Những phút xao lòng....
Số trang: 12
Loại file: pdf
Dung lượng: 181.58 KB
Lượt xem: 11
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Chị và anh đều đã có gia đình yên ấm sau mười năm không gặp. Chị lấy Huy, một người đàn ông thành đạt và rất chu toàn với gia đình. Anh lấy một cô vợ làm giáo viên, dịu dàng và ngoan hiền hơn nàng là cái chắc. Mười năm không gặp lại nhau sau những kỉ niệm ngọt ngào của mối tình đầu
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Những phút xao lòng....Những phút xao lòng... Chị và anh đều đã có gia đình yên ấm sau mười năm không gặp. Chị lấy Huy,một người đàn ông thành đạt và rất chu toàn với gia đình. Anh lấy một cô vợ làmgiáo viên, dịu dàng và ngoan hiền hơn nàng là cái chắc. Mười năm không gặp lạinhau sau những kỉ niệm ngọt ngào của mối tình đầu. Giờ tình cờ chạm mặt trongsiêu thị, giữa cái chốn chẳng kiếm đâu ra sự lãng mạn thế mà vẫn ngậm ngùi. Chịđi sắm đồ cho gia đình, xoong nồi, mì tôm, xúc xích lỉnh kỉnh, ngổn ngang. Anh đisắm đồ cho vợ, một cái áo sơ mi đàn bà, một cái mũ rộng vành kiểu đang rất thịnhhành. Lơ ngơ thế nào mà chạm mặt nhau giữa một đống hàng hóa, ngớ ra một lúcrồi cúi chào nhau lịch sự như hai kẻ vô cùng xa lạ vừa chạm mặt nhau trong cầuthang máy. Để rồi sau cái phút giây ngỡ ngàng ban đầu ấy, cái xa lạ xua đi, kéogần gũi về bằng những câu chuyện gia đình: -Em đã có mấy nhóc rồi? -Hai rồi. Còn anh? -Cũng đủ nếp đủ tẻ. Coi như đã đóng đủ công dân cho nhà nước, thế là trònnghĩa vụ. Chị bật cười. Anh vẫn như ngày nào, vừa tếu táo vừa nhăn nhó như ông cụnon. Thoáng nhìn qua chị, anh chợt nghĩ dạo này chị xanh quá, da mặt không cònhồng hào, căng mịn như ngày xưa nữa. Rồi lại tự nhủ “mười năm rồi đâu có ít. Đếnmáy móc còn đổi thay nữa là con người”. Rồi lại trách thầm “đàn bà gì mà khôngbiết giữ gìn nhan săc”. Chị nhìn anh thấy cái áo đã bạc màu, hơi thở toàn mùi thuốclá, trông bụi bặm hơn xưa nhiều quá. Khẽ thở dài chị bảo: -Lấy vợ vào trông khác hẳn ra đấy nhỉ? -Chuyện! Dính vào hôn nhân, như em cũng biết đấy, chả khác nào địa ngục. Chị cười, quất cái túi xách vào người anh. Anh lùi lại mấy bước, vẫn cái giọngnửa thật nửa đùa hỏi chị: -Em nhân danh cái gì mà đánh anh thế? Nhân danh những người phụ nữ à? Ôitrời! Vẫn thế thôi. Mười năm rồi bỗng nhiên gặp lại vẫn nhí nhảnh như cái thuở đôimươi, vẫn có chút gì ngượng ngùng, e ấp. Hai người đi xuống khỏi khu mua sắmbằng cầu thang trượt, đứng bên cạnh nhau không nói gì, mỗi người đều theo đuổimột suy nghĩ riêng. Anh thì nghĩ rằng hôm nay là một ngày rất đẹp, có một điều gìđó rất lạ kì đã đưa hai người gặp lại nhau, dù mỗi người sống ở một thành phốkhác nhau. Còn chị, chị đang mải lục tung kí ức để