con tôi sống. Cao trên đầu chúng tôi là cả một trời sao tuyệt đẹp. Ngôi nàocũng xanh, nhấp nháy và trẻ trung đến lạ kỳ. Hơn thế, cũng hôm ấy, giờ phút ấy,người ta đang bắn pháo hoa ở Đà Nẵng, có thể một phần để chào mừng sự ra đờicủa cháu tôi.“Cả trời sao đẹp thế này là để chào đón cháu mình ra đời đấy”, tôi nói.Vợ tôi không hiểu, nhưng có vẻ xúc động bởi lời nói bóng bẩy, lãng mạn ấy. Bàđứng lặng. Trong đôi mắt ngước nhìn lên lấp lánh hai giọt nước mắt. Hai ngôi sao.Còn tôi, tôi nóng lòng chờ cháu chóng lớn để kể cho nó nghe về ngôi sao của cụnó, mẹ nó và cả của nó. Tôi thầm hứa với cháu rằng tôi sẽ cố sống tốt, thật tốt, đểmột ngày nào đó, có lẽ cũng không còn xa, khi tôi chết, nó, mẹ nó, bà nó và nhiềungười khác sẽ thấy một ngôi sao, có thể không lớn lắm, nhưng xanh, đẹp, lóe sángtrên bầu trời như ngôi sao của ông tôi ngày xưa.Nghĩa là cả tôi, nếu là một người tốt, khi chết cũng sẽ được hóa thành sao.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NHỮNG NGÔI SAO SÁNG NHỮNG NGÔI SAO SÁNGNgày nhỏ đọc truyện Tam Quốc, tôi thấy mỗi lần có vị tướng tài hay ông quân sưgiỏi nào đấy chết là một ngôi sao lớn lóe lên rồi vụt tắt, để lại vệt sáng lớn trên bầutrời. “Ngôi sao to bằng chiếc đấu” - người ta viết như vậy. Nghĩa là những vị tàigiỏi ấy không chỉ được người mà cả trời đất yêu quí.Cũng ngày nhỏ, một lần tôi được bọn bạn có bố mẹ theo đạo dẫn đi xem lễ GiángSinh ở nhà thờ làng trên. Chúng dẫn tôi đến một góc vườn nhà thờ được trang tríbằng đèn nhiều màu. Trong chiếc nôi giữa đám cỏ khô là một đứa bé bằng gỗ quétsơn hồng - Chúa Jesus. Chúng bảo tôi Chúa được sinh trong máng cỏ chuồng ngựa,và đúng lúc Ngài ra đời, một ngôi sao lớn xuất hiện trên bầu trời, theo đó ba nhàthông thái phương Đông đã tìm đến tặng quà cho mẹ con Ngài. Cạnh máng cỏ lúcấy có chiếc đèn lồng năm cánh dán giấy bóng màu xanh, tượng trưng cho ngôi saoấy. Tôi hỏi vì sao khi Chúa sinh lại xuất hiện ngôi sao? Chúng bảo đó là bằngchứng Ngài được yêu mến và mong đợi.Vậy là rõ: Những ai được người khác yêu mến khi sinh hoặc chết đều được trờiđánh dấu bằng những ngôi sao sáng. Tôi đã nghĩ và tin như vậy.Tôi có một người ông rất khác thường, nhiều người cho là gàn dỏ, nhưng tôi thì rấtyêu. Ông cao lớn, trực tính, ăn to nói lớn và rất tốt bụng. Ngày bé tôi nghịchthường bị bố đánh, và ông luôn che chở cho tôi. Ông hay đưa tôi đi chơi xa, kể đủthứ chuyện thú vị ông biết hay tự phịa ra. Đêm tôi chui vào ổ rơm ngủ với ôngnhiều hơn ngủ ở nhà. Cuối năm 1959 ông tôi mất. Khỏi nói tôi buồn và thương