nghĩ xem ngày xưa vì sao chịvà anh chia tay sau sáu năm thương nhớ... Chị rất muốn hồi tưởng lại quãng thời gian đầy đẹp đẽ đấy. Muốn nói với anhnhiều hơn nữa, dù gì cũng đã mười năm rồi, biết bao nhiêu là chuyện chứ đâu chỉvài ba câu là nói hết. Nhưng chị liếc nhìn đồng, thấy đã năm giờ chiều, chị nhớ làmình phải về nhà nấu cơm cho chồng con, phải tắm cho hai đứa nhóc Én nhỏ vàCá lớn. Phải thu một dây quần áo dày trên sân thượng và phải mang mấy bình hoanhỏ ngoài ban công vào nhà kẻo lỡ đêm gió bão. Anh cũng muốn nán lại thêm chútnữa, để hỏi thăm cuộc sống của chị bây giờ thế nào, công việc ra sao, và cũng cóthể hỏi một câu vui vui đại loại như “suốt mười năm có khi nào em nhớ tới anhkhông nhỉ?”. Nhưng lại nghĩ ra mình có một cuộc hẹn lúc sáu giờ tại một kháchsạn nằm tít ngoại thành, mà vào thời điểm này chắc tắc đường dữ lắm. Thế là lạicúi chào nhau, mỗi người lại một hướng, một nỗi lo toan riêng. Rất may trước lúcchia tay, anh kịp xin số phone của chị. Bữa tiệc ở ngoại thành khá lâu, không biết có phải vì những người khách lâungày mới gặp nhau, hay vì bầu trời hôm nay se se lạnh rất hợp cho một bữa tiệc.Hay là vì hôm nay anh gặp lại chị thật bất ngờ khiến anh uống nhiều đến thế. Có lẽanh đã say, hình ảnh chị cứ lấp lóa trong đầu, cái thời hai đứa còn đôi mươi, chởnhau bằng xe đạp đi nhặt hoa điệp vàng vun thành từng đống nhỏ nơi góc phố. Anhxếp hoa thành hình trái tim tặng chị, chị vung những nắm hoa vàng bay lên bầu trờingát xanh, tiếng chị cười khúc khích. Anh như ngây dại trước viễn cảnh quá êmđềm. Khi tiệc rượu tàn, anh ngồi một mình, thấy cồn cào nhớ nhung một điều gìkhông rõ nghĩa... Chị trở về nhà, vẫn là căn bếp nhỏ xinh, bật chiếc radio đúng sáu giờ vào tầnsóng chồng đã cài đặt cố định là có chương trình nhạc dân ca. Vừa ốp lết trứng,vừa nghe đài, vừa nhớ lại cuộc gặp gỡ hồi chiều, lòng bộn bề trăm mối. Cuộc sốngbận bịu quá, con cái, công việc và hàng trăm nghĩa vụ khiến con người ta khôngcòn nghĩ được điều gì lãng mạn. Yêu thương dường như cũng đã thành xa xỉ, đã rấtlâu rồi, chị không còn cảm thấy được sự hồi hộp, ngỡ ngàng của tình yêu. Chồngchị giờ chắc cũng thế, nhìn thấy nhau thì cười, đôi khi khen nhau một câu ra vẻ rấttình tứ mà trong đầu chỉ nghĩ làm sao được ngả lưng xuống giường ngủ một giấcthật đã đời. Đôi lúc ngồi giả vờ lắng nghe bạn đời tâm sự mà bụng thì sôi cồn càochỉ nghĩ đến món thịt rán vàng suộm đang bốc hơi nghi ngút trong gian bếp. Cuộc sống từ bao giờ đã trở nên thực dụng, nó vô hình đã giết chết đi nhữngyêu thương. Chị nghĩ rồi tủi thân, nước mắt cay xè. Tiếng xe của chồng đã dừng ởcổng, tiếng bước chân ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Những phút xao