nhớông thế nào. Đêm hôm ấy tôi ra đồng Rục, đứng trên gò đất cao nhìn như dán khắpbầu trời xem có ngôi sao nào lóe sáng không. Cuối cùng tôi đã nhìn thấy nó, vàolúc gần sáng. Một ngôi sao đổi ngôi rất sáng ở phía chân trời. Vậy là ông tôi làngười tốt, được yêu mến và khi chết đã biến thành sao. Không bằng ngôi sao lớnnhư chiếc đấu của Khổng Minh, nhưng là một ngôi sao đẹp.Ba mươi năm sau tôi lấy vợ và sinh con đầu lòng, con gái. Hôm ấy bầu trời đen kịtvì đang có mưa, nhưng khi ngước nhìn lên, tôi nghĩ tôi đã nhìn thấy sau lớp mâydày đặc một ngôi sao lấp lánh, đẹp như ngôi sao báo hiệu sự ra đời của Chúa.Lại ba mươi năm nữa trôi qua, cách đây hai tháng, tôi có cháu ngoại. Hôm ấy vợchồng tôi ở Vũng Tàu. Tôi đưa vợ tôi lên tầng cao nhất của tòa nhà hai mươi haitầng nơi con tôi sống. Cao trên đầu chúng tôi là cả một trời sao tuyệt đẹp. Ngôi nàocũng xanh, nhấp nháy và trẻ trung đến lạ kỳ. Hơn thế, cũng hôm ấy, giờ phút ấy,người ta đang bắn pháo hoa ở Đà Nẵng, có thể một phần để chào mừng sự ra đờicủa cháu tôi.“Cả trời sao đẹp thế này là để chào đón cháu mình ra đời đấy”, tôi nói.Vợ tôi không hiểu, nhưng có vẻ xúc động bởi lời nói bóng bẩy, lãng mạn ấy. Bàđứng lặng. Trong đôi mắt ngước nhìn lên lấp lánh hai giọt nước mắt. Hai ngôi sao.Còn tôi, tôi nóng lòng chờ cháu chóng lớn để kể cho nó nghe về ngôi sao của cụnó, mẹ nó và cả của nó. Tôi thầm hứa với cháu rằng tôi sẽ cố sống tốt, thật tốt, đểmột ngày nào đó, có lẽ cũng không còn xa, khi tôi chết, nó, mẹ nó, bà nó và nhiềungười khác sẽ thấy một ngôi sao, có thể không lớn lắm, nhưng xanh, đẹp, lóe sángtrên bầu trời như ngôi sao của ông tôi ngày xưa.Nghĩa là cả tôi, nếu là một người tốt, khi chết cũng sẽ được hóa thành sao.
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
NHỮNG NGÔI SAO SÁNG tiểu thuyêt Việt Nam tủ truyện ngắn truyện ngắn tình yêu truyện ngắn lãng mạn câu chuyện cuộc sốngGợi ý tài liệu liên quan:
-
Lạ hóa một cuộc chơi - Tiểu thuyết Việt Nam đầu thế kỉ XXI: Phần 1
161 trang 430 13 0 -
Khóa luận tốt nghiệp Văn học: Nhân vật mang tính tự thuật trong tác phẩm của Nam Cao
85 trang 202 0 0 -
totto-chan bên cửa sổ: phần 2 - nxb văn học
54 trang 109 0 0 -
Lạ hóa một cuộc chơi - Tiểu thuyết Việt Nam đầu thế kỉ XXI: Phần 2
103 trang 71 6 0 -
Tiểu thuyết Chuyện tình mùa tạp kỹ của Lê Anh Hoài nhìn từ lí thuyết trò chơi
11 trang 56 1 0 -
Luận án Tiến sĩ Văn học: Văn hóa tâm linh trong tiểu thuyết Việt Nam đương đại
182 trang 46 0 0 -
33 trang 41 0 0
-
234 trang 40 0 0
-
65 trang 38 0 0
-
108 trang 38 0 0