lòng....Những phút xao lòng... Chị và anh đều đã có gia đình yên ấm sau mười năm không gặp. Chị lấy Huy,một người đàn ông thành đạt và rất chu toàn với gia đình. Anh lấy một cô vợ làmgiáo viên, dịu dàng và ngoan hiền hơn nàng là cái chắc. Mười năm không gặp lạinhau sau những kỉ niệm ngọt ngào của mối tình đầu. Giờ tình cờ chạm mặt trongsiêu thị, giữa cái chốn chẳng kiếm đâu ra sự lãng mạn thế mà vẫn ngậm ngùi. Chịđi sắm đồ cho gia đình, xoong nồi, mì tôm, xúc xích lỉnh kỉnh, ngổn ngang. Anh đisắm đồ cho vợ, một cái áo sơ mi đàn bà, một cái mũ rộng vành kiểu đang rất thịnhhành. Lơ ngơ thế nào mà chạm mặt nhau giữa một đống hàng hóa, ngớ ra một lúcrồi cúi chào nhau lịch sự như hai kẻ vô cùng xa lạ vừa chạm mặt nhau trong cầuthang máy. Để rồi sau cái phút giây ngỡ ngàng ban đầu ấy, cái xa lạ xua đi, kéogần gũi về bằng những câu chuyện gia đình: -Em đã có mấy nhóc rồi? -Hai rồi. Còn anh? -Cũng đủ nếp đủ tẻ. Coi như đã đóng đủ công dân cho nhà nước, thế là trònnghĩa vụ. Chị bật cười. Anh vẫn như ngày nào, vừa tếu táo vừa nhăn nhó như ông cụnon. Thoáng nhìn qua chị, anh chợt nghĩ dạo này chị xanh quá, da mặt không cònhồng hào, căng mịn như ngày xưa nữa. Rồi lại tự nhủ “mười năm rồi đâu có ít. Đếnmáy móc còn đổi thay nữa là con người”. Rồi lại trách thầm “đàn bà gì mà khôngbiết giữ gìn nhan săc”. Chị nhìn anh thấy cái áo đã bạc màu, hơi thở toàn mùi thuốclá, trông bụi bặm hơn xưa nhiều quá. Khẽ thở dài chị bảo: -Lấy vợ vào trông khác hẳn ra đấy nhỉ? -Chuyện! Dính vào hôn nhân, như em cũng biết đấy, chả khác nào địa ngục. Chị cười, quất cái túi xách vào người anh. Anh lùi lại mấy bước, vẫn cái giọngnửa thật nửa đùa hỏi chị: -Em nhân danh cái gì mà đánh anh thế? Nhân danh những người phụ nữ à? Ôitrời! Vẫn thế thôi. Mười năm rồi bỗng nhiên gặp lại vẫn nhí nhảnh như cái thuở đôimươi, vẫn có chút gì ngượng ngùng, e ấp. Hai người đi xuống khỏi khu mua sắmbằng cầu thang trượt, đứng bên cạnh nhau không nói gì, mỗi người đều theo đuổimột suy nghĩ riêng. Anh thì nghĩ rằng hôm nay là một ngày rất đẹp, có một điều gìđó rất lạ kì đã đưa hai người gặp lại nhau, dù mỗi người sống ở một thành phốkhác nhau. Còn chị, chị đang mải lục tung kí ức để nghĩ xem ngày xưa vì sao chịvà anh chia tay sau sáu năm thương nhớ... Chị rất muốn hồi tưởng lại quãng thời gian đầy đẹp đẽ đấy. Muốn nói với anhnhiều hơn nữa, dù gì cũng đã mười năm rồi, biết bao nhiêu là chuyện chứ đâu chỉvài ba câu là nói hết. Nhưng chị liếc nhìn đồng, thấy đã năm giờ chiều, chị nhớ làmình phải về nhà nấu cơm cho chồng con, phải tắm cho hai đứa nhóc Én nhỏ vàCá lớn. Phải thu một dây quần áo dày trên sân thượng và phải mang mấy bình hoanhỏ ngoài ban công vào nhà kẻo lỡ đêm gió bão. Anh cũng muốn nán lại thêm chútnữa, để hỏi thăm cuộc sống của chị bây giờ thế nào, công việc ra sao, và cũng cóthể hỏi một câu vui vui đại loại như “suốt mười năm có khi nào em nhớ tới anhkhông nhỉ?”. Nhưng lại nghĩ ra mình có một cuộc hẹn lúc sáu giờ tại một kháchsạn nằm tít ngoại thành, mà vào thời điểm này chắc tắc đường dữ lắm. Thế là lạicúi chào nhau, mỗi người lại một hướng, một nỗi lo toan riêng. Rất may trước lúcchia tay, anh kịp xin số phone của chị. Bữa tiệc ở ngoại thành khá lâu, không biết có phải vì những người khách lâungày mới gặp nhau, hay vì bầu trời hôm nay se se lạnh rất hợp cho một bữa tiệc.Hay là vì hôm nay anh gặp lại chị thật bất ngờ khiến anh uống nhiều đến thế. Có lẽanh đã say, hình ảnh chị cứ lấp lóa trong đầu, cái thời hai đứa còn đôi mươi, chởnhau bằng xe đạp đi nhặt hoa điệp vàng vun thành từng đống nhỏ nơi góc phố. Anhxếp hoa thành hình trái tim tặng chị, chị vung những nắm hoa vàng bay lên bầu trờingát xanh, tiếng chị cười khúc khích. Anh như ngây dại trước viễn cảnh quá êmđềm. Khi tiệc rượu tàn, anh ngồi một mình, thấy cồn cào nhớ nhung một điều gìkhông rõ nghĩa... Chị trở về nhà, vẫn là căn bếp nhỏ xinh, bật chiếc radio đúng sáu giờ vào tầnsóng chồng đã cài đặt cố định là có chương trình nhạc dân ca. Vừa ốp lết trứng,vừa nghe đài, vừa nhớ lại cuộc gặp gỡ hồi chiều, lòng bộn bề trăm mối. Cuộc sốngbận bịu quá, con cái, công việc và hàng trăm nghĩa vụ khiến con người ta khôngcòn nghĩ được điều gì lãng mạn. Yêu thương dường như cũng đã thành xa xỉ, đã rấtlâu rồi, chị không còn cảm thấy được sự hồi hộp, ngỡ ngàng của tình yêu. Chồngchị giờ chắc cũng thế, nhìn thấy nhau thì cười, đôi khi khen nhau một câu ra vẻ rấttình tứ mà trong đầu chỉ nghĩ làm sao được ngả lưng xuống giường ngủ một giấcthật đã đời. Đôi lúc ngồi giả vờ lắng nghe bạn đời tâm sự mà bụng thì sôi cồn càochỉ nghĩ đến món thịt rán vàng suộm đang bốc hơi nghi ngút trong gian bếp. Cuộc sống từ bao giờ đã trở nên thực dụng, nó vô hình đã giết chết đi nhữngyêu thương. Chị nghĩ rồi tủi thân, nước mắt cay xè. Tiếng xe của chồng đã dừng ởcổng, tiếng bước chân ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
truyện tình yêu truyện ngắn chọn lọc tiểu thuyết tình yêu truyện cổ tích truyện thiếu nhiTài liệu liên quan:
-
Sự ra đời của các loại gấu bông nổi tiếng
10 trang 295 0 0 -
3 trang 185 0 0
-
Bách Quỷ Dạ Hành Truyện (Nurarihyon no Mago) _ Tập 49
79 trang 145 0 0 -
2 trang 133 0 0
-
4 trang 117 0 0
-
Truyện tranh Bowling King (Vua Bowling) - Tập 2
77 trang 114 0 0 -
Tính đối thoại trong một số truyện viết cho thiếu nhi của Võ Diệu Thanh
11 trang 100 0 0 -
4 trang 87 0 0
-
158 trang 76 0 0
-
15 trang 73 0 0